Chương 3b

Biên Tập: Nước Biển Xanh

Đại tiểu thư Mạnh gia Duyệt Nhiên từng đính hôn với con thứ dòng chính của Trần gia ở Thanh Châu, hai năm trước vị hôn phu bất hạnh qua đời, Mạnh lão phu nhân nhận được tin tức này sau đó trầm mặc một đêm, ngày hôm sau triệu Chung thị đến, nói con gái Mạnh gia trinh liệt, đại cô nương sẽ vì vị hôn phu mà thủ tiết.

 

 

Ánh mắt Chung thị lúc đó muốn phun ra lửa, vị hôn phu qua đời con gái đã cực kỳ bi thương rồi, tổ mẫu ruột còn bỏ đá xuống giếng như vậy!

Duyệt Nhiên nghe được chạy đến, quỳ gối trước mặt tổ mẫu và mẫu thân, đau khổ quyết tâm nói:

“Tổ mẫu nói rất đúng, con gái Mạnh gia trinh liệt, không lấy hai chồng, nguyện vì vị hôn phu Trần gia thủ tiết.”

Chung thị hộc máu té xỉu tại chỗ, bên trong Mạnh phủ loạn thành một đoàn.

Lúc đó Mạnh Chính Hiến vừa theo Cát An hầu hồi kinh, hai huynh đệ ở bên ngoài thư phòng nói chuyện. Đại nha hoàn thiếp thân của Chung thị là Bích Đào tìm hai huynh đệ, khóc lóc kể ra, Mạnh Chính Tuyên luôn luôn ôn nhã cũng tức đến toàn thân phát run, tâm muốn giết người cũng đều có, dáng vẻ Mạnh Chính Hiến giận quá hóa cười, dám tính kế với mẹ ruột và em gái ruột hắn như vậy, coi Mạnh Chính Hiến hắn là người chết sao!

Kinh thành vài ngày sau đó cũng liền vang rền danh tiếng đại cô nương Mạnh gia trinh liệt hiền tuệ truyền xa. Gia chủ Trần gia ở Thanh Châu đích thân đến Mạnh phủ, lệ rơi đầy mặt cảm khái con trai mình cùng cô nương hiền lành như vậy không có duyên phận, ở tại chỗ nhận đại cô nương Mạnh gia làm con gái nuôi, còn hứa lúc đại cô nương Mạnh gia xuất giá Trần gia sẽ tặng của hồi môn thật nặng, giống như con gái ruột.

Còn có vài phu nhân Ninh An hầu phủ, Trường Hưng hầu phủ, thượng thư phủ, đến thăm Mạnh đại cô nương, phu nhân Trường Hưng hầu phủ còn cầu hôn nàng cho con trai lớn của mình.

Lão phu nhân Mạnh gia cùng Hồ thị Tam phòng lúc đó sắc mặt xanh mét.

Vốn là muốn đả kích chi thứ hai, lần này tốt rồi, chẳng những không thể đả kích, còn thành toàn cho bọn chúng. Vị hôn phu đại cô nương Mạnh gia lần này, so với trước gia thế còn hiển hách hơn, người cũng anh tuấn có tiền đồ hơn.

Nhìn thế tử hầu gia Trường Hưng oai hùng anh tuấn, ngẫm lại con gái ruột thịt của mình chỉ kém Duyệt Nhiên một tuổi, hôn sự cao thì với không tới, thấp không thông, phu nhân Hồ thị Tam phòng lúc đó cắn chặt răng.

Đoạn chuyện cũ kia, thật sự nghĩ lại mà kinh hãi, như cơn ác mộng vậy.

Mạnh Chính Hiến trong mắt hiện lên một tia tàn ác, chuyện này, quay trở lại rồi sẽ tính!

“Tổ mẫu cũng luôn luôn không thích Ngũ muội muội, lần này trở về, không biết sẽ đối với con bé ra sao.” Mạnh Chính Tuyên lo lắng.

“Ca ca yên tâm, Ngũ muội muội sẽ không chịu lỗ đâu.” Dáng vẻ Mạnh Chính Hiến rất có lòng tin.

“Ngũ muội muội tướng mạo tính tình đều là hạng nhất, cái gì cũng có thể làm, chỉ tiếc, lại là thứ xuất, còn là do tỳ nữ sinh ra, tiền đồ có hạn.” Thần sắc Mạnh Chính Tuyên có chút buồn bã.

“Vậy thì có sao, ghi trên danh nghĩa mẫu thân nuôi thì tốt rồi.” Mạnh Chính Hiến không cho là đúng.

Mạnh Chính Tuyên cười khổ, “Không nói mẫu thân có đáp ứng hay không, Ngũ muội muội cũng không muốn.”

“A?” Mạnh Chính Hiến cảm thấy kỳ quái, “Còn có thứ nữ không muốn ghi trên danh nghĩa mẹ cả sao?”

Thứ nữ ghi trên danh nghĩa mẹ cả, mặc dù là không so được với dòng chính nữ, nhưng lại có thể bày tỏ rằng đây là được mẹ cả cùng gia tộc thừa nhận, là một đứa con gái được coi trọng, thân phận so với thứ nữ bình thường cao hơn không ít, bao nhiêu thứ nữ hao hết tâm tư nịnh nọt mẹ cả, để được ghi trên danh nghĩa mẹ cả, đây còn có thứ nữ không muốn ghi trên danh nghĩa mẹ cả sao? Thật đúng là hi hữu.

Mạnh Chính Tuyên nhìn Mạnh Chính Hiến, chậm rãi nói, “Năm ngoái khi huynh ở Quảng Châu, cùng phụ thân nói tới tư chất Ngũ muội muội tốt như vậy, chỉ tiếc xuất thân hơi kém một chút, không bằng ghi trên danh nghĩa mẫu thân. Phụ thân nói ông đã từng dự định như vậy, tuy nhiên bản thân Ngũ muội muội không muốn.”

Mạnh Chính Hiến lộ vẻ mặt đầy khó hiểu.

“Ngũ muội muội nói có Hoàng di nương là mẹ đẻ, là vận may và hạnh phúc của con bé. Con bé sẽ tôn kính hiếu thuận mẹ cả, đó là lễ phép; cũng sẽ săn sóc chiếu cố mẹ đẻ, đây là thiên tính của con người.” Mạnh Chính Tuyên dường như là thuật lại từng chữ.

“Ghi trên danh nghĩa của mẫu thân, chỉ là đẹp trên danh nghĩa, lại không ảnh hưởng đến tình cảm của con bé cùng di nương.” Mạnh Chính Hiến thật lòng cảm thấy Du Nhiên rất ngu.

“Đúng vậy, chỉ là đẹp trên danh nghĩa mà thôi, đến tột cùng cũng không có bao nhiêu tác dụng. Là con gái của ai vẫn là con gái của người đó, điều này không sửa đổi được.” Mạnh Chính Tuyên lại nói.

Nhìn thấy Mạnh Chính Hiến trừng mình, Mạnh Chính Tuyên cười cười “Đừng trừng huynh, đây là lời Ngũ muội muội tự mình nói.”

“Ngũ muội muội thực kỳ quái.” Mạnh Chính Hiến có chút hạ giọng.

“Không chỉ Ngũ muội muội không muốn, Hoàng di nương cũng không muốn đấy chứ.” Mạnh Chính Tuyên lại bổ sung một câu.

Mạnh Chính Hiến càng thêm ngạc nhiên, con gái ghi trên danh nghĩa mẹ cả nuôi đúng là chuyện tiền đồ có lợi, mẹ ruột còn không muốn sao?

“Hoàng di nương nói thứ nữ có bổn phận của thứ nữ, Ngũ cô nương coi chừng bổn phận của mình là được, không cần nghĩ đến những thứ vốn không thuộc về mình.”

Đây thật đúng là mẹ con đồng lòng!

“Nhưng là con gái của tỳ nữ sinh tương lai không gả được cho người nào trong sạch .” Mạnh Chính Hiến ngẫm lại tướng mạo tài tình của Du Nhiên, vẫn cảm thấy đáng tiếc.

“Mộ Nguyễn lời này thật khó nghe.” Mạnh Chính Tuyên cau mày nói, “Con gái Mạnh gia chúng ta, dù cho là thứ nữ, cũng có thể gả cho người trong sạch đi, chỉ là không gả được đến nhà cao cửa rộng thôi. Cũng may, Ngũ muội muội cũng không muốn gả vào nhà cao cửa rộng.”

“Ồ.” Sau giờ ngọ mặt trời quá gắt, Mạnh Chính Hiến vô tình đáp một tiếng.

Mạnh Chính Tuyên giữ vững tinh thần, nói “Ngũ muội muội còn kể một câu chuyện xưa, rất thú vị. Con bé nói trước đây có một nhạc sư nổi danh, tài nghệ đánh đàn xuất thần nhập hóa, làm người lại vô cùng kiêu căng, có một ngày ở trên đường gặp được người trong hoàng tộc, hắn cũng không hành lễ, người trong hoàng tộc liền nổi giận, ở tại chỗ đánh hắn, hắn ngạo nghễ nói ông tự hào, đơn giản là vì xuất thân của ông; ta tự hào, là bởi vì chính bản thân ta.”

“Ngươi tự hào, đơn giản là vì xuất thân của ngươi; ta tự hào, là bởi vì chính bản thân ta.” Nói lại những lời này, Mạnh Chính Hiến chợt thấy đúng rồi, Ngũ muội muội đâu là không màng danh lợi, con bé rõ ràng giống y như nhạc sư trong chuyện xưa, vô cùng kiêu ngạo!

 

<<            >>

Lượt xem: 23

Số người xem: 20

Mã ID của bài viết này là: 6638

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

1 Comment

  1. avatar
    BÍCH VÂN PHẠM

    iiiii….có hai ông anh như thế này là ok nha,….uhm không tệ….k phân biệt chính thứ muội…nên đối xử tốt thì bao che….
    thank…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!