Chương 62A
Editor: Mã Mã
Biên Tập: Nước Biển Xanh
Nhận thấy được ánh mắt Tần Nguyệt , Tuyết Triệt xòe tay nói: “Đừng nhìn tôi, tôi cũng không biết, trên tư liệu nói đi vào văn phòng đem tư liệu trong tủ bảo hiểm lấy ra là được.”
Đương nhiên, lúc bảo Vô Tự đi nhận nhiệm hắn đã cố ý bảo rằng chọn nhiệm vụ càng nguy hiểm càng tốt. Chẳng qua hắn sẽ không nói đều này cho Tần Nguyệt biết.
Tuyết Triệt đem tay che che tầm mắt để nhìn ra xa, nói:
“Xem ra rất nguy hiểm .”
Người này! …Tần Nguyệt nhịn nhịn, cố gắng để không xuống tay đánh Tuyết Triệt.
“Đi thôi, đi vào xem xét một chút.” Cô dẫn đầu đi vào, để ngừa chính mình thật sự nhịn không được mà đem hạt mầm tinh anh của tương lai này bóp chết từ trong nôi.
Bên trong không gian yên tĩnh u ám, âm thanh mở cửa vang lên, trong bóng đêm rõ ràng lóe ra một đôi mắt to màu vàng. Một bóng đen cao lớn từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, ánh sáng ít ỏi chiếu vào có thể thấy được da thịt trên mặt đã hư thối hết, nó chân trước ngắn hơn chân sau, nhưng móng vuốt lại vô cùng dài và sắc bén. Đầu nó rất lớn, răng nang bén nhọn nhe ra, đầu lưỡi xước mang rô vung qua lại trong không khí, lại thu về trong miệng.
Mới bước vào nhà xưởng Tần Nguyệt đã nhận ra sự biến đổi rất nhỏ bé trong không khí, cô cúi đầu, đưa mắt nhìn mặt đất trong chốc lát, phát hiện trên những hạt cát có cái gì rất nhỏ nhảy lên.
“Có cái gì đã tới.” Tần Nguyệt nghiêm giọng nói.
Sự thay đổi ở nơi này Tuyết Triệt cũng đã sớm chú ý đến, mắt hắn nghiêm túc dò xét bốn phía, không chuyển mắt nhìn chằm chằm chỗ hắc ám.
Phanh ——
Cánh cửa bên trong cùng trong phòng đột nhiên bị phá nát , móng vuốt từ bên trong thò ra, tiếp theo là thân ảnh cường tráng khổng lồ từ trong đi ra, mỗi bước của nó đều rất nặng nề, khiến cho sàn nhà có chút chấn động.
Đây là bò sát giả tiến hóa —— liếm thực giả!
Tần Nguyệt dựa vào khí tức trên người nó dễ dàng đoán ra tính nguy hiểm của loại quái vật này, cô lui về phía sau, đấu với một liếm thực giả tại nơi nhỏ hẹp như thế này thật khó chịu, “Chúng ta đi ra ngoài trước.”
“Được.” Tuyết Triệt nghiêm túc gật gật đầu, lúc này tính nguy hiểm vượt qua dự tính của hắn, nếu là không cẩn thận liền đem thân hiến cho con quái vật kia.
Hai người nhìn chăm chú vào liếm thực giả chậm rãi lui về phía sau, liếm thực giả kia sớm đã phát hiện ra con mồi bên ngoài, làm sao dễ dàng thả người rời đi, chỉ thấy nó rống lên một tiếng liền tăng tốc vọt tới hướng Tần Nguyệt.
Tần Nguyệt dị năng giả đã lên cấp ba, tuy rằng lòng còn sợ hãi lại cũng không bối rối, thả hỏa cầu xong liền kéo Tuyết Triệt chạy ra ngoài. Bọn họ vừa mới chạy ra cổng không bao lâu, chợt nghe tiếng cửa sắt vỡ vụn.
Thật mạnh mẽ!
Tần Nguyệt và Tuyết Triệt tách ra đứng tại hai bên, liếm thực giả tại phá vỡ cổng về sau, quẩy đuôi đem vách tường đánh nát , nó từ trong đám bụi mù bước ra, tượng giống như vương giả đi tuần gặp kẻ nhỏ bé liền giơ móng vuốt khiến người không chống cự nổi cũng không chạy thoát nổi.
Đại khái là bởi vì Tần Nguyệt ra tay trước công kích liếm thực giả , ánh mắt của nó đặt tại hai người đảo đảo, cuối cùng khóa chặt trên người Tần Nguyệt, thân ảnh khổng lồ nhanh chóng xông đến. Tần Nguyệt lưu loát hướng bên cạnh né đi, tro bụi tung lên, vóng muốt sắc bén của liếm thực giả để lại trên mặt đất thành hình năm dấu ngón tay.
Tần Nguyệt liếc nhìn vết cào của liếm thực giả này, đoán chừng nếu không cẩn thận bị nó chộp được, không chừng một thân kim chúc hóa dị năng giả đều bị phế đi. Cô tự nhận là thân thể nhanh nhẹn nhưng cũng không bằng kim chúc hỏa hệ dị năng được. Ánh mắt Tần Nguyệt tối lại, càng thêm phòng vệ.
Mắt thấy liếm thực giả lại vọt tới, xung quanh Tần Nguyệt nhanh chóng ngưng kết ra ba hỏa cầu màu đen. Đây là kỹ năng cô khai thác được sau khi thăng cấp lên cấp ba, có thể tại thân thể trong phạm vi tùy ý ngưng kết ra hắc hỏa cầu, cũng có thể trực tiếp dụng ý niệm khống chế vị trí chúng nó, vừa tiến hành công kích cũng có thể tiến hành phòng vệ.
Liếm thực giả càng lên càng gần, Tần Nguyệt lạnh mặt phóng hắc hỏa cầu tới, bị nó tránh được, cô lại phóng tiếp 2 cái, lúc này một hắc hỏa cầu rơi vào khoảng không, một cái khác lại đập trúng đại não liếm thực giả , nó phát ra rống lên một tiếng thống khổ, điên cuồng dùng móng vuốt vỗ vỗ đầu.
Cứ thiêu như vậy, lại một lần đánh, chỗ thịt thối trên đầu nó gần như biến mất , lộ ra đầu lâu trắng đáng sợ. Diệt hắc hỏa xong, liếm thực giả tức giận vung cái đuôi, ánh mắt lóe tia hung ác, ngửa đầu hóp bụng nhe răng.
“Cậu không phải là vẫn tính toán xem náo nhiệt đi?” Tần Nguyệt hướng tới Tuyết Triệt hỏi.
“Làm sao đây?” Tuyết Triệt đảo mắt, hơi hơi nhếch lên khóe miệng mang theo hoạt bát, hai tay của hắn vừa động, liếm thực giả tứ chi nhất thời cứng lại rồi, “Tay chân nhỏ bé của tôi chẳng giúp được gì nhiều, chịu bị khinh thường mà nhường cô lên trước.”
“Nhường cậu lên đó!”
Nói như thế, nhưng khi nhìn thấy động tác liếm thực giả bắt đầu không linh hoạt, Tần Nguyệt cơ hồ là phản xạ có điều kiện, hai chân nhún một cái, vụt lên giữa không trung, cả người đặt tại trên lưng liếm thực giả khi nó vẫn còn hành động chậm chạp, hợp ba hắc hỏa cầu quanh thân hợp lại, một tay bắt lấy hắc hỏa dùng sức nắm nó hướng tới đầu liếm thực giả ấn xuống!
“Rống!”
Đau đớn khiến liếm thực giả bắt đầu kịch liệt lay động, Tần Nguyệt dựa vào tần suất lay động của nó mà nhảy ra ngoài, sau khi hạ xuống cô liền đứng lên, lấy súng bên hông ra, hướng tới liếm thực giả bóp cò vài cái.
Bang bang bang!
Viên đạn từ họng súng không ngừng phát ra, một con mắt của liếm thực giả rất nhanh đã bị phá hủy , nhưng nó không cho Tần Nguyệt cơ hội phá hủy nốt mắt kia, như là trước khi chết đột nhiên tỉnh ngộ, nó bỏ qua rống giận, giơ móng vuốt chồm đến hướng Tần Nguyệt.
Vách tường phía sau Tần Nguyệt nhanh chóng sụp đổ, Tần Nguyệt chạy nhanh đến mấy cũng không tránh khỏi bị đá vụn rơi vào, cô nhìn lại hướng Tuyết Triệt, người phía sau rất nhanh hiểu được ý Tần Nguyệt, hướng tới cô gật gật đầu.
Giống như vừa rồi, Tuyết Triệt phụ trách phong tỏa hành động liếm thực giả, Tần Nguyệt phụ trách công kích.
Đè nén đau đớn tê lần nữa truyền đến, lúc này liếm thực giả không có vận tốt vật ngã được Tần Nguyệt, mà là bị Tần Nguyệt dùng hắc hỏa trực tiếp đốt rụi sọ, nó đấu tranh một phen, cuối cùng đột nhiên phịch một tiếng té trên mặt đất bất động .
Tần Nguyệt lạnh lùng thò tay vào não nó, lấy ra tinh hạch, “Cái này, làm sao chia?”
“Liếm thực giả là cô xử lý, cho cô đi.” Tuyết Triệt có chút thú vị nhìn cô gái mặt không đổi sắc móc tinh hạch từ não con quái vạt, tay cô còn đi xuống hòa lẫn hồng ti Bạch cao trạng cố thể, nhưng mà cô luôn luôn thanh lãnh, ánh mắt lúc nào cũng thể hiện sự yêu thích đối với tinh hạch. Cô gái bạo lực này a, Tuyết Triệt suy đoán, có lẽ sau này ai muốn kết hôn cùng cô phải mang một thùng tinh hạch tới làm sính lễ.
Chẳng qua, làm đồng bọn cô hiển nhiên là đủ tư cách, Tuyết Triệt hài lòng cười cười. Không vất bỏ đồng bọn khi nguy hiểm đến chứng tỏ nhân phẩm tốt, có thể giết chết liếm thực giả chứng tỏ năng lực đủ mạnh, chỉ có người phù hợp hai yêu cầu này hắn mới suy xét cùng làm bạn được, hiển nhiên cô hợp cả.
“Cảm ơn.” Tần Nguyệt nhanh chóng vẫy vẫy tay, đem tinh hạch vừa rồi thu lại nói: “Tôi cũng sẽ không khách khí .” Đã là mạt thế, khách khí có thể đổi lại tinh hạch sao?
Ân, người hào phóng như vậy, về sau chắc chắn chính là đồng minh tốt, Tần Nguyệt dùng cát xát xát vào tay, “Cậu đi vào trước đi, bên trong sẽ không có nguy hiểm, tôi dọn dẹp một chút.”
“Được.” Tuyết Triệt cũng không có ý ở nơi này ngồi ngốc ra đấy, hắn cất bước hướng trong nhà xưởng đi tới, mất vài phút, một trận âm thanh bùm bùm qua đi, Tuyết Triệt liền từ bên trong ôm ra một cái tủ cao bằng thân người hắn, có lẽ là tủ bảo hiểm.
Tần Nguyệt nhìn tiểu Tuyết Triệt mặc đồ giả nhi đồng, cùng hắn ôm chiếc tủ bảo hiểm, bỗng nhiên có loại cảm giác coi thường trẻ con, nhưng cô cũng rất nhanh lắc đầu, hài tử cái rắm, ai có đứa con như hắn!?
“Đang nghĩ cái gì?” Tuyết Triệt đặt tủ bảo hiểm xuống đất, làm bụi tung lên mù mịt.
“Không có việc gì, cậu ở đây đợi, tôi đi lái xe tới.” Tần Nguyệt nói.
“Được.”
Hai người phối hợp thật sự rất tốt, Tần Nguyệt lái xe tới, sau đó Tuyết Triệt mở ra buồng sau xe liền đem tủ bảo hiểm nhét vào , hắn vỗ vỗ tay nhỏ, mở cửa xe ngồi tại vị trí ghế lái phụ, “Đi thôi.”
Ven đường phong cảnh vẫn là vô vị như vậy, Tần Nguyệt nghiêm túc điều khiển chiếc xe, trên đường dần dần có tang thi rống lên một tiếng, trong đầu liền nghĩ đến liếm thực giả kia bị giết rất nhanh nơi đó sẽ có chủ nhân mới.
“Lần này hợp tác thành công, tôi nghĩ tôi có thể xem xét nhóm tổ đội .” Tuyết Triệt nói.
“Tôi cũng hiểu được.” Tần Nguyệt khó khăn nở nụ cười, hi vọng cậu mỗi lần đều có thể hào phóng như vậy.
Được một nửa lộ trình, phía trước nói bỗng nhiên bị rất nhiều cây cối chặn lại, Tần Nguyệt nhướn mày, nháy mắt nghĩ tới trừ lúc trước gặp được một đám kia, không ai ăn no căng bụng ở đây thiết kế chướng ngại vật được.
Tần Nguyệt dừng xe, Tuyết Triệt hiển nhiên cũng chú ý tới vật cản phía trước, lúc Tần Nguyệt xuống xe, hắn tìm được ba người phục kích, vừa động thủ, trong hư không xuất hiện vài đường trong suốt đánh về hướng bọn họ, ba người kia đến cơ hội phản kháng còn không có liền bày ra tư thế quỷ dị ngã xuống đất .
Nghe tiếng kêu thảm thiết, Tần Nguyệt không ngẩng đầu cũng biết là kiệt tác của Tuyết Triệt, cô ném ra một tiểu hắc hỏa, trong chốc lát đã đốt sạch chướng ngại vật , mở cửa xe ngồi vào, “Trong vòng một giờ phỏng chừng có thể trở về căn cứ .”
“Vừa lúc, tôi ngủ buổi quá rồi.” Tuyết Triệt nhàm chán ngáp nói, Tần Nguyệt gật gật đầu, mặc kệ hắn.
Trên quốc lộ hoang vắng, một chiếc màu đen xe phi nhanh như bay, dần dần phụ cận bắt đầu có bóng người trải qua, đó là đồng dạng từ căn cứ đi ra, hoặc làm nhiệm vụ hoặc thu thập đồ dùng hàng ngày cùng những người sống sót.
Bạch Vi Lan chạm ngón tay xuống, một cỗ băng tinh từ đầu ngón tay của cô ngưng kết đi ra.
Nghĩ đến chuyện Tần lão đầu mở miệng ngậm miệng cũng một hai nói Tần Nguyệt là cháu gái của ông, mặt cô lại không khỏi nhăn nhó, chẳng lẽ Bạch Vi Lan cô không phải cháu gái ông ấy sao! Nhìn chăm chú vào trong gương, mặt Bạch Vi Lan nhanh chóng bình tĩnh trở lại, khôi phục bộ dạng dịu dàng thanh nhã.
Lúc bị tang thi đuổi theo, cô chịu để bụng đói hai ngày không dám ra khỏi cửa, sau này may là đụng phải Dương Thế Trạch đang dẫn dắt đội ngũ mới được cứu trợ. Cô theo đội ngũ một tháng mới gặp được đoàn xeTần gia, vốn tưởng rằng có thể trở về đến nhà, an toàn , nào biết Tần lão gia tử thật bất công, rõ ràng cùng Dương Thế Trạch cùng trở về Hộ vệ thành mới tốt, bọn họ đã đến cửa trụ sở, thế nhưng còn muốn đường vòng đi căn cứ Nam phương, đơn giản là Tần Nguyệt ở nơi đó!
Nếu không phải cô dùng thủ đoạn bảo cha thuyết phục Tần lão đầu ở bên cạnh một thời gian thì bọn họ sớm đã đi, bỏ mặc Bạch Vi Lan cô tại Hổ vệ thành ngây ngốc như thế nào, đến đứng còn không vững.
Thật là đáng giận, nơi Tần Nguyệt kia ở có gì tốt chứ, dựa vào những vật tư của Tần gia ở Hổ vệ thành, cô lại bắt được Dương Thế Trạch mọi người không phải đều dễ chịu sao. Địa vị của Dương gia tại Hộ vệ thành quốc chính là nhất đẳng, mà Dương Thế Trạch lại là tôn tử kiêm người lãnh đạo căn cứ, có những điều kiện này còn cần đi tới nơi nào xa xăm nữa, chỉ có mình lão đầu kia một mực ương bướng.
Bạch Vi Lan hít sâu một hơi, nhìn gương cười cười, tay sờ sờ, băng kết tinh đầy toàn bộ gương, cô điều chỉnh tốt nét mặt xong xuôi mới mở cửa phòng tắm, đợi cô cùng với Thế Trạch bọn họ cùng đi săn tinh hạch hổ biến dị, lúc này cô muốn chứng minh cho bọn hắn xem, Bạch Vi Lan mới là ưu tú nhất .
“Ra rồi ?” Nữ sinh tóc hồng ngồi trên giường nhìn Bạch Vi Lan cười hỏi.
“Ừ.” Bạch Vi Lan gật gật đầu nói: “Tin tức thế nào ?”
“Tàm tạm, mục bắc lĩnh truy xét được súc sinh kia chạy về phía nam, chẳng qua chúng ta đuổi theo nó nhiều ngày như vậy nên đoán chắc lúc này nó chạy không xa đâu.” Nữ sinh tóc hồng hoàn toàn thất vọng, nếu không phải tinh hạch này thật sự quý giá bọn họ cũng sẽ không theo đuổi lâu như vậy.
“Đi thôi.” Bạch Vi Lan nói: “Bên kia hẳn là chuẩn bị hết rồi.”
“Ừ.”
Lượt xem: 19
Số người xem: 16
Mã ID của bài viết này là: 8652