Chương 52c: Thái tử điện hạ xách giày chạy.

“Người đâu, đưa Đông Tấn công chúa đi, truyền ngự y vào khám và chữa bệnh cho nàng! Các vị, dùng bữa thôi.” Giọng nói không nóng không lạnh của Hoàng Phủ Hiên vang lên, nói thật, Chung Ly Hàm này khiến hắn đặc biệt mất kiên nhẫn!

Bọn người hầu lập tức nhận lệnh, tiến lên, tiến lên, đem Chung Ly Hàm nâng lên đưa đi.

“A, Trần đại nhân, nghe nói ngài vừa có quý tử, không biết khi nào ta có thể uống rượu mừng đây!” Một đại thần tươi cười mở miệng, làm dịu đi bầu không khí.

Một đại thần khác cũng liền nói ngay: ” Cái gì, Trần đại nhân, tin tốt như vậy không cho chúng ta biết, người thật không phúc hậu!”

“Ha ha ha…..Đa tạ các vị đại nhân đã quan tâm, đến lúc đó nhất định sẽ đưa ra thiệp mời, nhất định!”

Trần đại nhân cười tủm tỉm đứng dậy, chắp tay khắp nơi.

Ngay sau đó là một loạt tiếng chúc mừng, không hổ đều là quan chốn chính trị, tùy tiện nói vài câu, không khí liền hòa hoãn xuống. Hoàng Phủ Linh Huyên đến ngồi xuống một chỗ, xùng mọi người dùng bữa.

Bây giờ, chưa cần để ý chuyện của Đạm Đài Hoàng, nàng cầm đũa cúi đầu dùng bữa, trước đem bụng ăn no đã, trở về rồi nhận Vương huynh dạy bảo.

Nhưng, ngay lúc này, một giọng nói lười biếng mang theo ý cười vang lên, mang theo ngữ khí thương lượng : ” Công chúa, khi nào nàng cũng vì bản Thái tử sinh hạ con trai? Để mời các vị đại nhân đây uống rượu mừng!”

Lời vừa nói ra, không khí vừa thân thiện một chút, lập tức đông lạnh! Mọi người thầm nghĩ, Bắc Minh thía tử quả thật mưu tính sâu xa, vẫn còn chưa thành hôn, liền nghĩ đến sinh con rồi.

Mắt Đạm Đài Hoàng tối sầm, ” Phanh!” một tiếng, đôi đũa hung hăng đập xuống bàn, đang nghĩ có nên đứng dậy đạp ghế hắn hay không, bỗng nhớ tới một chuyện, ngược lại nở nụ cười.

Đứng dậy, cởi giày của mình ra, bước mấy bước đến trước mặt Kinh Quân Lan!

“Thái tử điện hạ, lúc trước không phải ngươi nói , chỉ cần bản công chúa đồng ý lời cầu hôn của ngươi, ngươi liền nguyện ý xách giày của bản công chúa chạy quanh hoàng thành mười vòng sao? Bản công chúa hiện tại đã đồng ý rồi, Thái tử điện hạ, xách giày chạy đi!” Hắn tưởng nàng chỉ biết nhượng bộ chắc?

Tiếng nói vừa dứt, vốn không khí đang đông lạnh, phút chốc hoàn toàn im lặng, ngay cả cánh hoa đào rơi xuống đất cũng nghe thấy.

Xách giày chạy mười vòng, vị Thái tử gia hào hoa phong nhã này sẽ làm chuyện như vậy sao? Khuynh hoàng công chúa này cũng thật muốn làm khó người khác! Vì thế, mọi người không khỏi lại bắt đầu tự hỏi, hai người này rốt cuộc sắp trở thành phu thê, hay là kẻ thù truyền kiếp đây?

Hoàng Phủ Hiên, Đạm Đài Kích, Sở Trường Ca, trong mắt ba người lúc này, đều hiện lên một tia vui sướng khi người gặp họa, không sai, tất cả đều là vui sướng khi người gặp họa! Đều nhìn sang Quân Kinh Lan vẫn ung dung, đây rốt cục chạy hay không chạy? Chạy, mặt mũi liền ném đi, không chạy, hôn sự liền thất bại.

Mà Thái tử gia mọi người vẫn để ý, bỗng nhiên cười nhẹ một tiếng, ngẩng đầu nhìn Đạm Đài Hoàng: ” Công chúa, đúng là bản Thái tử có nói xách giày của nàng chạy mười vòng hoàng thành, nhưng bản Thái tử cũng không nói chính mình tự xách!”

Lời này vừa nói ra, vui mừng nhất chính là Tiểu Tinh Tinh Đồng Hài! Nó biết ngay mà, chủ nhân vĩnh viễn sẽ không bị người ta khi dễ, nhưng nó vẫn còn chưa kịp cao hứng xong, liền nghe thấy giọng nói vô lương tâm của chủ nhân : ” Ngôi sao nhỏ, nhiệm vụ này liền giao cho ngươi, ngươi là con chó gia tín nhiệm nhất, nể trọng nhất, không được phụ sự kỳ vọng của gia đây!”

Gì?! Tiểu Tinh Tinh Đồng Hài không dám tin ngẩng dầu nhìn về phía hắn, cái đuôi bị gió lạnh thổi trúng thật lạnh, mắt long lanh phản đối : “Ngao ô!” Chủ nhân, ta không đi!

“Hửm?” Đôi mắt nâu hẹp dài quét vê phía nó, âm cuối cùng kéo dài.

Cái này, ngay cả Đạm Đài Hoàng cũng phải đồng tình với con chó này! Gặp phải chủ nhân vô lương tâm như vậy, thật là xui xẻo!

Tiểu Tinh Tinh Đồng Hài bẹp miệng một cái, không có ý định đầu hàng, hai chân trước xoa xoa eo, đạp đạp chân sau, sau đó bắt đầu lăn lộn trên mặt đất : ” Ngao ô! Ngao ô!” Chủ nhân, ta tuổi cao sức yếu! A, thắt lưng đã có chút còng! Ác, còn có đôi chân dễ bị lạnh a…..

Quân Kinh Lan nhàn nhạt liếc mắt nhìn nó một cái, nhàn nhạt nói: ” Chỉ cần còn có thể di chuyển, liền có thể làm tốt chuyện gia giao!”

Lời vừa nói, Tinh gia lập tức chổng bốn chân lên, bất động, miệng chỉ có một tiếng: ” Ngao ô!”

A, chủ nhân, thật ngại, ta đã già bị trúng gió, không thể nhúc nhích!

“Hai mảnh lá sen trước ngực ngươi, rất đẹp!” Hắn lành lạnh mở miệng.

Tiếng nói vừa dứt, Tinh gia vừa bộ dạng tuổi cao trúng gió, rất nhanh che lại ngực mình, lộn một cái ngồi dậy, vươn hai chân trước, đợi Đạm Đài Hoàng đưa giày cho nó, vừa kêu khóc: ” Ngao ô ô ô …….”

Ngôi sao nhỏ nha, trong đất hoàng, hai ba tuổi nha….

Đạm Đài Hoàng nhìn bộ dáng thể thảm của nó, thật sự có chút không đành lòng, hơn nữa vốn dĩ mục tiêu của nàng là Quân Kinh Lan, khoog phải là con lang đáng thương lại xui xẻo này! Trợn mắt liếc Quân Kinh Lan một cái, đen mặt khom lưng, chuẩn bị đi lại giày!

Đang muốn đi vào, hắn bỗng nhiên mở miệng: Làm sao vậy? Công chúa mất hứng sao?”

“Ngươi nói thử xem?” Vốn tưởng sẽ hòa nhau một ván, ai ngờ bị hắn bốn lạng thắng ngàn cân, bắt được lỗ hổng trong lời của nàng mà nói ra. Dưới tình huống này, người bình thường đều không cao hứng nổi!

Mọi người xung quanh thấy vẻ mặt Đạm Đài Hoàng không vui, cũng toát ra biểu tình y như vậy, hành động này của Quân Kinh Lan, tương đương với lừa gạt người khác, lúc trước nói lời thề son sắt, hiện tại lại lợi dụng sơ hở!

Trước câu hỏi này của nàng, hắn khe khẽ thở dài, chậm rãi đứng dậy.

Phất tay một cái, Tiểu Miêu Tử phía sau lập tức hiểu ý, đưa cho hắn một tấm khăn lụa.

Nhận lấy khăn lụa, ý bảo Đạm Đài Hoàng đưa giày ra. Đạm Đài Hoàng nghi ngờ bỏ giày ra, đưa ra trước mặt hắn.

Thái tử gia chậm rãi duỗi tay, cách khăn lụa xách lên đôi giày, cười khẽ dò hỏi: ” Công chúa, nếu bổn Thái tử xách đôi giày này chạy quanh hoàng thành mười vòng, nàng sẽ vui vẻ sao?”

“Đương nhiên!”

Đạm Đài Hoàng lớn tiếng mở miệng, có thể khiên tên yêu nghiệt này xách giày ra cửa chạy quanh hoàng thành, mang tai tiếng, nàng sao lại không vui vẻ? Bất quá trong lòng nàng cũng hiểu, yêu nghiệt này có thể chạy, đó mới là lạ!

Ai ngờ, hắn lười nhác cười: ” Vậy được, Thái tử ta hôm này sẽ chạy quanh hoàng thành vì hồng nhan! Công chúa có muốn đi xem không?”

Cái này, đừng nói là Đạm Đài Hoàng, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người! Trực giác nghĩ lời này của Quân Kinh Lan không phải thật, hắn không phải sẽ thật sự chạy chứ! Nhưng nhìn thấy vẻ mặt hắn lại không giống làm bộ. Đặc biệt khiến Sở Trường Ca và Hoàng Phủ Hiên khiếp sợ, nói thật, nếu để bọn họ làm việc mất mặt như vậy, bọn họ thật sự là không làm nổi!

Này……

“Nếu Thái tử chạy, bản công chúa sẽ đi xem ngay!”

Hắn sẽ chạy thật sao? Đừng nói giỡn!

Chương kế>>>

Lượt xem: 15

Số người xem: 12

Mã ID của bài viết này là: 13787

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!