Chương 9a: Tấc sắt giết người

Editor: Jyn

Biên Tập: Nước Biển Xanh

Buổi gia yến cực kỳ hòa hợp, lão thái thái hiền lành dễ thân, không chỉ quan tâm đối với con cháu, mà còn săn sóc cả 2 con dâu đang đứng quy củ chia thức ăn. Thái độ của phu nhân ấm áp, thậm chí còn tươi cười với đám thiếp thất; tam phu nhân mặt mày hớn hở, ai cũng chào hỏi; chúng tỷ muội thì cử chỉ tao nhã, cực kỳ hòa thuận.

Ba người phụ tử Mạnh Lãi hứng trí, ngồi nhấm nháp rượu hoa lê, cao hứng đàm luận. Đám nữ quyến cũng nói cười rôm rả, uống không ít rượu gạo và rượu trái cây.

Thẳng tới khi tứ phía trên bàn ăn đã trống rỗng mới đứng lên chậm rãi tản đi.

Mấy ngày kế tiếp, Mạnh Lãi thập phần bận rộn đón tiếp thượng ti (cấp trên), thân bằng hảo hữu, đồng liêu ngày xưa.

Du Nhiên xắp xếp hành lý, thu thập sổ sách, danh mục quà tặng, mỗi ngày cũng không nhàn rỗi. Cũng may hai đại bá chủ trong nhà là Mạnh lão thái thái cùng Chung thị chưa từng khiến nàng khó xử, chúng tỷ muội cũng không tới sinh sự. Chính là có 1 ngày, Mạnh lão thái thái đột nhiên hưng trí, sau giờ ăn không ngủ trưa mà kêu Chung thị, Hồ thị cùng đám tỷ muội đi qua, nói muốn kiểm tra các cô nương trong nhà.

Khi biết nàng không biết nữ công, sắc mặt nhất thời cực kỳ khó coi.

Du Nhiên cúi đầu giả vờ thành thực, không để ý tới sự tức giận của Mạnh lão thái thái.

“Tốt! Tốt! Tốt!” Mạnh lão thái thái kiềm chế không nổi cơn tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói ngay ra 3 chữ tốt, “Nữ nhi Mạnh gia lại có người không biết nữ công, hôm nay coi như ta lần đầu được nhìn thấy! Ngươi thực làm mất mặt Mạnh gia mà!”

Mạnh lão thái thái nặng nề vỗ bàn, Chung thị, Hồ thị cùng chúng tỷ muội đều đứng lên, cúi đầu không dám nói câu nào.

“Vợ lão nhị, ngươi thực biết dạy khuê nữ ah!” Mạnh lão thái thái khí thế bức người.

Chung thị thấp giọng nhận sai “Con dâu hổ thẹn.” Du Nhiên không phải do nàng sinh nhưng trách nhiệm giáo dưỡng vẫn thuộc về nàng.

Du Nhiên nhíu mày, bình thường lão thái thái luôn luôn ngủ sau giờ cơm trưa, hôm nay ngủ trưa cũng không ngủ, lại triệu toàn bộ nữ quyến tới đây, Duyệt Nhiên, Di Nhiên, Yên Nhiên, An Nhiên, bất quá có điều lại lướt qua mọi người mà trực tiếp kiểm tra nữ công của nàng, ngược lại dường như biết nàng không làm được nữ công vậy.

Chính mình có chọc gì tới bà ta sao? Du Nhiên suy nghĩ .

Thời đại này nữ nhân luôn biết làm nữ công, Du Nhiên thật sự không thích làm, vẫn luôn tìm cờ tránh né. Vừa mới xuyên qua đúng vào thời điểm bệnh tật, đang bệnh tất nhiên cái gì cũng không làm được, sau khi dưỡng bệnh tốt lại chơi xấu không học. Hoàng Hinh lại yêu thương nàng, mọi việc đều tùy ý nàng. Thái độ của Mạnh Lãi là, chữ không thể không luyện, sách không thể không đọc, việc quản gia không thể không học, còn về chuyện nữ công, đương nhiên làm cũng được không làm cũng được.

Mạnh Lãi thể hiện thái độ rất cụ thể. Có chủ mẫu nào lại tự mình thêu thùa may vá? Nếu như may vá phải để chủ mẫu tự làm, kia… hắn cũng không muốn đem khuê nữ gả cho một nhà như vậy.

Duyệt Nhiên hướng Mạnh lão thái thái cười bồi nói “Ngũ muội muội bị bệnh một thời gian, vài năm này lại không ở gần mẫu thân để người giáo dưỡng. Cũng may đã về nhà, có thể từ từ rồi học.”

Mạnh lão thái thái nghiêm mặt không nói lời nào, Duyệt Nhiên xoay người giữ chặt tay Du Nhiên, ôn nhu nói “Ngũ muội muội, về sau tỷ dạy, ngươi chậm rãi học, được không?” Du Nhiên chu cái miệng nhỏ nhắn không nói lời nào, trong đôi mắt to tràn đầy ủy khuất, Duyệt Nhiên đau lòng ôm lấy đầu nàng.

Yên Nhiên cùng Hân Nhiên cúi đầu không nói, nữ công của 2 nàng cũng rất kém cỏi.

Di Nhiên trong lòng có chút chua xót, cô nương nhà ai mà không học thiêu thùa may vá, nữ nhi nhà nhị bá, trừ An Nhiên ra, đúng là không người nào tinh thông. Ngược lại đều là đọc sách viết chữ, chẳng lẽ muốn nữ nhi thi trạng nguyên hay sao? Du Nhiên chỉ là 1 thứ nữ, học nữ công mà còn phải có người dạy dỗ!

Di Nhiên hé miệng cười nói, “Du Nhiên muội muội cũng đã mười một, học nữ công sợ không kịp thôi.” Nàng một bộ dáng tiếc hận. Thực buồn cười, lớn như vậy mà còn không biết nữ công!

Hồ thị vui sướng khi người gặp họa, nhìn Chung thị chịu trách cứ, Du Nhiên bị chê cười, vui tươi hớn hở nói, ” Duyệt Nhiên tỷ tỷ ngươi phải thêu đồ cưới, làm sao có thời gian rảnh dạy ngươi. Nhưng thật ra Di tỷ tỷ (chị họ) ngươi công phu thêu là hàng nhất đẳng, để Di tỷ tỷ tới dạy ngươi đi.”

Di Nhiên kia tính tình cứng nhắc, thực để nàng ta dạy, tiểu nha đầu này ăn đủ khổ.

Hồ thị thị uy nghiêm nhìn Chung thị, một bộ dạng ngươi dạy khuê nữ không tốt, để ta thay ngươi dạy.

Chung thị hận đến nghiến răng ngứa lợi.

An Nhiên đoán được thế cục, cẩn thận mở miệng, “Ngũ muội muội thân thể kém, phụ thân giao phó để cho ngũ muội muội tĩnh dưỡng. Học nữ công không vội, thân thể của ngũ nuội quan trọng hơn. Chờ khi thân thể Ngũ muội tốt rồi, con sẽ cùng Di tỷ tỷ dạy nàng, có được không ?”

An Nhiên là 1 cô nương cẩn thận, tâm tư kín đáo, nữ nhi không biết nữ công nói tóm lại cũng không phải chuyện tốt, không thể khác hơn đành lấy cớ Du Nhiên thân thể kém, phụ thận lệnh nàng phải tĩnh dưỡng. Cớ này trước tiên để che đậy quá khứ, cũng không thể để phu nhân nhận trách nhiệm “Giáo dưỡng bất lực” này.

“A, ngũ nha đầu thân thể còn không tốt sao? nhìn gương mặt nhỏ nhắn kìa, chà chà… trắng trắng hồng hồng, thực giống như quả táo đỏ ah.” Hồ thị thuận theo không buông, muốn qua mặt ai?! Cái bộ dáng này nói thân thể không tốt ai mà tin?

An Nhiên không chút hoang mang, “Tam thẩm thẩm nói đúng lắm. Chỉ là phụ thân giao phó cho tỷ muội chúng ta không chỉ 1 lần, nói Ngũ muội muội từ lần trước bị ngã vào hồ nước thân thể không được tốt, mặc dù nhìn bên ngoài không có việc gì, kỳ thực bên trong vẫn không được khỏe vẫn cần phải cố gắng điều dưỡng, nghỉ ngơi.”

Hồ thị nghe thấy 4 chữ “Rơi vào hồ nước”, thân mình chấn động, lập tức ổn định tâm thần, nói “Thì ra là thế, vậy ngũ chất nữ nên tĩnh dưỡng tốt, sớm ngày khỏe lại, đừng làm cho trưởng bối lo lắng.”

Mạnh lão thái thái nghiêm mặt phân phó, “Sau khi ngũ nha đầu khỏe lại, cần phải hảo hảo học tập nữ công.”

Tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, chuyện này cuối cùng cũng trôi qua.

Ai ngờ Du Nhiên lắc đầu, “Con không học.”

Mạnh lão thái thái không thể tin nhìn nàng, “Ngươi nói cái gì?”

Mọi người biểu diễn cả nửa ngày, nàng xem náo nhiệt rồi cuối cùng nhẹ nhàng phun ra 3 chữ, con không học?

Du Nhiên giải thích, “Con cầm kim liền cảm thấy đau đầu, phụ thân nói thân thể quan trọng hơn, nếu như con không có duyên với kim, vậy không cần học.”

Mạnh lão thái thái nhìn vẻ mặt ngây thơ của Mạnh Du Nhiên, lạnh lùng nói, “Chờ lão tử ngươi về nhà, kêu hắn tới gặp ta!”

“Vâng!” Du Nhiên đáp ứng vang dội.

Một bộ dáng không hề sợ hãi. Mạnh lão thái thái chán nản, ra lệnh cho mọi người rời đi, chỉ để lại Hồ thị và Yên Nhiên hầu hạ.

Đoàn người ra khỏi Huyên Thụy Đường, ánh mắt Di Nhiên loe lóe, ra vẻ thân thiết lôi kéo tay Du Nhiên, lời nói ý vị sâu xa “Du Nhiên muội muội, tổ mẫu dạy ngươi đều là muốn tốt cho ngươi, cho dù Nhị bá cũng phải hiểu đạo mà nghe theo lời tổ mẫu , muội muội vẫn là nên dụng tâm học nữ công mới tốt.”

Chung thị liếc mắt nhìn Di Nhiên 1 cái, chất nữ này đúng là không có ánh mắt. Đang ở nhờ chi thứ 2, nhưng luôn qua lại không tốt với người chi thứ 2.

“Vì sao phải học nữ công?” Du Nhiên ngẩng đầu lên, ngây thơ hỏi.

“Bởi vì nữ nhân phải tam tòng tứ đức, Tứ Đức chính là đức, dung, ngôn, công, nữ công tất phải học.” Di Nhiên kích động dạy nàng .

“Nga, vậy tam tòng là gì?” Du Nhiên hấp háy mắt.

“Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử.” Di Nhiên đáp thập phần lưu loát.

“Ở nhà theo cha? Ta rất nghe lời phụ thân, phụ thân nói ta không cần học nữ công liền không học. Nhưng tổ mẫu lại muốn ta học, ta nên nghe phụ thân hay nghe tổ mẫu đây? Ân, ta nghe phụ thân, chính là ở nhà theo cha, cũng không phải ở nhà theo tổ mẫu.” Du Nhiên nghoẹo cổ, đem tính toán trong lòng mình mười mươi nói ra.

Mọi người nghe xong nàng nói “Ở nhà theo cha, cũng không phải ở nhà theo tổ mẫu” trong lòng đều dở khóc dở cười, đây là ngụy biện kiểu gì đây?

Di Nhiên mặt đỏ tai hồng, “Ngươi nói bậy bạ gì đó? Chúng ta tự nhiên nghe tổ mẫu , Nhị bá cũng phải nghe tổ mẫu, phải tẫn hiếu đạo (làm tròn đạo làm con).”

“Nhưng tỷ tỷ vừa rồi nói, nữ nhân phải tam tòng tứ đức, luận theo phu tử tòng tử, vậy tổ mẫu có hay không phải phu tử tòng tử?” Du Nhiên khiêm tốn lãnh giáo.

“Nhưng nhị bá cũng phải nghe theo đạo làm con.” Di Nhiên hổn hển.

Du Nhiên cười meo meo gật đầu, “Tỷ tỷ nói đúng.” Triều đại này lấy hiếu trị thiên hạ, ai dám không nói hiếu đạo?

Duyệt Nhiên kéo Du Nhiên qua, “Nhìn một cái xem nào, sắc mặt kém như vậy, vốn lặn lội đường xa về nhà con chưa được vài ngày, còn không nhanh nhanh quay về phòng nghỉ ngơi ?”

Du Nhiên nhu thuận “Ân” một tiếng.

An Nhiên cùng Hân Nhiên cũng phụ họa , “Mau trở về nghỉ ngơi đi.”

Di Nhiên nhìn tỷ muội các nàng trợn mắt nói xạo, tức giận đỏ cả mắt.

Lại một mình trở lại Lê Viện, nhớ tới nỗi khổ mất phụ thân khi còn nhỏ, khóc lớn 1 hồi. Ngọc Bích khuyên tới nửa ngày.

<<         >>

Lượt xem: 19

Số người xem: 16

Mã ID của bài viết này là: 6691

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

3 Comments

  1. avatar
    BÍCH VÂN PHẠM

    Di Nhiên ah…ta hồi lại những lời trước ah…..chỉ thấy ổn khi trước Hồ thị thôi…nhưng…cũng k hiền ah….cũng như Hồ thị ah…k an phận tí nào…..đáng ghét nha….
    thank…..

  2. avatar

    Du Nhiên cũng là giả heo ăn thịt hổ nha

  3. avatar

    Di nhiên ăn nhờ ở đậu mà chẳng biết điều luôn gây khó dễ cho chi thứ hai ai cứ tưởng hiểu chuyện lắm ai zè…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!