Chương 4
Buổi trưa sắp tới.
Lan Nương đi vào phòng bếp, cái khác nàng làm không được, nhưng nấu cơm thì không khó với nàng.
Nhưng đợi nàng đảo qua phòng bếp một lượt, không khỏi lại thở dài. Những thứ trước mắt này, một bao nhỏ bột ngô, vài củ khoai tây cùng hai loại gia vị dầu vào muối…”
Thật đúng là khó cho nàng.
Nhìn tình huống, coi như những vật này, nàng cũng không thể tùy ý tiêu xài. Không phải, Lan nương thật đúng là lo lắng kia ác bà bà trở về gặp, một cái khó thở liền đuổi nàng đi ra ngoài. Chưa quen cuộc sống nơi đây, coi như người có nghề, hơn phân nửa cũng sẽ chết đói.
Châm lửa dùng đá đánh lửa, suy nghĩ một chút, cũng là không khó. Chờ lửa cháy tốt, mới đứng dậy đem nồi rửa sạch sẽ, hướng trong nồi tăng thêm nước.
Nước sôi đốt lên, Lan nương mới bỏ vào một lượng bột ngô thích hợp. Lo lắng bột ngô dính nồi, cầm cái nồi nhẹ nhàng khuấy động đáy nồi. Không biết khi nào, bắp ngô cháo mùi thơm ngát bốn phía, mới đổi làm lửa nhỏ chế biến.
Trù nghệ siêu tốt, không chỉ sẽ nấu nướng đồ ăn tiệc, món ăn hàng ngày càng là sở trường.
Thường thường, món ăn hàng ngày đơn giản càng khảo nghiệm bản lĩnh đầu bếp phải chăng thâm hậu.
Cháo bắp ngô nấu xong, dùng bình sứ lên nồi.
Kim hoàng cháo bắp ngô, tản ra rò rỉ mùi thơm ngát.
Nếu như điều kiện cho phép, Lan nương vốn định xào thêm một bàn khoai tây thái sợi. Thật là muốn như vậy, trong nhà đồ ăn sợ là không chống được mấy ngày.
Vừa rồi gánh nước trở về, ven đường lại là nhìn thấy hoang dại đồng hao, không có đồ ăn, chỉ có thể cầm rổ kêu tiểu thạch đầu cùng đi chọn.
Tiểu thạch đầu tất nhiên là vui vẻ đi theo.
Hoang dại đồng hao, xưa nay ít có người hái, liền có vẻ hơi già. Lan nương dùng ngón tay bóp bóp, đại khái chỉ có ít bộ có thể dùng ăn.
Lan nương nghĩ, người hiện đại một mực truy cầu dùng ăn thực phẩm xanh ―― Bây giờ nàng, chẳng phải là nhặt được đại vận? Nghĩ đến, tự giễu cười cười. Cái này đơn điệu nhàm chán sinh hoạt, cũng chỉ có dựa vào tự giễu có thể nhiều một chút niềm vui thú.
Tiểu thạch đầu chọn một chút, “Nương, ngài động tác không có nhanh bằng ta.”
“Ân? Đúng a, không nhanh bằng ngươi.”
Lan nương nhìn xem tiểu thạch đầu, trong lòng ngàn vạn suy nghĩ mơ hồ. Nhi tử, nhi tử ―― Nàng bây giờ làm mẹ.
“Nha! Lan nương, khỏi bệnh rồi?”
Lan nương ngồi xổm eo chính cúi đầu nhặt rau, nghe thấy như thế một tiếng, ngẩng đầu nhìn thấy một phụ nhân đầu đội khăn vuông màu lam đi tới ―― Nàng thân hình hơi béo, lộ ra vóc dáng có chút thấp bé, khiến người đã gặp qua là không quên được, còn số kia hai viên mang tính tiêu chí răng hô.
Lan nương hơi trù trừ ―― Người nàng đều không biết, căn bản không biết nên như thế nào chào hỏi. Luôn không khả năng cười ha hả”Uy uy” gọi, nếu như là ngang hàng còn tốt, nếu là trưởng bối, chẳng phải là loạn cổ nhân trong mắt trọng yếu nhất luân thường.
Miệng nàng nhuyễn động một chút, không có lên tiếng, tiểu thạch đầu đã cướp cười nói: “Liêu thẩm thẩm, thẩm về nhà đi?”
Lan nương trong lòng thở dài một hơi, tiểu thạch đầu đã gọi thẩm thẩm, hẳn là cùng nàng là ngang hàng. Dạng này, không cần xưng hô, ngược lại là có thể hỗn được.
“Hai ngày trước mới tỉnh lại, chỉ ở nhà nuôi, cái này không, ngược lại là tốt tám chín phần mười.” Nàng cười.
Cười ha hả đối xử với mọi người, tổng không có sai.
Liêu thị đến gần, nhìn kỹ Lan nương ―― Tóc trên trán đâm đi lên, lộ ra nhuận khiết cái trán, sắc mặt tuy chỉ khôi phục ba bốn phân, nhưng cách ăn mặc làm cho người ta cảm giác tinh khí tràn đầy.
“Bây giờ xem như tốt. Trước kia mấy ngày, nhưng làm bà bà ngươi lo lắng.” Liêu thị chậm rãi nói: “Ngươi kia bà bà tuy là ngoài miệng không tha người một chút, ta nhìn, đối ngươi lại là cực tốt.”
Bà bà đối nàng tốt, Lan nương là biết được, bằng không khi mang bệnh, nàng cũng không thể ăn được đồ ăn tốt như vậy.
Nàng cúi thấp đầu mím môi không nói.
Liêu thị nhìn xem Lan nương dạng này, lại là nghĩ đến mặt khác đi. Ánh mắt của nàng cũng thoáng tối sầm, “Lan nương, nghe tẩu tử khuyên một tiếng. Ngươi bây giờ cũng không phải một người, nếu là ngươi lại rót hạ, ai còn tới chiếu cố bà bà ngươi cùng tiểu thạch đầu… Ngươi là tuyệt đối không thể ngược lại… Cái này nam…”
Lời ra đến khóe miệng, Liêu thị nhìn Lan nương thần sắc ảm đạm lại nuốt xuống.
Lan nương ngẩng đầu lên, thần sắc nghiêm túc nói: “Tẩu tử, ta chính là vô tâm nhưng cũng nên hiểu được. Thời gian dù sao cũng muốn qua đi xuống.” Nàng vuốt vuốt tóc tiểu thạch đầu nãy giờ đứng ở một bên, “Ta còn có tiểu thạch đầu đâu.”
Liêu thị nghe vậy, nhìn Lan nương nói chăm chú, liền biết nàng là thật suy nghĩ minh bạch.
Lan nương lo lắng nói nhầm, nhìn trong giỏ xách đồng hao đã mua, vội vàng cáo từ.
Liêu thị gật đầu nói: “Ngươi mau mau đi, nếu không chờ bà bà ngươi trở về, lại phải bị mắng.”
Trần thị là điển hình nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ.
Lan nương lôi kéo tay tiểu thạch đầu vội vã dọc theo đường hẹp quanh co đi về nhà.
Liêu thị đứng ở đó nhìn theo bóng lưng các nàng đã đi xa, thổn thức không thôi ―― Lan nương gả tới giống như chỉ có năm tháng, Lý Thiết liền chấp nhận tham gia quân ngũ đi. Làm sao biết, hắn chuyến đi này, trong nhà chờ đến tin tức đúng là chiến tử. Đổi ai, sợ cũng là chịu không được a.
Tính toán, Lan nương năm nay cũng bất quá hai mươi ba, nữ nhân chính là lúc còn trẻ… Nghèo khó người ta, cũng không phải không có quả phụ tái giá, chỉ là Lan nhà mẹ đẻ bên trong kia bà bà Trần thị… Sợ là không ai dám tới cửa cầu hôn.
Về sau mấy chục năm, đều phải một người qua, làm sao chịu a! Khó trách sẽ cả ngày hậm hực, bị bệnh nặng.
Nàng nghĩ đi nghĩ lại, liền lắc đầu.
“Liêu tỷ tỷ, đây là thế nào, một người đứng ở chỗ này, gật gù đắc ý.”
Liêu thị quay lại thấy người đến là Thôi gia, cười cười, “Cũng không có gì.”
Thôi gia cái miệng đó từ trước đến nay là không có giữ cửa, vẫn là nói ít thì tốt.
“Nghe nói là về nhà ngoại đi, hôm nay vừa trở về?” Liêu thị sợ Thôi gia truy vấn ngọn nguồn xuống dưới, dời đi chủ đề.
Thôi gia giơ lên cằm thon thon, cười nói: “Cũng không phải vừa trở về, chân còn không có rơi phòng. Nhà ta đại tẩu tử vốn định giữ ta ở thêm hai ngày, nhưng nhà ta vị kia, nếu là ta không ở nhà, lười cơm cũng sẽ không làm, đành phải tranh thủ thời gian trở về…”
Liêu thị bất quá là thuận miệng hỏi một chút, Thôi gia còn nói, nàng nhấc chân liền đi.
“Chờ lấy cùng đi a!” Thôi gia tranh thủ thời gian theo sau. Kỳ thật nàng hôm nay chạy về đến, là có nguyên nhân khác. Nàng là không nhịn được nói, “Liêu tỷ tỷ, ngươi có biết, ta lần này về nhà ngoại nghe thấy được cái gì không?”
“…” Liêu thị nhìn Thôi gia một chút.
Thôi gia tự nhiên hiểu thành hiếu kì, nàng một mặt thoả mãn nói: “Ngươi cũng biết, kia Lan nương nhà mẹ đẻ ca ca, xưa nay là cái hết ăn lại nằm. Lúc này cuối cùng là được Lý Thiết Sâm chiến tử tin tức, hắn đúng là chú ý chuyện Lan nương tái giá. Ngoài miệng nói thật dễ nghe, không thể nhìn muội muội chịu khổ. Nhưng ai không biết, kia là nghĩ thu tiền sính lễ đâu!”
Liêu thị dừng chân lại, xoay đầu lại, hồ nghi nhìn Thôi gia một chút, “Thế nhưng là thật?”
Thôi gia gặp Liêu thị nhìn như vậy lấy mình, trong lòng tức giận, vỗ bộ ngực bảo đảm nói: “Làm sao không phải thật sự! Liêu tỷ tỷ nhưng từng thấy qua ta nói láo sao?”
Nói thật chưa từng nghe qua mấy lần, lời nói dối lại là rất nhiều, nếu không Liêu thị cũng không sẽ hỏi một câu như vậy.
Liêu thị sửng sốt một chút, bước chân nhanh dần.
“Đi nhanh như vậy làm gì!” Thôi gia lầu bầu.
Liêu thị cũng không quay đầu lại nói: “Ta phải tranh thủ thời gian về nhà đi làm cơm trưa đâu!”
Thôi gia vỗ vỗ đùi, áo não nói: “Nhìn ta! Đều quên thời gian.” Bước chân cũng nhanh hơn.
Lượt xem: 37
Số người xem: 30
Mã ID của bài viết này là: 7385
Ec k phải lại cực phẩm thân thích đấy chứ. Ta sợ nhất là loại này đấy
edit chưa sát nghĩa lắm, cố sát nghĩa một chút nha.
“Buổi trưa sắp tới.
Lan nương tiến vào phòng bếp. Cái khác sẽ không làm, mà nấu cơm lại không khó. Nhưng đợi nàng tại phòng bếp vơ vét một lần qua đi, không khỏi thở dài, trước mắt những vật này ―― Nhỏ bao tải bột ngô, vài củ khoai tây cùng dầu muối hai loại gia vị.”
Nên edit thuần việt và đúng nghĩa thành:
“Sắp tới trưa, Lan Nương đi vào phòng bếp, cái khác nàng làm không được, nhưng nấu com thì không khó với nàng.
Nhưng đợi nàng đảo qua phòng bếp một lượt, không khỏi lại thở dài. Những thứ trước mắt này, một bao nhỏ bột ngô, vài củ khoai tây cùng hai loại gia vị dầu vào muối…”
…..
Và khi đăng truyện, ở phần tiêu đề nhớ thêm tên số chương vào. Ví như “Nông Gia Nữ Đầu Bếp – Chương 4”
Như vậy khi các bạn muống tìm chương sẽ dễ hơn.
T sẽ sửa lại.thank kiu nàng nha
Truyện hay thanks nàng
i…í….nữ nhân gã ra ngoài rồi…bên nhà còn có quyền gã lần nữa sao ( quả phụ)
thank….
Chắc bạn edit chưa thuần việt máy,nàng edit nhiều chạp sẻ quen,sẻ tiến bộ nhiều hơn thôi,ta hay đọc conv nên đọc cũng hiểu,nhưng có mấy bạn sẻ đọc ko hiểu mấy,nàng cố lên thank