XUYÊN QUA THỊ TỈNH ĐIỀN VIÊN [XUYÊN KHÔNG - CỔ ĐẠI]

[XK-ĐV] Xuyên Qua Thị Tỉnh Điền Viên – Chương 13

                                                           

chương 12

Ban đêm bà ngoại mang theo Đường Diệu cùng Hạnh nhi về phòng nàng , Đại Mai ngủ cùng tiểu cô , còn hai tỷ muội Cao thị thì ở cùng một chỗ nói chuyện nhàn thoại.

Cao thị hỏi tỷ tỷ lần này lại có việc gì , sau khi nghe xong thì cảm thấy cũng không có gì lớn. Mỗi lần cũng là ta một câu , ngươi một câu , càng nói càng bế tắc , hơn nữa Cao đại tỷ không nhớ rõ ban đầu vì sao chỉ là một câu nói lại từ chuyện nhỏ ồn ào thành chuyện lớn.

Đường Diệu bị bà ngoại vỗ vỗ rất buồn ngủ, nhưng bởi vì tiếng khóc lóc kể lể của dì cả quá lớn nên nàng không còn cách nào khác hơn là cố gắng chống mí mắt mà nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ , dần dần ánh sáng đều không nhìn rõ nữa.

Cuối cùng nàng nhịn không được ngáp một cái , vùi mặt vào cánh tay của bà ngoại mà ngủ.

Cao đại tỷ hâm mộ muội muội ” Mẹ chồng ngươi thật là một người hiểu chuyện , cũng không đỏ mặt mà cãi nhau với ngươi. Mẹ chồng ta thật sự là quá đáng , cả ngày ngay cả cái kim sợi chỉ cũng mang ra tính toán , đúng thật là không có đầu óc. Chúng ta đều phải ra ruộng làm việc, nhờ nàng ở nhà trông nôm hài tử vậy mà nàng nói phải thêu thùa may vá , phải đan quạt hương bồ nên không rảnh. Chúng ta cũng chỉ có thể mua thêm vải , thêm thịt để cung cấp cho nàng coi như là phí chăm sóc hài tử. Vậy mà nàng lại để con gái nàng trong nôm tụi nhỏ , trừ những việc thêu thùa may vá đan quạt hương bồ thì việc gì nàng cũng không làm. Tỷ phu ngươi cũng là một kẻ hèn nhát , nàng gọi làm gì thì làm cái đó , việc trong nhà quăng đi không quan tâm , vui vẻ đi đến ruộng trồng trọt . ”

Cao thị cười cười , tính tình đại tỷ nàng là người hiểu rõ nhất , tâm địa thiện lương lại chịu khó, bất quá chỉ có một chỗ xấu là lúc nào cũng

oán trách. Nhưng việc này so với trực tiếp cự tuyệt còn muốn hỏng , oán trách ầm ĩ một trận xong kết quả vẫn là nàng chịu uỷ khuất mà đi làm ruộng. Đã không được thoải mái lại phải uất ức chính bản thân mình cùng người khác làm việc , tuy là người trong nhà vẫn để nàng hỗ trợ nhưng lại nói nàng khó khăn không dễ thân cận.

Cao đại tỷ thở dài thở ngắn một trận lại nói ” Mẹ chồng ngươi thật tốt. Mỗi lần gặp cũng là cười híp mắt, đối với ngươi cũng tốt , chưa bao giờ đỏ mắt nhau , ít nhất cũng chưa từng ở sau lưng mà nói xấu ngươi. Mẹ chồng ta mỗi ngày khuôn mặt cũng sẽ không lộ ra chút tươi cười nào , đối mặt với ta giống như ta thiếu nợ cả nhà nàng vậy. Thông thường mà nói ta đối với nàng xem như cũng tốt, ở nhà có thứ gì tốt cũng đưa cho nàng một phần , cái gì nàng cũng cầm , thứ gì đưa nàng cũng ăn vậy mà không nói tốt được câu nào. Ngươi nói như vậy có tức hay không.?”

Không đợi Cao thị đáp nàng lại tức giận nói ” Đều là nương tìm gia đình cho chúng ta , nam nhân đều là như tượng gỗ , ngang ngược như đầu bò. Ngươi nếu bị đau đầu nhức mỏi hắn cũng sẽ không tự động hỏi thăm , nhi tử bị đập đầu đứng một chỗ khóc hắn cũng không tự tay mà xoa một cái.” Càng nói nàng lại càng thấy uất ức mà khóc lên , lúc đầu là nức nở về sau lại chậm rãi mà đèn nén tiếng lại.

Bà ngoại sợ nàng doạ đến hài tử vội vàng trách cứ nàng ” Ngươi cũng đã lớn rồi , ở đó mà gài khóc cái gì.”

Cao đại tỷ oan ức nín dần , Cao thị lại ôm nàng an ửi giống như khi còn bé nàng ôm Cao thị vậy.

Cao đại tỷ khóc một hồi hít hít cái mũi , mở miệng ra cũng vẫn là tiếng nấc , càng ngày càng có dấu hiệu đi xuống , càng ngày không có cảm giác rõ ràng ” Ở thời điểm những năm trước lúc ta đẻ non mới có bảy ngày ,trong ruộng phải thu hoạch vụ mùa vậy mà cha mẹ chồng cũng không có một điểm giúp đỡ. Tỷ phu ngươi đi đến tảng đá nghỉ ngơi còn ta phải lấy vải quấn quanh bụng để gặt lúa mạch, thiếu chút nữa là chết trong ruộng vậy mà cũng không có người quan tâm. Sau lại còn phải nhờ ngươi cùng muội phu giúp đỡ, tại sao nương có thể tìm cho ta một gia đình chồng như vậy chứ.”

Tiếng khóc của nàng làm Hạnh nhi tỉnh , bò dậy cũng ô ô khóc lên. Lúc bé Hạnh nhi vẫn thường cùng Cao thị đi đến nhà dì cả chơi , cùng với nàng có chút tình cảm , nhanh như chớp bò qua người mẫu thân mà nằm trong lòng dì cả ” Dì cả đừng khóc.”

Cao đại tỷ ôm Hạnh nhi khóc nức nở làm cho Cao thị cũng chảy nước mắt theo, nhưng bây giờ thật sự là không còn lời nào có thể nói, nếu nói không để cho nàng làm việc là chuyện hoàn toàn không có khả năng , cả nhà lớn bé đều còn phải ăn uống. Mẹ chồng kia của đại tỷ Cao thị cũng đã gặp qua , mỗi lần đến cũng phải tặng một phần lễ vật nếu không nàng nhất định sẽ không chào đón , có đôi khi ngay cả chào hỏi cũng không để ý đến. Nhưng nói đi cũng phải nghĩ lại , thực tế trừ những việc trên thì tỷ phu nàng cũng là người tốt, cuộc sống không có khó khăn , hài tử đều nghe lời , chỉ cần tỷ phu nàng sửa đổi thì tốt rồi. Hơn nữa bây giờ hài tử đều đã lớn , đúng ra cuộc sống khốn khổ cũng coi như chấm dứt .

Bất quá cuộc sống mỗi nhà ấm lạnh tự biết , ai cũng không có cơ sở dò xét cuộc sống của người khác như thế nào.

Cao đại tỷ chính là trút hết tâm sự khóc xong thì đã bình tĩnh , Cao thị an ủi nàng ” Tiểu Tân đọc sách cũng không tệ lắm , thế nào cũng phải để hắn đi thi tú tài sau đó cố gắng thi đậu cử nhân là được. Đến lúc đó ngươi cũng có thể nhẹ nhõm rồi.”

Nói đến người con trai thứ ba Cao đại tỷ lúc này mới dịu xuống ” Tam nhi cũng là không chịu thua kém người khác , là đứa hiếu thuận luôn cố gắng đọc sách. Phu tử nói hắn là đứa nhỏ thông minh có tầm mắt nhìn xa , tương lai thi đậu tú tài sẽ không có vấn đề.”

Cao thị vỗ vỗ đầu vai nàng ôn nhu nói ” Ngươi nếu như thiếu tiền thì nói với ta một tiếng , ở chỗ ta còn một ít. Bây giờ chúng ta không cần dùng , ngươi trước cứ cầm lấy lo cho tiểu Tân đi.”

Cao đại tỷ khoát tay ” Ngươi đừng để cho mẹ chồng ngươi biết , các ngươi còn chưa có ở riêng đâu. Ngươi giấu tiền riêng để bọn họ nghe thấy nhất định sẽ ghen ghét ngươi.”

Cao thị nói ” Cũng không có việc gì , sự thật đều là mỗi lần Đồng Phương đến thăm hài tử thì cho một ít , cộng thêm việc những ngày ta ở cữ nàng nhờ vả làm chút việc may vá nên không ai nói được gì. Ta có đưa cho mẹ chồng nhưng nàng không lấy nói để ta cầm phòng thân . Lần này sinh hoa đào nàng lại đến cho tiền, ta nghĩ ngươi cần dùng nên không cần phải đưa cho mẹ chồng.”

Lời nói này của Cao thị lại làm cho Cao đại tỷ thổn thức mà cảm thán ” Nếu không sinh được ở một gia đình tốt thì phải gả được một nhà chồng tốt , không thể gả được một nhà chồng tốt thì phải có được một tỷ muội tốt . Nếu như cả tỷ muội cũng không có được thì cũng chỉ còn cách mà khóc thôi.”

Cao thị khuyên nhủ nàng ” Không phải còn có đứa nhỏ sao , hài tử mới là hy vọng của cha mẹ nha. Nam nhân không thể dựa vào thì ngươi phải dựa vào nhi tử. Nhưng nói lại tỷ phu cũng là một người thành thật , ngươi cũng đừng suốt ngày hằn hộc hắn. Hiện tại mẹ chồng ngươi tuổi cũng đã lớn đừng cùng nàng đối chọi , nếu không có việc gì làm thì để ý đến hài tử nhiều chút , cứ để cho nàng làm những việc lặt vặt lại tặng thêm một số đồ ăn . Mặc kệ là tặng bao nhiêu nhưng cứ đưa nhiều lần thì nàng làm sao có thể đối với ngươi khó chịu nữa. Lại nói hài tử đều là cháu nàng, ở chung thời gian lâu cũng là tâm can bảo bối của nàng , ta cũng không tin nàng không thương yêu chúng. Ta lại nhớ lúc trước thím nhà ngươi tức giận đòi ở riêng, nhà nàng còn có một nữ nhi chưa xuất giá lại không chịu cưới vợ cho con trai , nên các ngươi ở cùng có thể giúp đỡ nàng nếu các ngươi phân ra thì sức lao động trong nhà giảm đi không ít. Như vậy bọn họ tự nhiên sẽ phải làm việc mệt , nếu như bọn hắn thành hôn lại ở riêng thì lại tốt hơn rất nhiều.”

Cao đại tỷ suy nghĩ một chút ” Hình như là có chuyện như vậy . Lúc ta vừa mới gả qua nàng cũng không có như vậy. Thỉnh thoảng còn quan tâm hỏi thăm , giống như chính là sau khi ở riêng thì mỗi ngày đều mang vẻ mặt châm chọc mà khiêu khích.”

Cao thị cười nói ” Bây giờ tìm được nguyên nhân rồi thì đừng sinh khí nữa . Ngươi nói thử xem cả đời này có bao nhiêu khí lực để sinh tồn? Ngươi càng luẩn quẩn trong lòng , càng muốn những thứ vô dụng kia thì lại càng làm mình tức giận , nghĩ đến càng nhiều thì lại càng nổi cáu. Về sau ngươi phải cố gắng tự khuyên lấy bản thân mình đừng vì những việc như vậy mà nóng giận. Cùng lắm thì ngươi trước đi ra nơi nào đó tránh một chút , chờ hết giận rồi lại trở về .”

Thanh âm Cao đại tỷ cũng bình tĩnh trở lại ” Tam muội từ nhỏ đã là người hiểu chuyện , chị dâu, mẹ chồng đều thích ngươi . Người mắt cao như Đồng Phương cũng nguyện ý kết bạn với ngươi.”

Cao thị cười cười lại vỗ vỗ đầu vai nàng nói nên ngủ rồi.

Bà ngoại đứng dậy ” Ta đem đứa nhỏ đi tiểu!”

Cao thị vội vàng đứng dậy nói ” Nương hay là để ta làm đi , ban đêm cũng phải xuy một hồi .”

Ngày thứ hai ba ngoài giết một con gà mẹ , nấu một nồi nước lớn , lại sai người đi đến trong vườn đào một ít cây *Tể thái, quyết thái , hoa

mã lan* , trở về dùng nước sôi luộc sơ qua rồi băm nhuyễn, bỏ thêm vài giọt dầu vừng trộn lẫn với cơm.

Xong tất cả lại gọi con trai thứ ba mang một nhà tới ở nhà lớn thoải mái ăn một bữa lớn. Cơm nước xong để cho mấy nữ nhân dọn dẹp một chút rồi trở về.

Lúc gần đi, Cao thị để cho Hạnh nhi mang mười mấy đồng tiền đặt ở dưới chiếu giường bà ngoại. Việc này nàng không dám để Đại Mai làm , sợ nàng không cẩn thận nói cùng tiểu cô cùng bà ngoại thì sẽ lộ ra nên đành để cho Hạnh nhi làm.

Trướ khi đi , mợ lớn đều chia ra cho hai người muội muội mỗi người một bao lớn thức ăn . Cao thị từ chối nói mình đã ở đây mấy ngày rồi bây giờ cầm về như vậy không tiện , chỉ cần lấy một ít bột hạt kê vàng là được. Bột hạt kê cứng rắn , mang về nhà phải ngâm qua nước rồi cắt thành từng mảnh nhỏ, dùng dầu mỡ heo chiên lên hoặc trực tiếp bỏ vào nồi chưng , thêm một ít gia vị , bỏ một chút đường trắng là  xong , là món ăn mà đứa trẻ nào cũng thích.

Đại cữu đưa các nàng trở về nhà , bà bà Lý thị vui mừng lấy hai mươi cái trứng gà còn dư lại lúc Cao thị ở cữ đưa cho đại cữu.

Đại cữu từ chối không lấy , Cao thị sợ hắn ngại liền nói mang về cho tụi nhỏ ăn.

Cảnh Lâm thấy Hạnh nhi trở lại liền từ nhà hàng xóm chạy về , vui vẻ kéo lấy tay nàng . Hạnh nhi thấy Cảnh Lâm hít nước mũi phiền chán nói ” Bẩn chết.”

Cảnh Lâm lau một cái vội vàng đuổi theo nàng vào nhà.

 

* Nguyên văn tác giả tớ lười edit :)) :

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chú thích: Hôn nói xem không hiểu, được rồi, đây chính là Cao đại thư oán giận, nhà nàng mâu thuẫn. Cao thị khuyên nàng muốn mở điểm. Ta chính là muốn nói mọi nhà có nỗi khó xử riêng. Cao đại thư cảm thấy Cao thị gia tốt, nhưng là Cao thị gia cũng có chính mình khổ sở địa phương. Ha ha ha. Ta tốt xui xẻo.

Có người hỏi ta, ngươi ở đây viết tinh khiết cuộc sống điền viên sao? Tinh khiết chuyện nhà sao?

Ta nghĩ nghĩ, thật đúng là có chuyện như vậy. Hy vọng chúng ta hay cô nương sau này cảm tình không cần khúc chiết, mặc kệ gả cho người nào đều tốt qua cuộc sống gia đình tạm ổn.

Bất quá hay cô nương nha đầu kia, quá có thể đàng hoàng ngây ngô, hy vọng nàng đừng trêu ghẹo mãi nghiện, đem mình cùng nhà chồng cho bại việc làm sạch, ha ha, làm sao cũng phải làm cái tiểu địa chủ bà mới được.

Coi như không gả cho địa chủ, chính mình làm giàu, làm địa chủ bà cũng được.

Cái này văn phải gọi, xuyên qua đi làm địa chủ bà. Ha ha ha.

<< Chương trước >>             << Chương tiếp theo >>

Lượt xem: 45

Số người xem: 39

Mã ID của bài viết này là: 7169

2 bình luận trong “[XK-ĐV] Xuyên Qua Thị Tỉnh Điền Viên – Chương 13

  1. hihi…ta thấy Cao thị khuyên đại tỷ nàng cũng đúng nha…..”cả đời này có bao nhiêu khí lực để sinh tồn? Ngươi càng luẩn quẩn trong lòng , càng muốn những thứ vô dụng kia thì lại càng làm mình tức giận , nghĩ đến càng nhiều thì lại càng nổi cáu. “………..ta thấy ĐD chưa chấp nhận hoàn toàn nàng là trẻ nhỏ….vẫn còn bài xích việc nàng xuyên không trờ thành trẻ nhỏ..k vui khi người khác dến quanh mình vui đùa…mong nàng mau mau cùng hòa nhập thế giớ mới này ah..
    thank

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.