Chương 8: Tiểu đánh tiểu nháo

Editor: Tre Bên Hông Nhà
Biên Tập: Đại Vân

 

Cảnh Vân Chiêu ra khỏi không gian, liền làm một bộ dáng gấp gáp lo lắng, sau đó vội vàng chạy tới hung hăn gõ cửa phòng vệ sinh.

“Hồng Diệp ngươi xong chưa? Mau ra, ta nhịn không được!” Cảnh Vân Chiêu cố ý nói.

Bên trong Hồng Diệp vừa nghe, càng thêm ăn vạ không mở cửa: “Chị, ta hôm nay ăn phải thứ gì rồi, bụng thật khó chịu, ngươi đi tìm nơi khác giải quyết đi!”

 

Đi tìm nơi khác?

Kiều gia không phải nhà giàu có gì, trong nhà cũng chỉ có một buồng vệ sinh. Kiều Hồng Diệp hạ bao nhiêu thuốc sổ cho cô chẳng lẽ không rõ ràng? Nếu thật nghe lời ả ta mà đi xuống lầu tìm nơi khác, với tình hình bị hạ thuốc xổ như đời trước, còn không phải chưa đi bao xa đã đi ra quần một thân ô uế?!

Bụng của Cảnh Vân Chiêu lúc này không có chuyện gì, tự nhiên cũng sẽ không ngốc cùng loại người này sinh khí, chỉ là vẫn làm bộ gấp gáp đứng ở bên ngoài nói: “Kia… vậy ta ở ngoài này chờ, chừng nào ngươi xong liền…”

 

Nàng có thể khẳng định, chỉ cần nàng nói vậy, Kiều Hồng Diệp nhất định sẽ vẫn luôn bá chiếm buồng vệ sinh mà không chịu ra!

 

Quả nhiên, Cảnh Vân Chiêu trở về phòng, cửa phòng vệ sinh vẫn như cũ không có động tĩnh.

Cứ chừng qua mười phút, Cảnh Vân Chiêu liền chạy tới gõ cửa một lần, giọng nói cũng càng ra vẻ như gấp gáp cùng khẩn cầu.

Bên trong, Kiều Hồng Diệp cũng có chút khó hiểu. Theo lý, thời gian dài như vậy Cảnh Vân Chiêu đã sớm không chịu được mới đúng, nhưng vì cái gì vẫn chỉ không thoải mái?

Bất quá mặc kệ như thế nào, ả tin, Cảnh Vân Chiêu hiện tại chắc chắn là rất khó chịu tới cực hạn, nếu nàng có thể chịu đựng, vậy vẫn cứ chịu đựng đi.

Người một nhà cũng không biết Kiều Hồng Diệp cùng Cảnh Vân Chiêu rốt cuộc là đang làm cái gì. Nhưng thời điểm buổi tối, Kiều Úy Dân uống rượu hơi quá chén, đang lúc gấp đi xí, nhưng Kiều Hồng Diệp vẫn như cũ chiếm bá ở trong buồn vệ sinh không chịu đi ra. Kiều Úy Dân tuy đối với con gái ruột là hiền lành, lúc này cũng có chút chịu không được.

“Nha đầu chết tiệt kia, ngươi ở bên trong đẻ trứng à! Nhanh đi ra cho lão tử!”

 

Kiều Úy Dân một thân mùi rượu, cách một cánh cửa, Kiều Hồng Diệp đều có thể cảm giác được lửa giận của hắn.

Kiều Hồng Diệp ở trong nhà từ trước đến nay là một bộ hình tượng bé ngoan, ngẫu nhiên tính kế ngáng chân Cảnh Vân Chiêu thì không sao, nhưng kêu nàng trắng trợn táo bạo làm ra một chút chuyện ngỗ nghịch là không có khả năng. Bởi ở trong mắt nàng thanh danh là cực kỳ quan trọng.

Kiều Úy Dân một rống như vậy, Kiều Hồng Diệp cơ hồ là nháy mắt mở cửa.

 

Kiều Úy Dân cũng một tay đem nàng xỗ qua một bên, Kiều Hồng Diệp sức lực nhỏ, tức khắc đụng phải tường té ngã trên mặt đất, cả người bị té không nhẹ.

“Hồng Diệp, ngươi làm sao vậy? Vì sao đứng đều không đứng vững?” Cảnh Vân Chiêu đi tới cửa phòng ngủ của chính mình, cười nhạo nói.

Lúc này Cảnh Vân Chiêu thực thong dong bình tĩnh, không chút nào giống bộ dạng gấp gáp cầu nàng như lúc nãy, nhìn qua căn bản giống như không bị chén cháo kia ảnh hưởng. Kiều Hồng Diệp ngẩn người, theo bản năng liền hỏi:

 

“Vì sao ngươi không bị cái gì?”

Cảnh Vân Chiêu cười lạnh nói: “Mới vừa rồi đúng là bụng có chút không thoải mái, bất quá hiện tại đã tốt rồi. Nhưng thực ra ngươi… ở buồn vệ sinh ngây người lâu như vậy, không phải là có nguyên nhân đặc thù gì đi?”

 

Kiều Hồng Diệp vừa nghe, một hơi nghẹn ở ngực không xuống được.

Từ trên mặt đất nghiên ngả lảo đảo bò dậy, xiêu quẹo lung tung chạy về phòng chính mình. Chỉ là khoảng cách không dài, nhưng mấy lầm xém té ngã.

Cũng khó trách, ngồi ở trong buồn vệ sinh ngây người mấy tiếng đồng hồ, chân cẳng nếu vẫn còn linh hoạt thì mới là lạ.

Cảnh Vân Chiêu nhìn bộ dáng nàng chật vật, trong mắt hiện lên một tia hàn mang. Chuyện này bất quá chỉ là chuyện nhỏ thôi, vĩnh viễn đều không đủ.

 

Ban đêm lại như cũ, trôi qua rất bình thường.

Trong phòng ngủ ngẫu nhiên truyền tới tiếng Diệp Cầm rên than thống khổ vì bị bệnh, cùng với tiếng ngáy của Kiều Úy Dân. Còn Kiều Hồng Diệp, lại càng không có động tác gì.

 

Bệnh của Diệp cầm lúc này cũng không ở trong phạm vi năng lực của nàng, bởi vậy, Cảnh Vân Chiêu cũng không nghĩ tới sẽ chữa bệnh cho nàng. Buổi tối cùng cả ngày hôm sau, nàng đều vẫn luôn ngốc ở trong không gian, cẩn thận xem lại nội dung y thư đã hấp thu lúc trước.

>>>>

Lượt xem: 16

Số người xem: 13

Mã ID của bài viết này là: 8784

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!