Chương 8b

Editor: Jyn

Biên Tập: Nước Biển Xanh

Hồ thị hưng phấn bắt đầu tính toán, “Tứ tử của Tôn thị lang hiện giờ đã có công danh, thứ tôn của Lư Thiếu Khanh chỉ là 1 tú tài, vẫn là tứ tử của Tôn thị lang tốt hơn 1 chút, hơn nữa Tôn phu nhân cũng thích ngươi. “

Di Nhiên mệt mỏi nhắm hai mắt lại.

Những người này căn bản không phải là người nàng có thể mơ tưởng tới!

“Nhị bá mẫu của ngươi cũng xuất thân gia thế nhưng lại chỉ lo cho khuê nữ nhà mình, chất nữ chẳng thèm quan tâm! Ngươi chỉ kém hơn 1 tuổi so với Duyệt Nhiên, nàng nào đã nghĩ qua cho ngươi? Thật hư danh cho nàng 1 tiếng Nhị bá mẫu!” Hồ thị oán hận nói.

Di Nhiên thông suốt ngồi xuống, thở hồng hộc nói, “Nương luôn so sánh con với Duyệt Nhiên, nhưng con có thể so sánh sao? Duyệt Nhiên có cha xuất thân thám hoa làm quan tứ phẩm, con có sao? Duyệt Nhiên có cậu là Hầu gia tay nắm binh quyền, con có sao? Duyệt Nhiên có nương gia thế phong phú, con có sao?!” Năm ấy nàng thực là ăn ngay nói thật, công phu thêu thùa của Duyệt Nhiên quả thực không tốt, khiến Duyệt Nhiên khóc một hồi, ngày hôm sau Nhị bá đem Duyệt Nhiên tới học ở Tây Sơn Khuê Học, nhập học ở Tây Sơn Khuê đều là danh môn quý nữ. Hài tử có cha không phải chịu khinh bỉ, không có cha có thể so sánh sao?

“Phụ thân chỉ có một “, nhưng phụ thân đã ra đi rồi, rốt cục không thể trở về!

Nhìn Hồ thị tức giận cả người run rẩy, trong lòng Di Nhiên có chút hối hận, cũng biết mình đã lỡ lời, cho nên mặc Hồ thị mắng nhiếc, nàng cúi đầu nhẫn nhịn.

Hồ thị mắng trong chốc lát rồi lại khóc, tự than mình mệnh khổ, nhọc nhằn nuôi khuê nữ lớn lên, giờ khuê nữ lại ghét bỏ nương!

Đại a đầu Ngọc Bích đứng ngoài cửa thêu thùa, nhíu mày vì động tĩnh 2 mẹ con nhà này. Aiz, chủ tử như vậy hầu hạ thực khó. Một trận gió thổi qua, trong gió pha chút mùi hoa nhè nhẹ, Ngọc Bích nhất thời có chút buồn bã, đến Lê Viện đã gần hai năm, bản thân có phúc khí trở lại viện của phu nhân hay không đây? Đi theo tam phu nhân cùng di đại cô nương, có thể có tiền đồ gì đây.

Ngưng thần lắng nghe động tĩnh trong phòng, Ngọc Bích cúi đầu tiếp tục thêu thùa.

Trong phòng truyền ra tiếng khóc đứt quãng khóc cùng tiếng mắng “﹍﹍ tất cả còn không phải là vì ngươi ﹍﹍ trừ bỏ nương ra còn ai đau lòng cho ngươi ﹍﹍

Lúc nào cũng cái trò này, không thấy phiền sao? Ngọc Bích lắc đầu.

Hồ thị khóc nháo trong trong chốc lát thì bình tĩnh trở lại, nghĩ bản thân cũng chỉ sinh ra mỗi nàng, tức giận với nàng làm gì? Lại không khỏi mềm lòng , bắt đầu thành thật cùng nữ nhi “Nương lúc trước muốn Hiến nhi, đơn giản là vì hắn vô cùng thông minh, Nhị bá cùng Nhị bá mẫu cực kỳ yêu thương hắn, Cát An Hầu gia cùng thái phu nhân cũng rất yêu thích hắn, tương lai hắn tất sẽ có tiền đồ, có hắn làm con thừa tự, không chỉ ta già còn có chỗ dựa vào, mà thân phận của con lúc nghị hôn cũng trở nên cao quý hơn. Ai ngờ nhị bá mẫu ngươi lại mua chuộc 1 tên đạo sĩ bên ngoài nói, phải nuôi hắn ở bên ngoại hắn mới sống được, làm cho tính toán của nương rơi vào khoảng không, nữ nhân này tâm địa thật sự rắn rết! “

Hồ thị nhớ tới chuyện cũ, hận Chung thị tới nghiến răng nghiến lợi, nếu nguyện để Hiến nhi làm con thừa tự, như vậy Di Nhiên sẽ có 1 ca ca che trở, sao giống như lúc này!

Tuy nói con thừa tự nên chọn người chi gần mới tốt, nhưng cũng phải cha me thân sinh đồng ý mới được. Nhị bá mẫu luyến tiếc con trai cũng là chuyện thường tình, nương cũng đừng oán. Hảo hảo nuôi dưỡng Vũ ca nhi là được rồi.” Mạnh Di Nhiên khuyên nhủ.

“Nhắc tới Vũ ca nhi nương liền tức giận, ốm đau bệnh tật, đọc sách lại không tốt, giống nhau đều là do Nhị bá sinh ra, Vũ ca nhi như thế nào lại không có tiền đồ như vậy!” Hồ thị tức giận không có chỗ phát tiết.

“Vũ ca nhi còn nhỏ, chậm rãi dạy dỗ là được.” Mạnh Di Nhiên nhăn mày, đâu phải con nhà ai sinh ra cái gì cũng biết, tất cả đều cho cha mẹ sư trưởng chậm rãi giáo dục!

“Hôm nay ngày vui, hắn lại bị bệnh!” Hồ thị oán hận, đối với đứa con thừa tự này nàng rất không hài lòng.

Sẽ không phải giống như ta, giả bệnh đi chứ? Mạnh Di Nhiên thầm nghĩ. Vũ ca nhi thân sinh là chi thứ hai, lại trở thành con thừa tự cho tam phòng. Nếu xuất hiện ở chi thứ 2 không phải lại càng xấu hổ hơn mình sao? Nhị bá thường ngày đối xử với Vũ ca nhi cực kỳ khách khí, không thân thiết. Ôi, tất cả đều là vì phải đi làm con thừa tự.

“Rốt cuộc vẫn là người sau này nương già đi dựa vào, chăm sóc hắn tốt vẫn là thỏa đáng hơn.” Mạnh Di Nhiên từ sâu trong lòng cảm giác mẹ ruột đối xử với Vũ ca nhi có nhiều soi mói.

Hồ thị cười xua tay, “Thôi, thôi. Không phải con chính mình đẻ ra, làm sao dựa vào được! Nương vẫn nên hảo hảo tính toán cho ngươi thôi.”

Mạnh Di Nhiên cân nhắc mãi, cắn răng mở miệng, “Nương đừng nên lòng dạ quá cao, chỉ cần gia phong trong sạch rõ ràng, làm người biết tiến lên, có bần hàn 1 chút cũng không sao.”

Mạnh Di Nhiên là 1 nữ tử rất thức thời.

Hồ thị dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng “Bần hàn chút cũng không sao? Khuê nữ của ta lớn lên như vậy, con cháu nhà bình thường làm sao xứng! Đường đường bá phụ là thám hoa, khuê nữ ta sao có thể gả vào hàn môn? Thật là chê cười! Di nhi không cần phải xen vào, nương thay ngươi quan tâm, hôn nhân đại sự vốn là chuyện của cha mẹ.”

Mạnh Di Nhiên còn muốn mở miệng lại bị hồ thị chặn lại, “Nào có con gái nhà ai lại tự đề xuất việc kết hôn của mình ? Nương thật là mắc cỡ thay ngươi.”

Ngọc Bích gõ cửa tiến vào, mỉm cười nói “Phu nhân phái người đến hỏi, chất nam, chất nữ đã khỏe hay chưa? Nếu đã tốt thì mời cùng tam phu nhân đến Huyên Thụy Đường dự gia yến.”

Hồ thị nhíu mày “Vũ ca nhi bị bệnh, cứ để cho hắn nghỉ ngơi.”

Hồ thị kêu “Múc nước hầu hạ cô nương rửa mặt chải đầu”, Ngọc Bích phân phó 2 tiểu nha đầu bê tới hai bồn nước, hầu hạ Hồ thị cùng Mạnh Di Nhiên rửa mặt chải đầu, lại lấy ra quần áo và trang sức tinh tế để lựa chọn. Làm xong, Ngọc Bích cùng hai tiểu nha đầu hầu hạ 2 mẹ con lên đường tới Huyên Thụy Đường.

<<        >> 

Lượt xem: 23

Số người xem: 21

Mã ID của bài viết này là: 6689

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

3 Comments

  1. avatar
    BÍCH VÂN PHẠM

    Hồ thị bệnh hoang tưởng quá nặng k thể trị…..Di Nhiên thức thời không biết sau này ntn với bà mẹ hoang tưởng này…..vũ ca nhi sẽ ra sao đây….con thừa tự cũng khổ ah….thà làm thứ tử của Manh nhị gia có lẽ sẽ tốt trăm lần…..ahhh nhưng k thể có” có lẽ” ah…vì nếu k có ” có lẽ ” sẽ kong có thứ nữ Du NHiên rồi…….
    thank…..

  2. avatar

    ta thấy cái bà Hồ thị này đúng là hết thuốc chữa mà. Con người ta dứt ruột đẻ ra ai muốn cho đi chứ. còn ở đấy mà tính toán oán hận

  3. avatar

    May Di nhiên tính tình không giống mẹ. Hóa ra Hồ Thị nằng nặc đòi con thừa tự nhà Mạnh Lãi là vị nhìn thấy tiền đồ và thế lực nhà ngoại của ông khổ cho bà tính toán như vậy ko những chẳng được gì mà lại gieo vào lòng Chung thị vào mạnh lãi một khúc mắc hận khó lòng xóa bỏ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!