Chương 61A

Editor: Mã Mã
Biên Tập: Nước Biển Xanh

“Bên kia có anh là được rồi, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi.” Tần Nguyệt thản nhiên nói, Bắc Diễn đang muốn trả lời, đột nhiên phát hiện có gì không đúng. Hắn cười gượng gạo, mở miệng nói: “Làm sao rồi?”
“Đừng có giả bộ, Đại ca.” Tần Nguyệt vỗ vỗ vai hắn, xoay người đi vào, “ba” một tiếng đóng cửa lại ngăn Bắc Diễn đang định theo vào. Làm mũi hắn suýt nữa bị đụng phải, Bắc Diễn đứng bên ngoài gãi gãi đầu, dường như vẫn chưa rõ mình làm sai ở chỗ nào.
Lúc Tần Nguyệt về phòng liền phát hiện con mèo đen thường xuyên không thấy bóng dáng hiện tại đang nằm ở phòng khách, nhìn thấy cô trở về cũng không có đứng dậy, bộ dạng uể oải đầy bất mãn, ngược lại Hắc Quả Phụ vây xung quanh nó, vừa nhìn thấy Tần Nguyệt sau lập tức bò qua, nhìn qua rất nôn nóng. Tần Nguyệt lúc này mới ý thức được không thích hợp, cô nhanh chóng tiến lên xem xét đến rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
Mèo đen quay đầu lè lưỡi liếm một chút, ỉu xìu “meo” một tiếng, thanh âm hết sức tinh vi. Tần Nguyệt kiểm tra một lát, không có ngoại thương.
Đây là thế nào? Chẳng lẽ ăn phải thứ gì ôi thiu? Tần Nguyệt cau mày.
“Meo…”, mèo đen dùng đầu cọ cọ vào tay Tần Nguyệt, hai mắt to tròn nhìn chằm chằm mặt cô. Tần Nguyệt sửng sốt, lập tức liên tưởng đến cảnh trước kia nó nuốt trọn dị năng hắc ám, vì thế liền dùng ý niệm một cái, nguyên tố hắc ám liền xuất hiện từ trong lòng bàn tay. Tần Nguyệt đưa tay thử nhích lại gần hướng mèo đen.
Ban đầu cũng không dám khẳng định, nhưng chính vào lúc mắt của mèo đen phát sáng, Tần Nguyệt liền hiểu, tiểu tử này thật sự đã “ăn” đồ hỏng rồi, bị một bụng tinh hạch lấp đầy đến không tiêu hóa được.

Sau khi Tần Nguyệt giúp nó xử lí qua năng lượng trong cơ thể, mèo đen vút cái nhảy lùi lại.
Cách Tần Nguyệt cự ly một mét, mèo đen toàn thân bị sương mù màu đen bao phủ, dần dần sương mù càng ngày càng đậm, đem mèo đen vây kín lại, còn không ngừng lan rộng thêm.
Đây là biến dị? Tần Nguyệt kinh ngạc suy nghĩ, rất nhanh bình thường trở lại, khả năng động vật thành tinh là rất nhỏ.
Ước chừng quá nửa giờ, sương mù màu đen dần dần tản ra đi, sinh vật dài màu đen hơn một mét răng nhọn hoắt như cọp xuất hiện trước mặt Tần Nguyệt.
Rống ——
Động vật kia biến dạng xong liền ngẩng cao đầu rống lên một tiếng, chỉ thấy nó tinh thần chấn, lông mao khẽ rung, một bước nhảy đến trước mặt Tần Nguyệt ngoan ngoãn ngồi xuống. Nghe lời như vậy trái lại khiến Tần Nguyệt không tự chủ được vươn tay ra vuốt ve bộ lông đen óng mượt của nó.
“Bộ dạng cũng không phải kỳ dị.” Tần Nguyệt khóe miệng nhếch lên lộ ý cười, nói tiếp: “Ra cửa cẩn thận một chút, không khéo lại bị người ta biến thành món thịt, ăn thịt đấy.”
Tần Nguyệt nói như vậy, cọp tinh răng kiếm mắt mở to, như là khó chấp nhận nổi, vung chiếc đuôi dài, bộ dáng có chút khinh thường rống lên một tiếng, phảng phất như đang nói, ai dám đến ăn đại gia, đại gia liền ăn chết nó trước!
“Nếu mày đã tiến hóa như vậy, về sau lão Miêu à, gọi mày là miêu cũng không hợp nữa rồi, hay gọi mày là A Hổ đi.” Tần Nguyệt nói.
Rống. Cọp đen cho rằng Tần Nguyệt đã đặt cho nó một cái tên vô cùng oai phong, hứng thú rống lên một tiếng, nhưng mới rống một nửa liền nghẹn lại tiếng ở trong cổ họng, A Hổ?
Nó chớp chớp mắt, nữ nhân này đặt tên có thể đặt tốt một chút không?!
Lúc A Hổ còn hậm hực, Hắc Quả Phụ hâm mộ hướng theo dọc đùi cọp đen răng kiếm mà bò lên, thoắt cái đã bò đến trên đỉnh đầu nó, rồi liền nằm sấp xuống. Con mắt nhỏ lờ đờ đảo một vòng cuối cùng rơi trên người Tần Nguyệt, hiển nhiên là đang đánh giá người chủ này có ý xấu xa.
“Tiểu gia hỏa ngươi đây ngược lại rất thông minh.” Tần Nguyệt búng một ngón tay, trực tiếp đem Hắc Quả Phụ bắn bay ra xa, “Đừng có nghĩ ta có ý xấu.” Hắc Quả Phụ bay lên trong nháy mắt liền phun tơ nhện đầy đầu cọp răng kiếm, nó theo tơ nhện lắc lư một cái rồi cong người rơi xuống đất, hai chân trước dựng lên hướng Tần Nguyệt uy hiếp.
Không…
Không…
Không…
Được, tiểu gia hỏa này đoán chừng là nhìn thấy mèo đen biến dị trở nên hung mãnh hơn nên chính mình cũng muốn vậy, Tần Nguyệt xòe tay nói: “Tùy ngươi thôi, ta không biết nhện tiến hóa như thế nào, nếu không có việc gì đừng ép mình bộc phát khả năng…” Cô nói ngập ngừng, một lại nói tiếp với Hắc Quả Phụ:

 

“Biết cái gì gọi là nổ tung không? Đó chính là không nắm rõ năng lực của bản thân —— giống như vậy, phanh, thân thể đột nhiên nổ tung, không còn gì cả.”

Tần Nguyệt vừa nói vừa bóp nát cốc sứ trên tay hù dọa Hắc Quả Phụ, tiểu gia hỏa này nghe xong quả nhiên sợ hãi lui về sau không dám làm càn.
Cọp răng kiếm nghe Tần Nguyệt nói xong trầm giọng gầm lên, giống như đáp lại, kỳ thật chính nó biết, nếu không phải Tần Nguyệt giúp nó xử lí năng lượng, nó chắc đã tới Tây Thiên gặp lão phật tổ rồi .
Nhìn xuống bên dưới , Hắc Quả Phụ cuối cùng biết điều, đang dùng sức vung chân nhỏ tỏ vẻ sẽ không xằng bậy nữa.
Nhận nhiệm vụ cùng Tuyết Triệt, tới Tần Nguyệt còn cảm giác có chút bất ngờ, vốn nghĩ chỉ nói bừa một chút, không nghĩ tới tên này tưởng là thật, hai ngày liên tiếp tới tìm cô muốn đọ tay, kiểm tra độ ăn ý.
Không yên lòng để cọp răng kiếm ở nhà, Tần Nguyệt đóng kỹ các cửa nẻo, sau đó lại dặn hai tiểu bảo bối ngây ngô ở nhà, đừng có ra ngoài gây chuyện cho cô, hiện tại bên ngoài Thuần Thú Sư vẫn chưa đi, thả bọn chúng ra ngoài rất dễ gây chú ý, dễ dàng bị người ta đầu độc bắt về làm thịt. Đợi chúng bày ra vẻ mặt thành khẩn cam đoan chính mình nhất định sẽ nghe lời cô, lúc này Tần Nguyệt mới an tâm ra cửa.
Trên sơn đạo có hai đội người đang kịch liệt tranh cãi, không bên nào ý thức được bọn họ đang chặn ngang đường xe chạy. Tần Nguyệt bấm còi hai tiếng. Nhưng hiện bọn họ căn bản không để ý người khác. Tần Nguyệt quay đầu liếc nhìn Tuyết Triệt ngồi phía sau, bộ dạng hắn lúc này giống như chẳng liên quan tới mình.

Tần Nguyệt buồn bực hít một hơi thật sâu sau đó tự mình đi xuống xe.

<<                 >>

Lượt xem: 12

Số người xem: 10

Mã ID của bài viết này là: 8650

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!