Chương 47
“Viêm ca ca, Chúng ta cứ đi như thế này thì đến khi nào a ” Tô Tĩnh Nhã lẽo đẽo theo phía sau Dạ Mặc Viêm. Nàng ta không hiểu, nàng ta muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn thiên phú có thiên phú, muốn gia thế có gia thế. Bao nhiêu người đều muốn nàng ta liếc mắt một cái đã mãn nguyện. Vậy mà nam nhân này lại lạnh lùng như vậy. Cho dù nàng ta có hôn ước cùng hắn thì hắn cũng không thèm liếc mắt. Nàng những tưởng đó là bản tính lạnh lùng của hắn. Nhưng mà nàng ta từng thấy hắn ôn nhu với Dạ Thanh Ca, thân cận với Hàn Hạo Thần và Hoa Thiên Diễm. Nàng cũng muốn được hắn đối xử đặc biệt. Nàng ta cố gắng thân cận với Dạ Thanh Ca. Quả nhiên nàng ta thành công làm con bé coi nàng như tri kỉ. Nhưng nàng ta lại biết đến một người tên Lăng Liên Y. Nha đầu chết tiệt kia lại vô cùng sùng bái ả, hơn nữa nha đầu đó nói Dạ Mặc Viêm rất tốt với ả. Hừ, một thứ nhà quê lại muốn tranh đoạt cùng nàng? Muốn tiến vào Dạ gia ? Mơ tưởng. Nàng ta cho sát thủ đi ám sát ả nhưng là đám sát thủ trở về nói không tìm thấy. Ả ta giống như bốc hơi. Không làm thế nào được nàng ta liền đeo bám Dạ Mặc Viêm. Nàng ta tin sẽ làm hắn phải quỳ gối dưới váy nàng ta.
Dạ Mặc Viêm không thèm để ý nàng ta. Nếu mà hắn biết nàng ta nghĩ gì cùng làm gì thì nhất định bóp chết nàng ta. Hắn không làm khó nàng ta vì nàng ta thế nhưng lại đối tốt với Thanh Ca. Hừ, vừa ngu ngốc, vừa phiền toái. Mấy ngày nay không giúp gì cho hắn mà lại còn làm hại hắn bị thương. Nếu không phải vì muội muội cùng với nàng ta còn chút tác dụng thì hắn đã không ngại mà giải quyết nàng ta. So với Liên Y, nàng ta còn không bằng một ngón chân của nàng. Nghĩ đến đây hắn nhịn không được mà lo lắng, Liên Y cũng tiến vào di tích, nhưng nơi này đầy rẫy nguy hiểm nàng liệu có bị thương? Nghĩ vậy, cước bộ của Dạ Mặc Viêm tăng lên. HắnNhưng phải tìm được nàng.
“Viêm ca ca, chờ ta” Tô Tĩnh Nhã thấy Dạ Mặc Viêm tăng tốc lại cho rằng hắn muốn bỏ rơi nàng vì thế cố gắng chạy theo. May mắn nàng ta có học một loại thân pháp Thiên giai có thể giúp Huyền thiên tứ cảnh như nàng ta tăng nhanh tốc độ sánh ngang Huyền Vương nếu không thì nàng ta nhất định bị bỏ lại.
____________________
“Phía trước có trận pháp.” Long Dật Hiên kéo tay Liên Y dừng lại. Hắn chưa nghĩ ra cách phá giải trận pháp này. Nếu không biết mà đi loạn thì rất nguy hiểm. Hắn tự tin nhưng không tự phụ. Với thực lực Huyền quân hắn còn chưa đủ nhét kẽ răng cho mấy lão nhân tạo ra cái di tích này.
“Ta biết, ngươi không cần nhắc.” Giật tay ra khỏi tay Long Dật Hiên, Liên Y bỏ một câu nhưng vẫn không dừng lại, tiếp tục đi tới.
“Nàng biết cách giải trận pháp này?” Rất nhanh Long Dật Hiên nhận ra kì lạ. Hắn vẫn không quên hôm trước nàng bị vây trong Vụ Linh trận. Nàng am hiểu cả trận pháp?
Long Dật Hiên đuổi theo bước chân Liên Y. Liên Y cũng kệ hắn đi theo. Nàng đứng cách trận pháp mười trượng. Híp mắt đánh giá phương vị cùng biến ảo của trận pháp. Liên Y không thể không cảm thán người tạo ra trận pháp này quả thật vô cùng tài giỏi. So với hắn thì Vô ảnh trận hay Thất tinh trận của nàng hoàn toàn chỉ là trò chơi của trẻ con như tiểu sửu nhảy nhót mà thôi.
“Nàng muốn phá trận pháp này như thế nào?” Long Dật Hiên thấy nàng nhíu mày liền không nhịn được mà hỏi.
“Ta tại sao phải phá bỏ trận pháp này? Trận pháp không phải chỉ có phá giải thì mới có thể đi qua. Còn nhiều cách khác không cần phá giải trận pháp để vượt qua. Lần đầu tiên Liên Y hảo tâm mà giải thích. Nàng cũng kinh ngạc khi mà Long Dật Hiên không biết nhiều về trận pháp. Nàng cứ nghĩ hắn không có gì là không biết, không có gì không làm được.
“Ta cũng là con người thôi. Không phải là thần. Hơn nữa ta khẳng định dùlàthần đi nữa thì cũng có nhiều người không biết về trận pháp.” Như nhìn ra suy nghĩ của Liên Y, hăn khẽ cười Liên Y ngẩn ngơ mà nhìn nụ cười của hắn. Bình thường là một dạng tuấn mĩ, bệ nghễ, không giận mà uy y như một vị thần nhưng là vị thần của bóng tối. Nhưng lúc này hắn cười lên thì nụ cười của hắn như làm bừng sáng cả thiên địa. Không phải nụ cười làm thiên địa thất sắc, phá tan băng giá như Phong Ngân, cũng không phải là nụ cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân . Nụ cười của Long Dật Hiên giống như ánh bình minh xinh đẹp.
Thấy Liên Y ngẩn ngơ nhìn mình, nụ cười trên môi Long Dật Hiên càng đậm. Nàng cũng có cảm giác với hắn, đúng không,? Hắn nguyện ý chờ nàng nhưng là biết được nàng có cảm giác với hắn thật làm cho hắn vui sướng.
Liên Y giật mình tỉnh lại, nàng quay đầu trong lòng thầm mắng chính mình không có tiền đồ. Chưa nhìn thấy mĩ nam bao giờ hay sao mà lại nhìn hắn như vậy.
“Ngươi đi theo bước chân của ta. Không được bước sai. Nếu không hậu quả ngươi tự chịu.”Liên Y nhìn về phía trận pháp trước mắt, nghiêm túc nói. Trong đôi mắt tĩnh lặng hiện lên một chút hưng phấn. Đây nhất định là Mai Hoa thiên biến trận, một trong số trận pháp của gia gia Mặc Ly Thần Phong. Lần trước nàng đã thấy Mặc Ly Thần Phong bày trận một lần. Uy lực tuyệt đối khủng khiế, đủ để kẻ nào rơi vào sẽ là vạn kiếp bất phục. Nàng may mắn được nghe cách phá giải cùng cáchcác đi qua. Phải chính là đi qua. Mặc Ly Thần Phong đã dạy cho nàng thật không nghĩ hôm nay cần dùng đến.
“Được.” Long Dật Hiên nhìn nàng gật đầu.
Liên Y bắt đầu bước vào trận pháp. Bước chân tùy ý, lúc nhanh lúc chậm, nhìn có vẻ cực kì hỗn loạn nhưng thật ra lại chuẩn xác dẫm lên những nơi an toàn. Vào trận pháp nàng mới càng thêm khâm phục người bày trận. Bên trong trậntrân pháp lại có vô số trận pháp nhỏ. Kết cấu của nó y như là kết cấu mạng nhện của Thần Minh Vực. Có điều nơi Thần Minh Vực chỉ có một mắt trận. Còn nơi này thì mắt trận thay phiên biến hóa. Đây mới chân chính là thiên biến. Nơi này chính là như một bãi mìn, dẫm nhầm một bước thì ngươi sẽ không biết những thứ biến thái gì đang chờ ngươi.
Hai người liên tục di chuyển trong trận pháp hai canh giờ thì Liên Y tìm được điểm đột phá cuối cùng. Nàng quay đầu kéo tay Long Dật Hiên, một bước dẫm mạnh, mượn lực thoát khỏi trận pháp. Long Dật Hiên kinh ngạc nhìn tiểu nhân nhi trước mặt. Nàng thế nhưng làm được. Nàng có thiên phú tu luyện tốt, ngày gặp hắn mới chỉ là Huyền thiên tứ cảnh. Mà giờ đã đến Huyền Vương lục cảnh sơ kì. Nàng thông thạo y thuật, giờ lại am hiểu trận pháp. Nàng rốt cuộc còn am hiểu những gì? Nhưng mà hắn lại đau lòng. Nhìn bờ vai nhỏ gầy, nàng mới mười một thôi, vậy mà điên cuồng tu luyện, bất chấp sinh tử, nàng rốt cuộc phải gánh lên mình bao nhiêu trách nhiệm? Long Dật Hiên quyết định khi trở về phải toàn lực tra ra mọi chuyện liên quan đến nàng. Hắn sẽ không để nàng một mình gánh tất cả.
“Đây là đâu?” Giọng nói Liên Y vang lên cắt ngang suy nghĩ của Long Dật Hiên. Trước mặt bọn họ là một hành lang rộng lớn với ngàn vạn cánh cửa. Hành lang được gắn vô số dạ minh châu cực phẩm xinh đẹp phát sáng như ban ngày.
“Là Luyện Ngục tháp. Tầng này khẳng định là tầng thứ nhất Thất tình lục dục. Nàng nhìn xem. Hành lang này hình xoáy ốc, ngàn vạn cánh cửa kia có lẽ có cửa đi được hoặc không. Nhưng mà mười ba cánh cửa lớn có gắn Huyết ngọc ma tinh kia nhất định có thể đi nhưng vượt qua được hay không lại là chuyện khác.” Trong lời nói của Long Dật Hiên mang theo ngưng trọng. Đây rốt cuộc là nơi quỷ quái nào? Sao lại có cả Luyện Ngục tháp? Rốt cuộc thì ai là người tạo ra nơi này?
“Liên Y cũng kinh ngạc mà nhìn về phía mười ba cánh cửa. Luyện Ngục tháp? Không phải Phong Ngân nói no đã bị phá hủy trong trậntrân đại chiến kia hay sao? Vì sao bây giờ lại xuất hiện ở đây? Còn nữa, Long Dật Hiên là ai? Vì sao hắn biết Luyện Ngục tháp?
“Đi thôi, chúng ta cùng tiến vào.” Long Dật Hiên lên tiếng. Muốn kéo tay nàng. Nhưng Liên Y rất nhanh tránh được.
“Long Dật Hiên, chúng ta nên tách ra. Ngươi biết về Luyện Ngục tháp thì cũng biết đây là nơi mà mỗi người đều phải tự cố gắng vượt qua, chiến thắng bản ngã của chính mình, không thể có người giúp đỡ. Ta nghĩ chúng ta nên mỗi người đi về một hướng khác nhau. ” Liên Y nhìn thẳng về phía Long Dật Hiên. Trong đôi mắt đen tuyền của hắn hiện lên một chút tức giận cùng ảo não. Nàng thế nhưng không muốn đi cùng hắn. Nhưng hắn biết nàng nói đúng. Hơn nữa hắn còn biết, thực lực ngươi càng cao, nguy hiểm ngươi gặp càng lớn, nàng đi theo hắn sẽ khiến nàng gặp nhiều nguy hiểm hơn khi đi một mình.
“Nàng, . . .tuyệt đối không thể bị thương!” Long Dật Hiên bá đạo nói. Hắn ôm lấy nàng, hung hăng hôn lên môi nàng lại cắn nàng một cái. Liên Y mở to mắt nhìn tuấn nhan phóng đại trước mắt. Đến khi nàng bừng tỉnh, tức giận muốn cho hắn một quyền thì đã thấy hắn biến mất tại cánh cửa thứ nhất phía lục dục – sắc dục môn. Nhìn theo hướng hắn đi, Liên Y cũng cất bước về phía cửa thứ nhất của thất tình – Hỉ môn.
Long Dật Hiên nấp sau cánh cửa nhìn nàng bước vào Hỉ môn rồi mới quay bước. Liên Y, chờ ta. Ta sẽ rất nhann, rất nhanh tìm được nàng. Cả hai người họ đều không để ý đến có một đôi mắt vẫn luôn theo dõi họ từ khi họ xuất hiện. Hắn thấy hai người rời đi rồi mới đi ra nhìn hai cánh cửa, hắn không do dự mà chọn Hỉ môn.
chú thích:
Thất tình lục dục, là bảy thứ tình cảm biểu lộ ra bên ngoài và sáu việc ham muốn của con người gồm chung trong câu nói ngắn gọn là “thất tình lục dục”.
1.Thất tình: Bảy thứ tình cảm mà mỗi chúng ta đều có như: Vui mừng, giận dữ, buồn bã, vui vẻ, yêu thương, ghét và ham muốn hay nói cách khác là hỉ, nộ, ai, lạc, ái, ố và dục vậy.
Bảy trạng thái tâm lý nầy luôn luôn tiềm ẩn ở nơi tâm thức chúng ta, hễ khi nào gặp một cơ hội thuận tiện, tự nhiên cái tình cảm ấy sẽ hiện nguyên ra bên ngoài như bộc lộ ra nơi nét mặt hay nơi cử chỉ, trong lời nói v.v… Như khi vui, người ta có bộ mặt tươi tắn, lúc buồn mặt ủ dột, lạnh nhạt. Còn giận thì mặt tái mét, xanh xao; yêu thương mặt đỏ, nóng bừng v.v… Một trong 7 thứ tình cảm trên thái quá cũng khiến cho tâm sinh lý con người xáo trộn mất quân bình và gây ra những hành động thiếu ý thức và tai hại. Để đối trị lại với thất tình, Phật giáo đưa ra Thất-giác-chi tức là 7 điều hiểu biết đúng đắn là: Chọn lựa phương pháp, chuyên cần, mừng vui, nhẹ nhàng, suy nghĩ, định tĩnh tâm thức và xã bỏ những ý tưởng thấp hèn.
2.Lục dục: là 6 điều ham muốn đã trở thành thói quen khó sửa đổi:
-Sắc dục: Thấy các sắc xanh, vàng, đỏ, trắng và hình sắc nam nữ rồi tham đắm vào đó.
-Hình mạo dục: Thấy hình dung đoan chánh, tướng mạo tốt đẹp mà sanh lòng tham đắm.
-Uy nghi tư thái dục: Thấy tướng đi, đứng, nằm ngồi, nói cười mà sanh lòng ái nhiễm.
-Ngữ ngôn âm thanh dục: Nghe tiếng nói trau chuốt êm ái thích ý vừa lòng, giọng ca lảnh lót, tiếng nói dịu dàng mà sanh lòng yêu mến.
-Tế hoạt dục: Thấy da thịt của nam nữ mịn màng, trơn láng mà sanh lòng yêu mến.
-Nhân tượng dục: Thấy hình nam nữ dễ thương mà sanh lòng đắm trước.
Chương 46 – – Chương 48
Lượt xem: 46
Số người xem: 30
Mã ID của bài viết này là: 2256
con đường truy thê của Hiên ca ca khổ ah….nàng tuổi còn nhỏ ah…và chưa co t.c với huynh nũa ah….khổ khổ ah
éc ai vậy….bạn hay địch của Liên Y ah…..
thank…..
Bí mật tối nay sẽ đc bật mí a hihi