Chương 52d: Thái tử điện hạ xách giày chạy.

“Được!” Hắn vung tay áo, sắc mặt mang theo ý cười, ra hiệu mời.

“Này…..” Đạm Đài Kích cũng đứng dậy muốn ngăn cản, cảm thấy chơi đến đây có vẻ quá mức, nếu Quân Kinh Lan thật sự chạy….Vậy rốt cuộc biểu thị cái gì đây! Là Thái tử thật sự động tâm, còn người Mạc Bắc bọn họ lại khinh người quá đáng?

“Vương huynh, đây là chuyện của bản Thái tử và Hoàng nhi, mong huynh đừng nhúng tay vào!” Quân Kinh Lan mở miệng cười ngăn cản.

Nói đến tận đây, Đạm Đài Kích hiển nhiên không còn gì để nói nữa.

Đạm Đài Hoàng liếc xéo hắn một cái, một chân đi tất, rất nhanh đi trước, ngươi không biết xấu hổ xách theo giày của ta chạy, không lẽ ta lại không nỡ đi xem sao?

Quân Kinh Lan cười cười, xách theo giày đi theo sau nàng.

Để lại mọi người xung quanh, nóng lòng muốn nhìn, rất thích xem náo nhiệt, xoa xoa tay đáng khinh nhìn Hoàng Phủ Hiên, chờ đối phương lên tiếng đề nghị cùng đi xem, ánh mắt nóng bỏng nhìn hắn!

Kỳ thật Hoàng Phủ Hiên cũng muốn đi xem, nhưng cảm thấy không đúng cho lắm, nhưng lại thấy Sở Trường Ca gấp quạt , cười nói: ” Bắc Minh thái tử thành tâm như vậy, bổn điện hạ nhất định phải đi xem náo nhiệt, các vị đại thần không đi sao?”

“A! Sở hoàng tử ý kiến hay, sự kiện có ý nghĩa kỷ niệm như vậy, ta tất nhiên cũng muốn đến xem mà ghi nhớ , đi thôi đi thôi!” Người đùn kẻ đẩy, cứ như vậy cùng nhau đi xem nào nhiệt.

Đông Lăng hoàng thành, phạm vị hơn mười dặm, nếu chạy mười vòng, đoán chừng ai cũng sẽ tắt thở.

Mà giờ phút này, phía trên tường thành của hoàng thành, Sở Trường Ca dẫn đầu sứ giả các nước, còn có đám người Đạm Đài Hoàng, Đạm Đài Kích, Hoàng Phủ Hiên.

Dưới tường thành, một tuyệt mỹ nam tử mặc áo tím đứng dưới làn gió, mũ quan tóc vấn, dáng vẻ phong lưu, dung mạo tuyệt mỹ.

Đôi tay như ngọc xách một đôi giày thêu, nhưng lại không tổn hại một chút nào vẻ tao nhã của hắn!

Chân chúng đi qua dần dần tụ lại, không ngừng có những giọng nói của nữ nhân truyền tới: ” Trời ạ, đó là ai a! Quá anh tuấn!”

“A! Ông trời ơi, đỡ ta một chút……” Lại là tiếng kêu sợ hãi của nữ tử.

“A! Ta biết rồi, đó là Bắc Minh Hoàng thái tử! Ngươi nhìn xem, giữa mày người này có một nốt ruồi, đúng rồi, nhất định là ngài ấy!” Lại có người kinh hô.

Cái này, đám người quả thật náo loạn rồi! Thị vệ canh giữ cũng phải chạy tới, vây xung quanh một vòng, giữ gìn trật tự, tránh cho va chạm Bắc Minh thái tử!

Sau đó, lại có nữ nhân tên Trình Tây Thi mở miệng tán dương: ” Trời ạ, cả đời này thế mà ta có thể gặp được Bắc Minh Hoàng thái tử, bây giờ có chết cũng cam lòng!” Nói xong, thế mà trơn trắng mắt, trực tiếp hôn mê!

Đạm Đài Hoàng ở trên hoàng thành nhìn xuống không nói gì, đến nỗi như vậy sao? Chẳng lẽ mấy người này không thấy trên tay hắn thật mất hình tượng cầm một chiếc giày hay sao? Là mù mắt tập thể sao?

Mà nhân vật chính tạo nên náo động, đối với mọi chuyện xung quanh đã sớm quen, hơi hơi ngẩng đầu, nhìn vê phía Đạm Đài Hoàng : ” Công chúa, bổn Thái tử chạy đây!”

“Ngươi chạy đi!” Ta đoán chắc ngươi không dám chạy đâu!

Nhưng, rất nhanh, chuyện tình khiến nàng mở to mắt đã xảy ra!

Chỉ tháy Thái tử gia mở miệng cười nhạt, sau khi mê hoặc một đám nữ nhân đến thần hồn điên đảo, hơi hơi cất bước, thế mà thật sự chạy đi…..

Mặt trời chói chang chiếu xuống, hoàn toàn bao phủ lên thân hình cao gầy, dưới trời xanh mây trắng, tay áo rộng thùng thình của hắn bay lên, tao ra một cơn gió êm dịu…..

Dưới bầu trời ngày hôm nay, đám mây trên trời, hoa cỏ trên mặt đất, thậm chí tất cả cảnh sác, đều ở khoảnh khắc này——

Tối tăm!

Mặc cho ánh dương chiếu xuống, mỗi bước tung bay, giống như gió xuân thổi khắp bầu trời. Nhẹ nhàng nắm giữ lòng người, sau đó châm rãi nắm chặt, thít chặt lại vẻ kiều diễm này.

Mỗi một động tác, mỗi một tư thế, đều toát ra một vẻ đẹp không nói nên lời.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn, nhìn chăm chú, nhìn đến ngẩn ngơ……

Đó là dưới làn gió tung bay và ánh mặt trời chói chang, đó là làn gió xuân đang phát ra trong phong cảnh, đó là khung cảnh quanh co khúc khuỷu dưới đại dương…..

Tất cả cảnh sắc nhân gian, không thể nào hình dung đủ vẻ đẹp ấy!

Rốt cuộc, dân chúng vây xem bắt đầu có phản ứng, cao giọng thét chói tai: “A! Trời ạ!”

“Bắc Minh Hoàng thái tử! Bắc Minh Hoàng thái tử…” Nữ nhân thét chói tai như thủy triều dâng.

Trên đời này, vậy mà có người chạy bộ vẫn đẹp như vậy, bảo các nàng làm sao không kích động! Vừa kích động, con sói háo sắc trong lòng bị kích động đi ra, muốn xông lên, nhóm quân lính giữ gìn trật tự, suýt nữa thì bị đẩy ngã, rốt cuộc miễn cưỡng duy trì được trật tự !

Các nữ nhân mặt đầy tình cảm, vừa nhìn liền bắt đầu không ngừng thét chói tai, hô hoán, thế mà còn có người rơi lệ!

Không chỉ vì cuộc đời mình may mắn, vậy mà có thể được chiêm ngưỡng sắc đẹp nhân gian, cảnh tượng tuyệt mỹ hơn cả núi sông thiên nhiên, vậy mà có thể thấy một nam nhân lóa mắt hơn cả thiên thần!

Mà Quân Kinh Lan thản nhiên cười một tiếng, chân chạy nhanh hơn. Mà không ít người xem bên cạnh bắt đầu chậm rãi chạy theo hắn, ở ngoài vòng vậy của nhóm thị vệ, chạy theo.

Một vòng, một vòng, lại một vòng…….

Từng bước từng chạy, dường như không biết mệt mỏi, như là đang làm việc có ý nghĩa nhất đời mình.

Mọi người phía trên tường thành, không ai nghĩ tới sẽ thành cảnh tượng này, mọi người bao gồm cả Hoàng Phủ Hiên, đều cho rằng chỉ cần Quân Kinh Lan xách theo đôi giày kia xuất hiện, sẽ bị mọi người nhạo báng, không dám chạy! Nhưng, cuối cùng thế mà bây giờ mọi người cả tập thể cùng nhau chạy lâu như vậy?!

Đạm Đài Hoàng nhìn cảnh tượng phía dưới, cũng hơi sửng sốt. Tuy rằng nàng không rõ suy nghĩ của Quân Kinh Lan, nhưng nàng lại không thể không thừa nhận, bộ dáng lúc hắn chạy bộ, thật sự rất đẹp, cùng với phong cảnh quanh co khúc khuỷu, muôn vàn xuân sắc! Cho nên dẫn đến oanh động lớn như vậy, kỳ thật cũng là bình thường……

Đợi đến ánh mặt trời chiều dần khuất, mười vòng, rốt cuộc cũng chạy xong.

Quân Kinh Lan dừng lại, nhìn phía trên tường thành, trên trán không có mồ hôi, hô hấp cũng không dồn dập, chạy trăm dặm như vậy, thế nhưng không có bộ dạng mệt mỏi.

Vẫn tao nhã như cũ, kinh diễm thiên hạ như cũ!

Hắn chứa ý cười, nhìn về phía Đạm Đài Hoàng: ” Khuynh hoàng công chúa, nàng vừa lòng không?”

“Vừa lòng!” Đạm Đài Hoàng tâm tình phức tạp trả lời, hắn cứ như vậy vững vàng chạy mười vòng, nàng còn cái gì không hài lòng chứ?

“Vậy, hôn sự của ta và nàng, cứ như vậy quyết định rồi?” Thanh âm lười biếng, mang theo một chút hài hước.

“Ác!” Các nữ nhân chạy theo hắn vừa chạy xong, đều thở phì phò, nghe được lời này, rốt cuộc hiểu tại sao nàm thần này lại chạy, nhịn không được kinh hô một tiếng!

Chợt, các nàng điên cuồng mở miệng thét trói tai: ” Đồng ý đi!”

“Khuynh hoàng công chúa, gả!”

“Gả!”

Giờ phút này, các nàng quên hết đố kị, quên mất yêu thích, thậm chí còn quên tất cả cảm xúc u ám của con người, đồng loạt cao giọng mở miệng: ” Gả! Gả!”

Cứ kêu như vậy, nhưng cũng có không ít nử tử rơi nước mắt, Nhìn nữ nhân áo đỏ trên tường thành, trong lòng thế nhưng không cảm thấy ghe ghét, chỉ cảm thấy cảm ơn và thỏa mãn, bởi vì nhờ nàng, các nàng hôm nay mới thấy tất cả, thấy các nàng đồng tâm như vậy!

Đạm Đâì Hoàng chưa kịp nói gì, Quân Kinh Lan đã tiến lên, đi vào trong thành, tấm lưng lỗi lạc, thẳng qua ánh sáng đẹp nhất nơi chân trời.

Trong tay hắn cầm đôi giày kia, chậm rãi bước lên thành lâu, bước đến trước mặt Đạm Đài Hoàng. Mắt nâu chứa một tia không đứng đắn nhìn nàng: ” Công chúa, có cần bổn Thái tử đi vào cho nàng không?”

“Không cần!” Đạm Đài Hoàng rất nhanh trả lời, một tay cướp lấy đôi giày trên tay hắn đi mình đi vào! Tới gần một chút, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được hỏi: ” Quân Kinh Lan, rốt cuộc ngươi đang làm cái quỷ gì?”

Thật sự chạy mười vòng, vì muốn nàng cao hứng? Lừa quỷ chắc!

Thái tử gia nhàn nhạt mở miệng, lời nói có ý cười: ” Công chúa không cảm thấy rời khỏi đây hôm nay, hôn sự của nàng rốt cuộc không thành, mà uy danh của bản Thái tử cũng vang xa sao?” Lời này, chỉ có Tiểu Miêu Tử phía sau Đạm Đài Hoàng và Quân Kinh Lan có thể nghe thấy.

Tiểu Miêu Tử vừa nghe, liền nhíu mày, với sự hiểu biết của hắn về vương gia, hành động hôm nay chắc chắn không phải vì danh tiếng gì, đương nhiên cũng không phải đơn giản là muốn Đạm Đài Hoàng vui vẻ!

Mà Đạm Đài Hoàng nhướng mày, uy danh càng cao? Quả thật, một vị vương giả xuất sắc, nếu có thêm tình cảm hào hiệp, dịu dàng, dang tiếng cũng sẽ không ngừng tăng lên vài bậc, liền giống như Tây Sở Bá Vương Hạng Võ năm đó, bởi vì vừa ra Bá Vương biệt Cơ, làm cho hậu nhân nhắc đến liên tục.

Đạm Đài Hoàng liếc xéo hắn một cái, đi giày vào, xoay người bỏ đi, thầm nghĩ quả nhiên như thế! Trong long vô cùng may mắn nghĩ mình không phải dạng bị sắc đẹp mê hoặc, cũng không phải người tự mình đa tình, nếu đổi người khác ở vị trí của nàng, tám phần là hạnh phúc muốn chết! Hóa ra hắn ta là vì danh vọng?

Đi được vài bước, phía sau truyền lên giọng lười biếng của hắn, giọng nói có chút cao, để mọi người phía dưới có thể nghe thấy: ” Công chúa, bổn Thái tử đã chạy mười vòng, hôn sự này, nàng sẽ giữ lời chứ?”

Gân xanh bên thái dương Đạm Đài Hoàng giựt giựt, yêu nghiệt này trước mặt thiên hạ hỏi như vậy, nếu mình nói không, sợ sẽ bị nữ nhân phía dưới xé xác!

Vì thế, nàng lạnh giọng mở miệng: ” Giữ lời!”

Sau đó, bước nhanh rời đi.

Mặt khác các đại thần vừa được xem trò hay, cả ngày không ăn cơm nhưng không cảm thấy đói, đều dời đi.

Sau khi mọi người tâm tình phức tạp cáo biệt mà bỏ chạy lấy người, Thái tử gia cũng thản nhiên tự đắc dẫn cung nhân về tẩm cung.

Tử Miêu Tử vô cùng khó hiểu: ” Gia, hôm nay ngài chạy, thật sự là vì….” Hắn cũng không tin, với bản lĩnh của vương gia, muốn nâng cao danh vọng, còn cần thủ đoạn như vậy!

Quân Kinh Lan hơi hơi quay đầu đi, nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: ” Tiểu Miêu Tử, hôm nay chạy xong, người trong thiên hạ sẽ phát hiện cái gì?”

“Phát hiện ngài một lòng say mê đối với khuynh hoàng công chúa, cũng biết được hôn ước giữa hai người….”Tiểu Miêu Tử nhíu mày trả lời, như vậy không sai chứ?

“Còn có một chuyện nữa! Từ hôm nay trở đi, không có người nào dám dễ dàng thật tình đối với nàng hơn bản Thái tử, cũng không ai dám đứng ra đoạt nàng với bản Thái tử!” Câu nói này, khí phách kiêu ngạo, ông trời cũng phải cúi đầu.

Tiểu Miêu Tử ngẩn ra: ” Gia, ngài thật sự thích…..” Không lý nào, không có manh mối nha! Rốt cuộc vương gia đang nghĩ gì?

Quân Kinh Lan nghe vậy, chỉ cười, không trả lời.

……..Ta là tuyến phân cách cầu vé tháng………

Đạm Đài Hoàng vừa mới trở lại phòng, Đạm Đài Kích liền tiến vào theo.

Sau đó, không ngoài dự đoán, nàng liền bị Đạm Đài Kích răn dạy rất lâu. Nội dung đều là nàng càn quấy, không nói cho hắn biết đã đồng ý hôn sự của Quân Kinh Lan.

Ước chừng răn dạy hơn một canh giờ, bên ngoài bỗng nhiên có tiếng của người hầu bẩm báo: ” Đại hoàng tử, người của Bắc Minh thái tử đến!”

Đạm Đài Kích nhíu mày: ” Mời vào đi!”

Chỉ chốc lát sau, Tiểu Miêu Tử liền cười đi vào. Hắn vừa đi vào, đầu tiên là chào hỏi bọn họ, sau đó cười nhìn Đạm Đào Hoàng mở miệng: ” Khuynh hoàng công chúa, Thái tử gia của chúng thần nói, nếu hôn sự này người đồng ý, vậy chỉ cần chờ Mạc Bắc hoàng đồng ý. Cho nên cũng đã chắc chắn, nên Thái tử gia để nô tài đưa tới cái này, để cho người học một chút về nghĩa vụ của Thái tử phi!”

Dứt lời, đem một tờ giấy đưa cho Đạm Đài Hoàng, sau đó khom lưng cáo từ.

Đạm Đài Hoàng thẫn thờ nghiêm mặt mở tờ giấy ra, làm Thái tử phi còn có cả nghĩa vụ? Chăm chú đọc qua, kiểu chữ khí phách cuồng ngạo, là phong cách của yêu nghiệt kia, mà vừa đọc được nội dung trên đó, sắc mặt nháy mắt đen lại!

“Thân là Bắc Minh thái tử phi, phải dịu dàng nhu thuận, phải thuận theo ý của Thái tử gia. Thân là Bắc Minh thái tử phi, mỗi ngày phải tắm rửa sạch sẽ, nằm đợi trên giường, đợi Thái tử gia tới sủng hạnh. Thân là Bắc Minh thái tử phi, phải đọc nhiều xuân cung đồ, bộ sách kinh điển Kim Bình Mai, hiểu biết càng nhiều tư thế , vì Thái tử gia tiêu khiển cô đơn….”

Còn chưa đọc xong, Đạm Đài Hoàng liền vò nát tờ giấy, nghiến răng nghiến lợi tức giận mắng ra tiếng: ” Tiện nhân này!”

Chương kế>>>

Lượt xem: 17

Số người xem: 14

Mã ID của bài viết này là: 13788

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!