Chương 1: Nằm mơ? Xuyên qua!
Mông lung, Ngụy Lâm Tịch cảm giác chính mình đang nằm mơ, nhưng mộng lại chân thật như vậy.
Trong mộng, nàng đang cùng một tiểu ca ca thân thiết, chẳng qua đến bước quan trọng nhất, bởi vì quá khẩn trương nên nàng trốn một chút, tiểu ca ca liền không muốn, trực tiếp buông tha nàng.
Sau đó, Ngụy Lâm Tịch cảm thấy đã tỉnh mộng nhưng lại cảm thấy chính mình không hoàn toàn thanh tỉnh.
Đây là một gian phòng cổ kính, khắp nơi đều là màu đỏ có chút chói mắt, bất quá, điều khiến Ngụy Lâm Tịch khiếp sợ chính là có mộ tiểu ca ca trần trụi nửa người trên ngồi ở mép giường.
Ân?
“Cái kia?”
Tuy trường hợp này rất hương diễm, tuy rằng Ngụy Lâm Tịch đã ảo tưởng rất nhiều lần có thể có một tiểu ca ca soái khí như vậy làm bạn trai, nhưng, lần đầu tiên gặp mặt đã trần truồng gặp nhau?
Không tốt lắm đâu.
Ngụy Lâm Tịch cảm thấy chính mình vẫn nằm mơ, khẳng định là đang nằm mơ.
Nếu là ở trong mộng, nàng không ngại tự giới thiệu một chút rồi tiếp tục làm tiếp chuyện vừa rồi.
Ẩn ẩn còn có chút nhỏ chờ mong.
“Không cần khẩn trương, nếu ngươi không nguyện ý, ta sẽ không làm cái gì”
Thanh âm thật dễ nghe.
Bất đồng với thanh âm nặng nề của nam nhân thành thục, thanh âm này có một chút cảm giác trong sáng nhưng lại mang theo chút khàn khàn, như là nước chảy róc rách từ khe suối đánh vào tảng đá, phá lệ quyến rũ.
Ngụy Lâm Tịch cảm giác chính mình không được, nàng mất tự nhiên sờ sờ cái mũi, còn hảo không bị chảy máu mũi.
Bất quá, sẽ không lại làm cái gì?
Ta không có ý tứ này, ta thực nguyện ý, thật sự, không tin thì hãy xem ánh mắt chân thành của ta.
“Đừng khóc, ta biết người là bất đắc dĩ mới gả cho ta, vừa nãy là ta đường đột. Chỉ là hôn sự của chúng ta đã thành, không thể sửa đổi, ta sẽ cho người thời gian, chờ ngươi chân chính tiếp thu thân phận này.”
“Ta.”
Ngụy Lâm Tịch phát hiện giọng nói của mình cư nhiên bị khàn đặc, thanh âm phát ra đều mang theo khí âm, trong lúc nàng do dự thì tiểu ca ca đã mặc xong quần áo đi ra ngoài, hơn nữa còn tri kỷ đóng cửa phòng lại.
Ai, đừng đi a, ngươi trở về!
Ngụy Lâm Tịch bi thương phát hiện, nguyên lai dù ở trong mộng thì nàng cũng không khống chế được, thật vất vả mới gặp được tiểu ca ca lớn lên soái khí như vậy mà… thật tức giận!
Phẫn nộ mà đấm giường, nhưng trên người nàng mềm như bông, một chút sức lực cũng không có.
Càng tức giận, ngủ, ngủ, nói không chừng trong mộng có thể lặp lại đâu.
Vì thế, Ngụy Lâm Tịch ở trong mộng ngủ rồi.
Về sau, giấc mộng này xác thật lặp lại, nàng tỉnh, nhưng giống như không hoàn toàn tỉnh.
“Tam thiếu phu nhân, ngài như nào còn chưa dậy đâu, mau dậy đi, đã xảy ra việc lớn.”
Ngụy Lâm Tịch ngốc ngốc, giọng nói khàn đặc không nói lên lời, nàng còn không có hoàn toàn biết rõ ràng rốt cuộc đây là giấc mộng gì.
“Có thật nhiều người mang theo đao vọt vào, phu nhân làm mọi người đều đi chính viện, chúng ta đi nhanh đi.”
Ngay cả cho Ngụy Lâm Tịch cơ hội nói chuyện cũng không có, cô nương xa lạ trực tiếp lôi kéo người đi.
Ngụy Lâm Tịch bị túm ngã, thiếu chút nữa không quăng ngã cái chó ăn cứt.
“Mỹ nữ, các người đang làm cái gì, quay phim truyền hình sao? Tổng nghệ? Đại mạo hiểm?”
Ngụy Lâm Tịch khàn giọng thở hổn hển nói.
“Tam thiếu phu nhân, ngài làm sao vậy, bị kích thích choáng váng sao?”
Cô nương vừa dứt lời, bên ngoài liền vọt vào một đám người cầm đại đao, hung thần ác sát đem người vây lên.
“Sở hữu nữ quyến đều đi ra ngoài sảnh, đi mau!”
Đại đao kia hàn quang tất hiện, vừa thấy chính là rất sắc bén.
Ngụy Lâm Tịch: Hiện tại đạo cụ đều chân thật như vậy sao, đều dùng đồ thật?
Trong lòng phun tào như nào chăng nữa thì Ngụy Lâm Tịch vẫn là kẻ thức thời trang tuấn kiệt đi theo.
Sau đó, nàng đã bị đưa đến một cái đại sảnh cổ kính, bên trong có mênh mông người, tốp năm tốp ba ôm nhau khóc.
Ngụy Lâm Tịch thấy được tiểu ca ca quen thuộc kia, tiểu ca ca đã ăn mặc chỉnh tề, khuôn mặt tuấn tú, khí chất ôn nhuận trong sáng, hoàn toàn là một mỹ nam cổ trang.
Nếu không phải trường hợp không đúng, Ngụy Lâm Tịch rất muốn hô to một câu: Ta có thể!
“Lão tam tức phụ mau đến bên người bà mẫu của ngươi!”
Bà mẫu, bà mẫu gì?
Ngụy Lâm Tịch có điểm đau đầu, tự hỏi là tiếp tục dựa theo kịch bản diễn cùng với mấy người này hay vẫn là kêu dừng lại.
Bất quá không đợi nàng quyết định chủ ý, đã có người giúp nàng quyết định xong.
Chỉ thấy một người đi ra từ trong đám người vác đại đao, ăn mặc quan phục màu đỏ, trong tay còn cầm một vật màu vàng kim.
Sau đó, Ngụy Lâm Tịch và mọi người cùng nhau bị hạ nhà tù.
Chờ Ngụy Lâm Tịch một đường đờ đẫn bị đeo xiềng xích, bị áp đến nhà tù, bị đẩy thay áo tù nhân, bị nhốt trong phòng giam, nàng mới hoàn toàn phản ứng lại.
Đây không phải là quay phim truyền hình, cũng không phải là tổng nghệ, cũng không phải là đại mạo hiểm, trò đùa dai mà là nàng xuyên không!
Bởi vì quá mức khiếp sợ, Ngụy Lâm Tịch không cẩn thận trực tiếp ngã vào trên cây cột trong nhà tù, hôn mê bất tỉnh.
Lúc hôn mê, trong đầu Ngụy Lâm Tịch xuất hiện rất nhiều ký ức không thuộc về mình, đó là ký ức từ một cái tiểu cô nương bi bô tập nói trưởng thành một hoa quý thiếu nữ.
Các nàng trùng tên trùng họ, giống nhau vừa sinh ra liền không có mẹ, bất đồng chính là nguyên chủ có tra cha, tra cha trực tiếp cùng tiểu tam sống vui vẻ, mà chính mình thân cha là ai cũng không biết, lớn lên ở cô nhi viện.
Phụ thân “Ngụy Lâm Tịch” tuy rằng cũ kỹ nhưng đối nàng cũng không tồi, còn cho nàng tìm một mối hôn nhân không tồi.
Tam công tử con vợ lẽ của đương triều Hưng Bình hầu phủ, lục phẩm tiểu quan gia như Ngụy gia có thể leo lên nhân gia như vậy thật là đi rồi cứt chó vận.
Tam công tử An Tử Hủ tuy rằng là con vợ lẽ nhưng tuấn tú lịch sự, học thức xuất chúng, lưng lại dựa Hưng Bình hầu phủ, tiền đồ quang minh.
Chỉ là ai cũng không nghĩ tới, gia tộc xa hoa bậc nhất nói xét nhà liền xét nhà.
Tiểu ca ca trong mộng của nàng chính là tân hôn trượng phu của nàng, ngày hôm qua là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ.
Mà từ khi nàng tiếp thu vụn vặt ký ức thì thấy, “Ngụy Lâm Tịch” này căn bản không nghĩ gả cho An Tử Hủ, vì thế đêm tân hôn luẩn quẩn trong lòng đi đời nhà ma.
Thiên a, tại sao lại loạn thế này.
Mơ màng hồ đồ, Ngụy Lâm Tịch đã ở nhà tù được ba ngày, ba ngày này nàng mơ rất nhiều, mơ thấy ở hiện thực nàng bị xe đụng phải, mơ thấy nàng bị người nâng tới trên cáng, mơ thấy nàng đang được cấp cứu.
Ngụy Lâm Tịch rốt cuộc nhớ tới, trước khi đi vào thế giới này, nàng cũng không phải đang ngủ, mà là đã trả qua tai nạn giao thông.
Nàng chỉ nhớ rõ, nhắm mắt lại, tất cả đều là màu hồng.
Thời điểm tỉnh lại ở thế giới này, tất cả cũng là màu hồng.
Nếu vây, nàng đã chết hay bị cứu sống?
Ngụy Lâm Tịch thậm chí có ý đồ lại đâm một lần nữa xem có thể xuyên trở về hay không.
Nhưng nàng còn chưa kịp thực hiện thì có một nữ tử thanh xuân ở cùng nhà tù đã đâm tường, huyết chảy xối ra đất, nhìn rất dọa người, trực tiếp dọa Ngụy Lâm Tịch lui về sau.
Trong lúc mọi người nghị luận, Ngụy Lâm Tịch biết cô nương này là thiếp của tiện nghi cha chồng, nghe nói vẫn là chuộc thân từ một hồng lâu, là một nữ tử thanh lâu.
Thật vất vả trải qua tháng này bình thường, kết quả chỗ dựa lại bị xét nhà, nhất thời luẩn quẩn trong lòng đi đâm tường.
Ngục tốt bị tiếng vang hấp dẫn lại đây, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, nói một câu đen đủ liền đi rồi, lúc sau, lại quay lại lau một chút miệng vết thương cho cô nương kia lại sẽ không bao giờ quản nữa.
Lượt xem: 15
Số người xem: 13
Mã ID của bài viết này là: 31170