Chương 13: Không có được mới là tốt nhất!
Kỳ thực Dao Dao biết lúc đó BOSS đã biết cô thích hắn, nhưng không nói, chỉ là ra hiệu với cô, mấy năm ở bên cạnh hắn, cô cũng học được rất nhiều thứ, đồng thời tình cảm dành cho BOSS càng ngày càng mãnh liệt, bản thân cô cũng biết cô đối với hắn không chỉ đơn thuần là thích và ngưỡng mộ như vậy, nghĩ đến một ngày nào đó… cô phải rời xa hắn, mắt Dao Dao tối sầm lại, lập tức cúi đầu uống nước, che giấu tình cảm nơi đáy mắt.
“Chị Dao, Lady Mary yêu cầu loại kiểu dáng này à, sao chị không thiết kế theo kiểu cổ điển Phương Đông ấy?” Hoàng Hân Nguyệt nghe hai người bàn luận, nhịn không được mở miệng hỏi, hơn nữa cô cũng học thiết kế, đời trước cũng đã làm rất nhiều năm, đối với vấn đề này, cô vẫn tương đối hiểu rõ.
“Hân Nguyệt em có ý kiến gì không?” Triệu Dao Dao vừa nghe Hân Nguyệt nói như vậy, ngẩng đầu nhìn nàng liếc mắt, Hoàng Hân Nguyệt đảo đảo mắt, nhìn anh hai một chút, Hoàng Tân Duy lúc này mới nói: “Nói tiếp đi.”
Hân Nguyệt liền tiếp lời: “Theo như em được biết, Lady Mary là người Trung Quốc, lúc chồng bà qua đời, bà liền để cho mọi người gọi là Lady Mary, mà không phải là Miss Mary, có thể thấy được, bà vừa muốn vừa sợ nhớ tới trượng phu của bà.
“Đồng thời Lady Mary vẫn cố tình tiềm điểm sai trong thiết kế của mọi người để chỉ ra, điều không phải loại cảm giác này, theo em có lẽ Lady Mary cũng không biết chính xác đó là loại cảm giác gì.” Hoàng Hân Nguyệt nói xong, trong lòng cũng có điểm phiền muộn, có đôi khi người sợ nhất tưởng niệm, lại muốn tưởng niệm, loại cảm giác này thật sự rất thống khổ.
“Nếu ý tưởng thiết kế này là em nói ra, như vậy bản thiết kế phiền phức của Lady Mary phiền trợ lý Triệu một chút.” Hoàng Tân Duy nhìn Triệu Dao Dao quyết định, Triệu Dao Dao gật đầu, Hoàng Tân Duy lúc này mới nhìn Hoàng Hân Nguyệt liếc mắt, thấy cô lộ ra vẻ mặt như vậy, dừng một chút, mới nói: “Hình như năm nay em tốt nghiệp thì phải?”
Hoàng Hân Nguyệt không phản ứng kịp, vội vã cảnh giác hỏi: “Anh muốn làm gì?”
“Không biết phép tắc, tốt nghiệp xong liền đến công ty hỗ trợ đi.”
“Có tiền lương không?” Hoàng Hân Nguyệt mắt sáng ngời, vội vàng hỏi, mặc dù có thời gian cô sẽ giúp công ty anh cô thiết kế một ít tác phẩm, nhưng đó là lúc còn đi học, hiện tại sắp tốt nghiệp, đương nhiên phải đòi hỏi tiền lương cho thỏa đáng.
“Công ty nhà, nhắc chuyện lương bổng làm gì.” Hoàng Tân Duy đưa lồng bánh bao đến trước mặt cô, sau đó lấy cháo từ tay phục vụ, đưa đến trước mặt Triệu Dao Dao, làm cho Triệu Dao Dao ngẩn người, trong mắt hắn thoáng qua tia mừng rỡ.
Hồi sáng sau khi Hoàng Duy Tân nghe Hân Nguyệt ám chỉ, hắn cũng rất muốn hành động, hiện nay hắn không cần đến sự giúp đỡ của gia tộc, cũng đã trưởng thành, tuổi của cha mẹ cũng đã lớn, công ty cũng đi vào quỹ đạo, đã đến lúc suy nghĩ cho việc chung thân đại sự, nghĩ vậy, hắn vô tình liếc nhìn Triệu Dao Dao, trong mắt tiếu ý càng đậm.
Hoàng Hân Nguyệt làm bộ bất mãn bĩu môi, Hoàng Tân Duy ra vẻ đổi ý, nói : “Bất quá có tiền tiêu vặt, được không?”
“Được — được —” Hoàng Hân Nguyệt nghe xong liền vui vẻ, đưa tay gắp một cái bánh bao cho hắn, Hoàng Tân Duy hài lòng gật đầu, bữa ăn sáng trôi qua trong những tiếng cười vui vẻ.
Ăn điểm tâm xong, Hoàng Tân Duy chở Hoàng Hân Nguyệt đến trường, còn Triệu Dao Dao thì đi đến công ty.
Vừa bước ra khỏi xe Hoàng Tân Duy, liền thấy Vương Tiếu Vân từ xa chạy tới, Hoàng Hân Nguyệt chán ghét nhíu nhíu mày, Hoàng Tân Duy sờ sờ đầu của cô, nói: “Nếu như không thích thì tránh xa ra, hơn nữa, không nên đem tâm tình viết ở trên mặt.”
Hoàng Hân Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng nghe lời Hoàng Tân Duy nói, Vương Tiếu Vân vừa đi đến bên cạnh bọn họ, liền cười cùng bọn họ chào hỏi.
“Ngoan nhé, anh đi làm đây.” Hoàng Tân Duy nói xong hướng Vương Tiếu Vân lạnh nhạt gật đầu, bước xe, trước đây còn có thể cùng Vương Tiếu Vân khách khí vài câu, nhờ chiếu cố Hoàng Hân Nguyệt, không ngờ cô ta lại như vậy, Hoàng Tân Duy cười lạnh, xem ra phải cho người điều tra thông tin về Vương Tiếu Vân, để xem lúc hắn không có mặt, cô ta khi dễ Hân Nguyệt như thế nào.
Tuy rằng khuyên bảo Hoàng Hân Nguyệt, nhưng cô em duy nhất của hắn lại bị người khác tính kế, hắn có thể không khó chịu sao, đều tự trách mình quá bận, sơ sẩy trong việc bảo vệ Hân Nguyệt, Hoàng Tân Duy vừa tự trách bản thân vừa lái xe đến công ty, hắn phải nhanh chóng tìm người điều tra, không thể chậm trễ được nữa, hắn không tưởng tượng được khi hắn vừa quay đi, muội muội của hắn lại bị người khác ức hiếp như vậy.
Vương Tiếu Vân phát hiện Hoàng Tân Duy thái độ xa cách, nhưng cô không kịp suy nghĩ nhiều, Hoàng Hân Nguyệt đã đi tới cổng trường, trong mắt Vương Tiếu Vân thoáng qua một tia oán giận.
“Hân Nguyệt, Hân Nguyệt chờ ta với — “
Hoàng Hân Nguyệt bất đắc dĩ dừng bước lại, Vương Tiếu Vân thở phì phì đuổi kịp, liền hỏi: “Hân Nguyệt sao lại không đợi ta?” Nếu như nghe thoáng qua, sẽ không nghe ra giọng điệu chất vấn trong lời nói, Hoàng Hân Nguyệt cười lạnh, trước sau gì nàng cũng sẽ cùng Vương Tiếu Vân trở mặt, nên không che giấu lãnh ý trong mắt.
“Cổng trường ở đâu, ngươi không biết sao? Không tự đi được à?” Nói xong liền đi thẳng, nhưng vừa bước được vài bước, cánh tay liền bị kéo lại, Hân Nguyệt tưởng là Vương Tiếu Vân, liền tức giận quay đầu lại.
Lượt xem: 18
Số người xem: 15
Mã ID của bài viết này là: 3440
Ai kéo tay Hân Nguyệt vậy là nam chính hay là kẻ bạt tình vậy
nam chính