Chương 4a
Edit: Viễn Giả Lai Ni
Biên Tập: Nước Biển Xanh
Giờ tuất, ở phòng nhị phu nhân Mạnh phủ.
Trong phòng trên chiếc giường cẩm thạch có màn bằng che tơ vàng, một quý phụ trung niên hơi nghiêng người dựa vào, ở dưới chân giường có một nha hoàn đang nhẹ nhàng đấm bóp chân.
Ở một bên góc phòng có một cái bàn, trên bàn là một chiếc lư hương ba chân bằng đồng, lẳng lặng tỏa ra hương thơm làm cho tâm tình người ta thư thái.
Ngoài cửa truyền vào giọng bẩm báo của một nha hoàn:
“Phu nhân, Lưu mama đã đến ạ.”
Quý phụ trung niên này chính là phu nhân chi thứ hai của Mạnh gia, gọi là Chung thị.
Chung thị thần sắc có một tia mệt mỏi, nghe thấy tiểu nha hoàn bẩm báo, liền lên tinh thần ngồi dậy, sai nha hoàn đang đấm bóp chân đi ra ngoài rồi cho gọi Lưu mama tiến vào.
Một phụ nhân hơn bốn mươi tuổi từ từ đi vào, khuôn mặt không khéo, một thân giỏi giang. Bà là con gái của nhủ mẫu Chung thị, từ nhỏ đã đi theo hầu hạ Chung thị, cũng là cánh tay đắc lực nhất của Chun thị.
Chung thị thấy Lưu mama định hành lễ liền đưa tay ngăn bà, vươn ngón tay chỉ chỉ cái ghế bên cạnh.
“A Ngọc, ngồi xuống nói chuyện.”
Lưu mama cũng không khách khí, ngồi ở trên ghế, tự nhiên cầm ấm trà rót trà, nhấp vài ngụm, sau đó bắt đầu hồi báo công việc.
“Thư phòng của lão gia đã thu dọn xong; viện của Hoàng di nương cũng đã dọn dẹp, phân định sắp xếp đều giống như của Đinh di nương. Viện của Ngũ cô nương cũng giống như của Tam cô nương và tứ cô nương, nên có đều có. Đại thiếu gia Nhị thiếu gia đã sai gã sai vặt về thông báo, nói lão gia hết thảy đều tốt, đêm nay sẽ cùng lão gia ở khách sạn một đêm, buổi trưa ngày may là có thể về tới nhà.”
Chung thị gật đầu “Bà làm rất tốt.” Nghĩ đến ngày mai trượng phu cùng con trai cùng trở về, ở đầu lông mày đều là vui sướng, mỉm cười nói, “Lão gia rời đi cũng đã ba năm, đã ba năm không còn con trai hàn huyên tâm sự, hiện tại nhìn thấy, không biết sẽ cao hứng như thế nào đây!”
Lưu mama vội vàng nịnh bợ, “Đúng ạ, người nào không biết lão gia chúng ta là thương hai vị thiếu gia nhất.”
Chung thị cười nhạt, “Chỉ có hai đứa con trai ruột thịt, không thương bọn nó thì thương ai.” Cũng không thèm đề cập đến Chính Vũ đã cho Tam phòng làm con thừa tự.
Thuở nhỏ Chung thị được mẫu thân huynh tỷ sủng ái, nuông chiều từ bé, lúc đó thiếu nữ ngây thơ đơn thuần, không hiểu thế sự, sau khi thành thân cha mẹ chồng ở Thái An, vợ chồng son ở kinh thành, ngày thường trên không có cha mẹ chồng quản thúc, dưới không có chị em dâu cãi nhau, phu thê hòa hợp.
Lại thêm của hồi môn phong phú, bà vú quản sự phần lớn là sống chết vì hầu phủ, do đó thuận lợi, cuộc sống trải qua vô cùng thư thái, cho đến khi Mạnh tam gia đột nhiên bệnh qua đời, rồi xảy đến chuyện phong ba nháo đòi cho con thừa tự, bà mới bắt đầu có phiền não.
Nhưng nhờ có nhà mẹ đẻ cường thế, có Cát An hầu thái phu nhân hay bao che khuyết điểm ở đây, Mạnh lão phu nhân và Hồ thị ép buộc muốn đoạt con thứ của nhị phòng làm con thừa tự cho tam phòng, Cát An hầu thái phu nhân liền sai Trương Thiên Sư đem Chính Hiến con trai thứ của nhị phòng về nhà ông bà ngoại nuôi, chi phí ăn mặc giống như cháu trai ruột, nuôi dạy đứa cháu ngoại này vô cùng dụng tâm.
Mạnh lão phu nhân vì không đoạt được con trai nhị phòng, liền khó dễ rồi đem Đinh Lăng nhét vào nhị phòng làm di nương. Cát An hầu thái phu nhân nghe thấy, trong lòng lo lắng, sợ con gái chưa từng có kinh nghiệm thê thếp phân tranh, sợ nàng bị thiếp thất ám toán, sẽ chịu thiệt, liền khắp nơi thăm hỏi, cuối cùng mời được một ma ma từ trong cung ra, đem tới bên cạnh Chung thị truyền dạy những kinh nghiệm gia đấu, bảo vệ con gái bà một chút cũng không chịu thiệt thòi.
Sau lại Đinh Lăng sinh đứa bé, Mạnh lão phu nhân liền mang theo Hồ thị tời khỏi thái An đến kinh thành làm chỗ dựa cho Đinh lăng. Mạnh lão phu nhân, Hồ thị thê tử của Mạnh tam gia cùng với Đinh Lăng, ba người một phe, Chung thị lại chỉ có một. Lúc đó Chung thị khắp nơi bị quản chế.
Cát An hầu thái phu nhân thấy thế, đầu tiên từ trong nhà chọn lấy một nha hoàn tên Đỗ Tình, tướng mạo thanh tú, cả nhà đều đã bán đứt khế sinh tử cho hầu phủ, kế tiếp lại ở bên ngoài mua về một nha hoàn tuyệt sắc nhưng lại nhu nhược là Hoàng Hinh. Bà nghĩ, có thêm hai nữ nhân này, ba chọi một biến thành ba chọi ba, Con gái bà sẽ không lo bị thua.
Chức quan của Mạnh Lãi khi đó nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, ở kinh thành có thể không tính là nhân vật gì, đại cô nương Mạnh Gia lần đầu tiên nghị hôn là với Trần gia ở Thanh Châu, coi như là môn đăng hộ đối; vị hôn phu bệnh qua đời sau đó lại kén chồng, theo như thân phận gia thế của đại cô nương Mạnh gia, cùng với thế tử Trường Hưng hầu cũng có chút không xứng đôi. Trường Hưng hầu phủ ở kinh thành mặc dù không phải là một hầu phủ có quyền thế, người thừa kế hầu tước Trường Hưng hầu từ nhỏ thân thể không tốt không thể tập võ, học văn cũng không lấy được công danh, không có dẫn thực kém, Trường Hưng hầu phủ không khỏi có chút môn đình vắng vẻ.
Nhưng dù sao cũng là công thần khai quốc, Trường Hưng hầu lại là người đảm nhiệm chức vụ ở trong quân rất có uy vọng, người mới trong tộc xuất hiện lớp lớp, ở lục bộ cũng có không ít người trong tộc. Tuy chỉ là tứ phẩm ngũ phẫm, nhưng cũng thuộc gia tộc cành lá xum xuê, căn cơ thâm hậu. So sánh hai hộ, rõ ràng gia thế Mạnh gia đơn bạc hơn. Huống chi thế tử Trường Hưng hầu tính tình trung hậu, chiến công dũng mãnh, rất có phong thái của tổ tiên, là nhân vật rất có tiền đồ, hoàn toàn xứng với những danh môn quý nữ ở kinh thành.
Phu nhân Trường Hưng hầu vì con trai mình vốn là vừa ý dòng chính nữ Cát An hầu, không ngờ dòng chính nữ duy nhất Cát An hầu vừa ý phủ Tứ gia Hàn quốc công phủ. Về sau không biết vì lý do gì, lại tới cửa tự mình cầu hôn Mạnh đại cô nương.
…
Lưu mama nhìn nhìn Chung thị, tự nhủ, phu nhân mặc dù đã trung niên, đã là mẹ của bốn đứa con, dáng vẻ vẫn không biết sự đời như cũ. Bà há miệng muốn nói gì đó, lại không nói ra, thôi, phu nhân mệnh tốt, có Thái phu nhân che chở, mọi việc đều có người làm chủ.
Thái phu nhân cả đời hiếu thắng, con trai lớn Chung Nguyên, con thứ Chung Hanh, con gái lớn Chuôn Lợi đều là từ nhỏ bị quản thúc nghiêm khắc, Chung Nguyên Chung Hanh ở trong quân hiệu lực các là một phương quan to, Chung Lợi gả vào Thành quốc công phủ, phụng dưỡng cha mẹ chồng, quản lý việc nhà, chăm sóc tiểu thúc chị em dâu, chiếu ứng người trong họ, hay lui tới với phu nhân công hầu, thật sự là khéo léo mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Chỉ có con gái út Chung Trinh, sủng ái vô cùng, dưỡng thành tính tình ngây thơ.
Đợi khi con gái út trưởng thành, không rành sự đời, Thái phu nhân cũng có chút hối hận vì mình quá mức nuông chiều con gái, nhưng tính tình đã dưỡng thành như vậy, muốn sửa cũng không sửa được nữa. Cuối cùng bà đành phải tỉ mỉ chọn vị hôn phu cho con gái Chun Trinh này.
Người mà bà chọn xuất thân là thế gia đại tộc, gia phong thanh quan đường quan sáng sủa, chính là Mạnh lãi, khi con gái thành hôn, bà lại tặng thật nhiều của hồi môn, năm đó danh sách của hồi môn của Chung thị dài tận ba trang, không chỉ đồ ăn đồ gia dụng tinh xảo, y phục đồ trang sức vòng đeo tay nhiều vô số, cũng có không ít thôn trang cửa hàng, đồ cổ tranh chữ, con dâu cả Cát An hầu phu nhân khi chứng kiến danh sách của hồi môn con mắt cũng co rút, tự nhủ mẹ chồng thật thương tiểu cô, nhưng nhiều hơn là tiếc bạc.
“Đồ đạc Trần quản sự mang đều thu hồi hết rồi chứ?” Chung thị hỏi.
Mạnh Lãi cùng Hoàng Hinh và Du Nhiên đi thuyền từ từ hồi kinh, lại sai bảo Trần quản sự mang theo tài sản bao năm làm quan tích trữ ở Quảng Châu về trước, mấy ngày trước đây đã về tới Mạnh gia.
Vẻ mặt Lưu mama tươi cười trả lời: “Đã thư hết rồi ạ, ai da, phải nói lão gia thật sự yêu thương đại cô nương, của hồi mồn cho đại cô nương có thêm mấy hòm trang sức, còn thêm hai xe to. Nô tì đã tỉ mỉ xem qua, đồ lão gia cho đều là đồ tốt, đại cô nương nhìn còn mím môi mỉm cười đấy.”
<< >>
Lượt xem: 18
Số người xem: 15
Mã ID của bài viết này là: 6641
thank…..