Chương 3
Gần đây, trường đại học Z lan truyền một tin đồn, đó là nữ thần trong lòng các nam sinh – Đường Ninh, không biết tại sao không còn giống như trước: bình dị và gần gũi nữa, tính cách giống như thay đổi. Thế nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến lòng yêu mến của các nam sinh đối với nữ thần toàn năng này. Tuy bây giờ nữ thần đã trở nên cao quý lãnh diễm trái ngược với hình tượng bình dị thân thiện nhưng chính sự huyền bí, không thể tiếp cận được này đã làm cho Đường Ninh ngày càng được yêu thích hơn bao giờ hết.
Nhưng sự thay đổi của Đường Ninh lại làm cho La Tinh Tinh cảm thấy hoảng sợ. Trước đây, Đường Ninh rất an tĩnh, tuy rằng ngũ quan tinh xảo không khiếm khuyết nhưng lại làm cho Đường NInh có vẻ thoát tục, như một nữ thần ở trong sơn cốc không thể nào chạm đến. Mặc dù không trải qua bất kì biến cố gì trong cuộc đời thế nhưng Đường Ninh hiện tại lại là một đoá hoa kiều diễm mị lực bắn ra bốn phía, Đường Ninh ngày càng biết tận dụng đúng chỗ sự kiêu ngạo của mình làm cho bản thân càng được yêu thích, nhất là tính cách Đường Ninh ngày càng khiến La Tinh Tinh cảm thấy bất an. Không biết là tốt hay xấu, không phải Đường Ninh ngầm làm khó dễ người khác, mà Đường Ninh chính là…sẽ không giống như trước đây cái gì cũng đều lấy dĩ hoà vi quý làm trọng. Đường Ninh bây giờ là một người có chủ kiến, đối với bản thân lại tràn đầy tự tin, hơn nữa Đường Ninh lại biết cách thể hiện mình khiến cho bản thân lúc nào cũng trở nên nổi bật. Ví dụ như trong giờ học tiếng Pháp, Đường Ninh liền tự nhiên thoải mái dùng tiếng Pháp trò chuyện với bạn học và thầy giáo, đến nỗi cuối cùng thầy giáo không nhịn được phải giơ ngón trỏ về phía cô mỉm cười đầy tự hào đối với cô học trò Đường Ninh này.
Trong trí nhớ của La Tinh Tinh, Đường Ninh không như vậy. Đường Ninh đăng kí các khoá học là theo La Tinh Tinh và vì lẽ đó nên trước mỗi buổi học Đường Ninh lại đứng trước cửa kí túc chờ La Tinh Tinh cùng lên lớp. Lúc đó, Đường Ninh vẫn mang theo nụ cười điềm đạm đáng yêu đi bên cạnh cô ta. Ngay cả trong giờ học tiếng Pháp thầy giáo giơ ngón trỏ tán dương cũng là hướng về phía cô ta — La Tinh Tinh chứ không phải Đường Ninh. Nhưng hiện tại, tại sao tất cả tựa hồ như đã thay đổi, La Tinh Tinh không nhịn được nhìn Đường Ninh nhíu mày.
Cô ta trọng sinh chẳng lẽ Đường Ninh cũng trọng sinh….không thể, khả năng này không thể xảy ra….thế nhưng? chuyện này là sao…Một con người đang sống sờ sờ làm sao tính cách có thể thay đổi chỉ trong vòng nửa tháng không gặp, cho dù thật sự Đường Ninh và cô ta đều trọng sinh, thế nhưng Đường Ninh cả đời này vì gia thế hiển hách, không lo ăn mặc, tình cảm thuận lợi có thể cùng Ngạn Tĩnh kết hôn hết thảy tất cả đều mỹ mãn. Một cuộc đời như thế, Đường Ninh sẽ không trải qua bất kì thống khổ gì, chỉ là thiên kim đại tiểu thư, sống thêm mấy năm, cũng không thể giống như bây giờ tính cách hoàn toàn thay đổi. Chính ý nghĩ này đã làm cho La Tinh Tinh chắc chắn rằng Đường Ninh không có khả năng giống cô ta : “Trọng sinh.”
Đường Ninh không phải không biết La Tinh Tinh đang dò xét cô nhưng cô cũng không sợ .Đường Ninh trước đây khi học cấp ba đã từng học qua tiếng Pháp, sau khi thi đại học Đường Ninh lại cùng cậu mình ở nước Pháp mở một xưởng rượu vang, một tháng này đủ để Đường Ninh nói tiếng Pháp lưu loát không ai có thể nghi ngờ. Hơn nữa, một tháng đó cô cũng lấy được bằng thạc sĩ kinh tế ở Pháp.
Rốt cuộc, tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên, ngắt ngang những suy nghĩ của La Tinh Tinh, La Tinh Tinh mỉm cười nhỏ giọng nói bên tai Đường Ninh:”Ninh Ninh, mình không nghĩ cậu nói tiếng Pháp lại giỏi như thế.”
“Ừm, không sai. Thời điểm học cấp ba, mẹ mình có mời một giáo viên chuyên dạy tiếng Pháp đến giảng dạy tại nhà.” Đường Ninh không chút nào khiêm tốn mở miệng.
Lúc này, phía sau bỗng có một bạn học quay về phía Đường Ninh nói đùa:”Ninh Ninh, tiếng Pháp của cậu thật tốt. Mình cũng rất thích học tiếng Pháp, cậu có thể dạy cho mình không?”
Đường Ninh định mỉm cười nói:”Ngoại ngữ rất khó học, nếu như bạn muốn học thì chỉ cần đăng kí một khoá học bên ngoài rồi từ từ thực hành nhiều sẽ giỏi.” Thế nhưng Đường Ninh chợt nhớ mình đang bước đi trên con đường trở thành một cô gái lãnh diễm và cao quý nên ngay lập tức quay đầu lại yểu điệu nói, “Bạn học, mình không phải là giáo viên ở đây, vả lại mình cũng rất bận. Mà Tinh Tinh cũng nói tiếng Pháp rất tốt, bạn có thể nhờ cậu ấy dạy thêm cho.”
Đường Ninh nói xong trong lòng không tự chủ được có chút đắc ý. La Tinh Tinh, cô ta chả phải lúc nào cũng rãnh rỗi bám lấy cô hay sao, bây giờ xem cô ta còn rãnh rỗi theo cô nữa không? Hừ, cô giúp cô ta có chuyện để làm xem cô ta giải quyết thế nào.
Nữ sinh kia vừa nghe Đường Ninh nói, con mắt chớp chớp chuyển động về phía La TInh Tinh. “Bạn học La, có thể giúp mình không? Làm phiền bạn một thời gian nhé, bạn sẽ giúp mình chứ?”
La Tinh Tinh lúc nào ở trước mặt các bạn học cũng luôn làm ra vẻ thân thiện hay giúp đỡ kẻ khác, khi nghe bạn nữ sinh kia nói như vậy, trong lòng cô ta có hàng ngàn hàng vạn thứ không muốn nhưng vì sĩ diện của mình cô ta đành nghiến răng cố gắng chống đỡ khuôn mặt tươi cười của mình vui vẻ đồng ý. Dù sao, không thể chỉ vì một chút chuyện nhỏ mà phá vỡ hình tượng bấy lâu nay cô ta vun đắp được.
Kỳ thực Đường Ninh cảm thấy La Tinh Tinh thật tâm không thể coi là một người xấu. Cô ta thật sự rất thích Ngạn Tĩnh, từ đầu đến cuối đều không biết rằng bạn tốt của cô ta — Đường Ninh cũng thích Ngạn Tĩnh. Sở dĩ Đường Ninh có kết cục thê thảm như thế cũng bởi vì La Tinh Tinh chớp được thời cơ biết làm thế nào để Đường Ninh buông tay, cẩn thận suy nghĩ lại lúc đó cũng bởi vì Đường Ninh tính tình quá yếu đuối nhu nhược nếu Đường Ninh kiên cường một chút, lý trí một chút sẽ nhìn ra được sơ hở bên trong, cũng không đến nỗi kết cục về sau lại thê thảm như thế. Lúc Ngạn Tĩnh và Đường Ninh ly hôn, Đường Ninh tâm trạng bất ổn dẫn đến sinh non. Đây cũng coi như một dấu chấm hết cho bị kịch của Đường Ninh.
Tính cách quyết định vận mệnh, hoá ra điều này là thật.
Bất quá, mặc dù Đường Ninh có thể công bằng thấu hiểu cho La Tinh Tinh nhưng cô sẽ không bao giờ tha thứ La Tinh Tinh cướp đi chồng cô, lại làm hại cô sinh non. Hai điều này là tối kỵ đủ để cô đối địch với cô ta cả đời.
Nhưng vấn đề là…Tất cả những chuyện trên đều chưa có phát sinh, Đường Ninh trước đây thấy Ngạn Tĩnh và La Tinh Tinh ôm nhau chịu không được khóc lóc hành hạ bản thân mình dầm mưa rồi sốt cao dẫn đến viêm phổi. Vì lẽ đó, nên cô mới có cơ hội chiếm lấy cái thân thể này. Mặc kệ thế nào, cô bây giờ đã là chủ nhân của khối thân thể này thì cô sẽ thay nguyên chủ khiến La Tinh Tinh tuyệt đối không sống được dễ dàng.
La Tinh Tinh cho dù trọng sinh nhưng cô lại là xuyên không. Cô biết mọi đường đi nước bước kế hoạch của La Tinh Tinh, cái kế hoạch sẽ cướp đi Ngạn Tĩnh từ trong tay cô.
Nói đến Ngạn Tĩnh, Đường Ninh lại đau đầu. Ngạn Tĩnh là con người táo bạo lại không kiên nhẫn. Mặc kệ anh ta yêu cô sâu sắc, cũng không thể làm Đường Ninh động lòng…Đương nhiên, kế hoạch gây chia rẽ Đường Ninh và Ngạn Tĩnh của La Tinh Tinh thành công cũng một phần là do sau khi kết hôn, Đường Ninh lúc trước cảm thấy Ngạn Tĩnh là một người đàn ông không đáng tin cậy. Dù La Tinh Tinh là tiểu tam chẳng lẽ lỗi lầm không phải một phần do Ngạn Tĩnh gây nên hay sao?
Tiếng chuông kết thúc một ngày học vang lên, từng lớp từng lớp học sinh ùa ra như ong vỡ tổ, Đường Ninh và La Tinh Tinh bước đi cùng nhau, xa xa nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm đứng dưới lầu, bên cạnh là một chàng trai cao lớn đang chăm chú nhìn tấm áp phích tuyên truyền của ban nghệ thuật. Cái áp phích là do ban nghệ thuật thiết kế cho dạ hội Trung thu, nội dung cũng không có gì đặc biệt nhưng hình ảnh tuyên truyền lại là tấm hình Đường Ninh mặc bộ dạ phục màu đỏ đang say sưa đàn dương cầm.
Ngắm nhìn hồi lâu, chàng trai không do dự đem tấm áp phích xé xuống. La Tinh Tinh sững sờ, vội chạy tới, “Tĩnh, anh đang làm gì thế?”
Chàng trai này không ai khác chính là Ngạn Tĩnh, anh ta là nhân vật phong vân ở trường đại học tài chính Z này.
Ngạn Tĩnh tuy rằng đem tấm áp phích xé xuống nhưng anh ta không vò nó thành một cục rồi ném đi, chỉ cẩn thận đem tấm áp phích cất đi, dùng giọng điệu thản nhiên nói với La Tinh Tinh: “Tôi xé tấm áp phích.”Nói xong, ánh mắt chiếu thẳng đến Đường Ninh đứng cách đó không xa. Hôm nay, Đường Ninh mặc một chiếc váy dài màu trắng thanh khiết, dưới chân mang đôi giày cao gót màu bạc nhã nhặn.
Ngạn Tĩnh nhìn thấy Đường Ninh, đôi mắt sáng ngời, chạy nhanh đến chỗĐường Ninh, “Ninh Ninh, cô nói buổi chiều em không có tiết nào nên anh tiện đường qua đón em về.” Giọng nói êm tai, mang theo vài phần bá đạo truyền tới, có thể hình dung ra đây là một chàng trai tính cách rất độc chiếm và ngang ngạnh.
Đường Ninh vẫn đứng im không trả lời, trái lại ánh mắt lại dừng trên món đồ trong tay anh ta,”Trong tay anh là cái gì?”
Ngạn Tĩnh sững sờ, sau đó bỗng nhiên đỏ mặt, lớn tiếng nói:”Em không cần biết đây là cái gì! Anh đợi em hai mươi phút rồi!” Đường Ninh không suy nghĩ gì nói ngay:”Anh biết rõ em tan học lúc nào, ai bảo tự mình đến sớm làm chi!”
Ngạn Tĩnh nhất thời nghẹn lời nhưng rất nhanh anh ta trừng mắt về phía Đường Ninh,”Ninh Ninh, em nên xin lỗi anh vì bắt anh đợi lâu mới đúng!” Đường Ninh miễn cưỡng liếc mắt nhìn anh ta, lúc này cô chẳng thèm nói bất kì câu nào, trực tiếp đi ra khỏi lớp.
Ngạn Tĩnh nhìn bóng lưng xinh đẹp từ từ rời khỏi bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, anh phát hiện gần đây Đường Ninh bắt đầu không để ý gì đến mình. Ngay khi Ngạn Tĩnh nhíu mày suy nghĩ, Đường Ninh quay lại nở nụ cười sáng chói: “Anh không phải nói đã đợi em lâu rồi sao, muốn đưa em về nhà mà?”
Ngạn Tĩnh nhìn thấy nụ cười này, cái gì cũng đều bỏ quên, ngay lập tức chạy đến bên cạnh Đường Ninh, chẳng hề để ý nãy giờ La Tinh Tinh ở chỗ này,”Ninh Ninh, anh cảm thấy gần đây em hơi lạnh nhạt với anh!”
“Có chuyện này sao?”
“Đương nhiên là có!Em trước đây nếu biết anh đứng chờ em lâu như vậy, sẽ ngay lập tức chạy ra và hướng anh làm nũng xin lỗi.”
“Anh đã nhớ sai rồi, em sẽ không bao giờ hành động như thế.”
“…”
Ngạn Tĩnh im lặng sững sờ nhìn Đường Ninh, Đường Ninh quay đầu lại hướng La Tinh Tinh vẫy vẫy tay.
La Tinh Tinh đứng tại chỗ, máy móc giơ tay vẫy chào tạm biệt Đường Ninh. La Tinh Tinh chìm trong kí ức về khoảng thời gian cô ta ở trường đại học Z thế nhưng tất cả những chuyện này cũng chưa từng xảy ra. Ngước mắt nhìn hai thân ảnh cùng nhau rời đi, trong đầu lại không ngừng đố kị. Cô ta cho rằng mình trọng sinh sẽ chiếm ưu thế nên từng bước thật hiện kế hoạch của mình. Đầu tiên là chuyện Ngạn Tĩnh đến hỏi ý kiến cô ta tặng quà cho Đường Ninh, cô ta thành công tạo ra mâu thuẫn giữa Đường Ninh và Ngạn Tĩnh. Cô ta nhớ rõ buổi trưa ngày hôm đó trời đổ mưa, Đường Ninh đẩy cửa ra chứng kiến cảnh Ngạn Tĩnh ôm cô ta! Thế nhưng tại sao hiện tại hai người này lại ở bên nhau? Không chỉ có Ngạn Tĩnh thay đổi mà ngay cả Đường Ninh cũng như biến đổi thành con người khác.
Trước đây Ngạn Tĩnh và Đường Ninh ở bên nhau, một người thì bá đạo, một người thì nhu nhược hết sức mà nay bỗng nhiên biến đổi thành nữ vương lãnh diễm cao quý cùng chàng trai si tình. Này quả thật là ngoài sức tưởng tượng của cô ta, cho dù thời gian có trôi qua nhiều thế nào đi chăng nữa thì La Tinh Tinh cũng không thể chấp nhận nỗi sự thật này. Cô ta gần đây đều xảy ra những chuyện ngoài ý muốn, mỗi lần muốn xuất thủ hại Đường Ninh đều bị Đường Ninh không chút để ý tự nhiên phản đòn. Ví dụ như khi nãy, cô ta vốn muốn hỏi Ngạn Tĩnh tại sao Đường Ninh lại am hiểu tiếng Pháp như thế. Ngạn Tĩnh là người đàn ông theo chủ nghĩa nam quyền, anh sẽ không cho phép người mình thích che giấu anh bất cứ chuyện gì. Thế nhưng chưa kịp hỏi, Ngạn Tĩnh lại bị Đường Ninh kéo đi mất rồi!
Hiện tại La Tinh Tinh cảm thấy cô ta trọng sinh cũng không thay đổi được gì bởi vì Đường Ninh đã không còn là Đường Ninh của trước đây nữa.
<< >>
Lượt xem: 17
Số người xem: 15
Mã ID của bài viết này là: 7512
hừ hừ ….tự kỷ ah….trọng sinh thì sao ah….muốn hạm hại người hiền thì phải bị báo ứng ah…..thank…
truyện trọng sinh ngày càng nhiều nhưng ta cực ghét mấy nhân vật lợi dụng sự trọng sinh để hại người tốt hay lợi dụng người hiền vì danh lợi của bản thân, có thể nói những thể loại đó chính là hắc hóa của trọng sinh