Chương 1: Trọng sinh mười năm trước
Editor: Tre Bên Hông Nhà
Biên Tập: Đại Vân
Một chút ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào cửa sổ, Cảnh Vân Chiêu nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt. Nâng tay che trán, cảm giác lúc này chỉ có một đó là đầu thật đau.
Bất quá khi nhìn thấy những sợi tóc dài mềm nhẹ rơi xuống bả vai, Cảnh Vân Chiêu ngẩn người, tự hỏi. Là ai đang đùa giỡn với nàng.
Tóc dài của nàng đã sớm bị Kiều Hồng Diệp cắt không còn một sợi, làm sao hiện tại nàng lại có tóc dài?
Trong không khí nhàn nhạt một cổ mùi hương, Cảnh Vân Chiêu vừa quay đầu liền thấy một chén cháo đặt ở trên bàn. Chỉ là khi nhìn thấy chén cháo kia, nội tâm nàng hung hăng chấn động.
Nơi này là nơi nàng ở trước kia!
Phòng ngủ sạch sẽ, trên bàn là bình hoa bằng thủy tinh, bình hoa mà nàng yêu thích. Bên trong bình hoa cắm vài cọng trúc phú quý.
Trên giường là tấm màn màu lam, hết thảy xung quanh trong phòng không có lấy một món đồ quý giá, nhưng lại là những thứ đồ vật mà cả đời nàng có được.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu kinh hoảng tới cực điểm, tay chân run rẫy cầm lên tấm gương, bên trong gương là một gương mặt quen thuộc, nhưng lại có chút xa lạ. Đây đúng là nàng, nhưng là nàng của rất nhiều năm trước.
Chẳng lẽ… nàng trọng sinh?
Cảnh Vân Chiêu nắm chặt hai đấm, này làn da trên người, này tờ lịch trong phòng, còn sở hữu đồ vật này đó, làm cho nàng biết, suy nghĩ của nàng là không sai. Đây là mười năm trước! Nàng mới mười lăm tuổi!
Qua một hồi lâu từ từ tiêu hóa và tin chắc vào chuyện này, Cảnh Vân Chiêu liền cắn chặt môi, tay nắm thành nắm đấm. Kiếp trước là một cơn ác mộng, nó khiến nàng khắc cốt ghi tâm.
Nhớ tới những chuyện kia, trong lòng Cảnh Vân Chiêu lại run rẩy. Một lát sau, mới từ từ xuống giường, đi mở cửa.
Nhìn những gương mặt quen thuộc ở phòng khách, nhìn thấy gương mặt của kẻ thù của mình. Cảnh Vân Chiêu chỉ cảm thấy máu đều lưu động, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Trong đó có bốn người, là hai người lớn cùng hai người trẻ tuổi.
Mẹ nuôi của nàng Diệp Cầm, cha nuôi của nàng Kiều Úy Dân, cùng với một đôi long phượng thai là Kiều Hồng Diệp cùng Kiều Tử Châu.
Kiếp trước nàng vẫn luôn cho rằng Diệp Cầm là mẹ ruột của mình, nhưng về sau mới biết được, kỳ thật nàng chỉ là một đứa trẻ được nhặt về nuôi. Họ của nàng cũng là dựa vào miếng ngọc bội nàng mang theo bên mình có khắc chữ Cảnh. Diệp Cầm đối với nàng cũng xem như không tệ, nhưng đó là dưới tình huống khi nàng cùng Kiều Diệp Hồng cùng Kiều Tử Châu không có tranh chấp.
Còn cha kế Kiều Úy Dân, nghĩ tới tên đó, trong mắt Cảnh Vân Chiều tràn đầy chán ghét cùng hận ý.
Kiếp trước cũng là lúc này Diệp Cầm bệnh nặng qua đời, nàng càng trở thành người không được hoan nghênh ở trong nhà, không khác gì dã loại. Kiều Úy Dân là loại người hám gái. Không có Diệp Cầm bên cạnh, hắn liền đối với nàng động tay động chân. Nàng khi đó trẻ tuổi nhát gan, chỉ có thể cực lực trốn tránh mà không dám phản kháng tố giác. Nàng vẫn cho rằng chỉ cần bản thân mình vào đại học, liền có thể né tránh được tên súc sinh này.
Lại không nghĩ rằng hắn căn bản không nghĩ sẽ cho nàng tiếp tục đi học, hắn lấy danh nghĩa người giám hộ, cưỡng chế nàng thôi học, ép buộc nàng ở nhà vì bọn họ nấu cơm giặt giũ, làm một người giúp việc không lương.
Nàng mang tâm tình sợ hãi ẩn nhẫn sống năm năm, nhưng may mắn không bị Kiều Úy Hồng động tới. Này cũng là do tâm tư của Kiều Úy Dân bị Kiều Hồng Diệp phát hiện được, ả ta liền ra ngoài, khắp nơi tản lời đồn, nói nàng câu dẫn cha dượng, làm thanh danh của nàng thối không thể tả, mỗi lần ra ngoài đều bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ.
Năm hai mươi tuổi ấy, nàng ngẫu nhiên gặp được một người bạn học cũ, hắn liền đối nàng nhiệt tình theo đuổi, làm tới toàn bộ người trong trấn đều biết.
Nàng biết tình huống của chính mình, cho nên căn bản không nghĩ tiếp thu tình cảm của bạn học kia, nhưng mà người Kiều gia lại không có buông tha cho nàng.
Kiều Úy Dân tức giận, rốt cuộc không nhẫn nại nữa, đêm đó liền đối với nàng ra tay.
Mà nàng, trong lúc phản kháng đã vô ý ngộ sát hắn. Rõ ràng nàng là phòng vệ chính đáng, nhưng lại bị Kiều Hồng Diệp cùng Kiều Tử Châu đổi trắng thay đen, báo cảnh sát khởi tố nàng giết người, rốt cuộc nàng bị bắt vào tù.
Mà cái người oanh oanh liệt liệt theo đuổi nàng kia, từ lúc nàng bị bỏ tù, hắn mới đối nàng nói thật. Rằng hắn căn bản không hề yêu thích nàng, mà chỉ thích Kiều Hồng Diệp. Người hắn chân chính yêu thích chỉ có một mình Kiều Hồng Diệp.
→
Lượt xem: 18
Số người xem: 16
Mã ID của bài viết này là: 8682
Truyện đọc mới đầu mà thấy ngược ghê,nhưg mà ta thích,sau này nử 9 ngược lại,thanks nàg
Đọc chương đầu,ta có nhiều chuyện xảy ra như vầy,càng về sau, càng có nhiều diễn biến để coi, thanks