Delight Wish

Tác giả: Nguyệt Tích

Thể loại: Hiện đại, xuyên không, trọng sinh

 

 

Giới thiệu

 

Rừng khuya tĩnh mịch, trời mây dày đặc không một ánh sao. Sự lạnh lẽo của màn đêm cũng chẳng thể sánh nổi cái rét lạnh trong trái tim những con người đang hiện diện tại nơi đây. Thứ mang lại độ ấm, chỉ có máu và nòng súng.

 

“Nhãi ranh, mày muốn chết đến vậy à?” Một người đàn ông bặm trợn khàn giọng rít lên, tay gã cầm một khẩu súng ngắn dí sát vào thái dương của kẻ mà gã vẫn căm thù đến tận xương tuỷ. Hai chân dập nát, vết thương trên vai trái vẫn đang chảy máu, bàn tay phải bị gã dẫm nát dưới chân sớm đã không tài nào cử động được càng đừng nói đến cầm vũ khí. Người đã rơi vào cảnh khốn cùng như thế, vì sao thái độ vẫn cứ cao ngạo không coi ai ra gì? Gã ta hận nghiến răng, gắt giọng: “Tới giờ mày vẫn cứng đầu được sao? Ông chủ đã tuyên bố vứt mày đi rồi. Tao có thể bắn nát đầu mày ngay bây giờ đó thằng khốn!”

 

“Vậy ư…” Người thanh niên khàn giọng đáp lời, ngữ khí chẳng có vẻ gì gọi là bất ngờ. Máu từ vết thương trên trán anh ta không ngừng chảy xuống, một bên mắt đã bị che mờ không nhìn rõ, “Thế sao tới giờ… mày còn chưa làm điều đó..”

 

“Mày…” Tay gã bặm trợn run lên, cố gắng khống chế bản thân không được bóp cò, gã còn chưa có hoàn thành chuyện mà ông chủ giao cho.

 

Một bên mắt không bị máu tươi che khuất bổng nhiên trở nên mờ mịt, đau đớn từ vết thương truyền đến khiến việc nói chuyện cũng không thể lưu loát, thế nhưng khoé miệng người thanh niên vẫn mỉm cười, anh ta mấp máy môi nói: “Là… mật mã… đúng chứ?”

 

Gã bặm trợn cười khằng khặc: “Chứ mày nghĩ mày còn bao nhiêu giá trị lợi dụng? Nói ra đi, ông chủ sẽ cho tụi khốn còn lại trong đám bọn mày một con đường sống, đừng kì kèo làm mất thời gian của tao.”

 

Trong ánh mắt mờ mịt của người thanh niên như có như không hiện lên sự khinh bỉ, khẽ thì thầm, “3..1… 06.”

 

Ngay tức thì, gã bặm trợn tức giận nhắc chân đá mạnh, người thanh niên khi nãy còn nửa nằm nửa ngồi tựa vào gốc cây liền bị đá cho lăn sang một bên, khoé môi rỉ máu, trên mặt còn in dấu giày. Gã ta phun ra một tràng tục tĩu xong lại chỉa súng vào đầu thanh niên gào lên: “Sao mày biết nó tồn tại? Sao mày biết ngày sinh của nó? Thằng chó chết! Mày làm gì nó rồi?”

 

Thanh niên ngược lại không trả lời, chỉ quay đầu nhìn thẳng vào mắt gã, cái nhìn đầy đùa cợt và khinh rẻ như nhìn một con thú vừa bị anh ta bắn một súng đang hấp hối sắp chết, mặc dù kẻ đang hấp hối sắp chết lại chính là tên này. Trong lòng gã nhất thời lạnh tanh, dự cảm không hay tiên tục ùa đến.

 

“Chẳng những… Chẳng những tao biết, mà ông ta cũng biết.”

 

“Không thể nào!” Gã bặm trợn không thể tin trừng mắt.

 

“Ngu xuẩn!” Thanh niên cười cợt nhìn gã gằn từng tiếng, “Mày nghĩ ông ta cho mày đến đây để làm gì, chỉ để thoả mãn cái lòng tự tôn rẻ tiền của mày à? Mày nghĩ chuyện quan trọng như đặt mật mã ông ta sẽ để tao tự tung tự tác được à? Trong khi mày vui sướng gài bẫy người khác thì chính mày lại đang nằm trên thớt để ông ta suy xét phải chặt ra mấy phần kìa!” Nói một hơi dài, người thanh niên giờ phút này đã hữu khí vô lực nằm trên mặt đất, tuy thế vẫn không quên chốt hạ câu cuối:

 

“Mày khôn ngoan lắm đấy, thằng ngu!”

 

Cánh rừng nằm gần sát biên giới Campuchia và Việt Nam giờ phút này không còn giữ nổi sự yên tĩnh của đêm, vài tiếng rít gào vang vọng một khoảng rừng liên tục phá hư không gian im ắng.

 

Đoàng.

 

Súng trên tay vẫn còn chỉa về phía bụng người thanh niên nằm dưới đất, gã thu súng, hung tợn nói: “Cứ ở đấy mà thưởng thụ đi!”

 

Tiếng bước chân xa dần rồi mất hút trong màn đêm, người thanh niên nằm la liệt trên mặt đất, cứ thế ngẩng đầu nhìn bầu trời đen đặc không một tia sáng… Rốt cuộc cũng yên tĩnh.

 

Xung quanh yên tĩnh.

 

Trái tim, rốt cuộc cũng được yên tĩnh rồi?

 

Trong lòng anh ta mặc niệm.

 

 

Mục Lục

 

 

Lời tác giả: Truyện trọng sinh, xuyên không ấy mà, đầy yếu tố phi thực tế… Nên là xin người đọc đừng liên tưởng những địa danh, những cái tên xuất hiện trong truyện nhé. Nếu có giống nhau thì chỉ là trùng hợp, hoặc có thể cho tác giả lười và không muốn đặt theo kiểu xyz abc. Truyện chỉ để giải trí, thỉnh không cần nghiêm túc liên hệ thực tế! (… Mặc dù tác giả vẫn thường hay làm điều đó… )

Chốt câu cuối: Tích lại đào hố mới ~~ (づ ̄ ³ ̄)づ Ahihi ~

 

Lượt xem: 19

Số người xem: 17

Mã ID của bài viết này là: 3080

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

5 Comments

  1. avatar

    Lại ngả nệm đợi truyện đây , mới văn án mà thấy hấp dẫn rồi , mà tên truyện dịch ra nghĩa là gì vậy

    1. avatar

      Cám ơn đã ủng hộ (๑ơ ₃ ơ)♥
      Tên truyện này là trong lúc mình bí ko biết đặt tên truyện là gì nên lấy 1 câu trong bài hát ra, nhờ google dịch thì có nghĩa là “thoả ước nguyện” , mình thấy đại khái thể hiện 1 phần nội dung truyện với lại nó rất có duyên (bình thường ít nghe nhạc của ca sĩ hát bài đó lắm, tự nhiên nổi hứng nghe xong, trong 1 lyric dài như vậy mà mình có thể bóc trúng câu này, phải nói là có duyên lắm luôn á) nên mình quyết định đặt cho tên truyện luôn.
      Nói thật đối với mình khó nhất là phần đặt tên ấy

  2. avatar

    Cái này là nam trọg sih hả nàg

    1. avatar

      Mình chỉ có thể tiếc lộ trọng sinh và xuyên không là cùng 1 người, còn là ai thì đấy là bí mật ko thể bật mí ╮(╯▽╰)╭

  3. avatar

    Hóng hóng ????

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!