TRÙNG SINH THẦN Y NỮ – CHƯƠNG 4

Chương 4: Không Lương Tâm, Bạch Nhãn Lang

 

Editor: Tre Bên Hông Nhà
Biên Tập: Đại Vân

 

 

Kiều Úy Dân năm nay chỉ vừa bốn mươi, bởi vì khi trẻ tuổi bộ dáng rất soái khí, cho nên hiện tại tuy lớn tuổi, nhưng vẫn luôn chú ý bề ngoài. Trên người luôn xịt một chút nước hoa, kia một đầu tóc càng thêm láng bóng.

Chẳng qua tâm sinh tùy tướng, hắn vĩnh viễn là một tên háo sắc, nhìn qua ít nhiều vẫn cảm thấy đáng khinh. Lại thêm từng tuổi này trên mặt lại không có lấy một cọng râu, cùng với gương mặt tươi cười, kia nhìn qua càng giống như một tên thái giám.

“Ba, ta chỉ là hảo tâm hỏi chị một câu, không nghĩ nàng lại hùng hổ dọa người như vậy!” Kiều Hồng Diệp không chút để ý bỏ đá xuống giếng.

 

 

Ba mẹ đã sớm nói cho nàng biết thân thể của Cảnh Vân Chiêu. Nếu nàng ta thật sự là chị mình cũng liền thôi, nhưng mẹ nói là nhặt được từ bên ngoài về.
Mẹ nói, Cảnh Vân Chiêu là dùng để thay nàng chắn sát. Nếu đã là như vậy, thì cũng nên có giác ngộ là phận nô tài. Dựa vào cái gì nơi nơi chốn chốn đều áo nàng một đầu?
Trong trường học các lão sư đều nói hai người nữ nhi của Kiều gia đều rất thông minh, đặc biệt là Cảnh Vân Chiêu.

Mỗi lần nghe những lời như vậy, tâm nàng dường như có ngàn vạn con kiến gặm cắn, hận không thể nói cho mọi người đều biết, Cảnh Vân Chiêu chỉ là một đứa con gái đê tiện dã loại.

Trong trường học đầu các lão sư đều nói Kiều gia hai cái nữ nhi đều sinh thông minh, đặc biệt là Cảnh Vân Chiêu! Mỗi lần nghe nói như thế, nàng tâm đều dường như có ngàn vạn con kiến ở gặm cắn giống nhau, hận không thể nói cho mọi người, Cảnh Vân Chiêu chỉ là cái một cái đê tiện dã loại!

 

Nhưng nàng biết, liền tính nàng nói thật như vậy, người khác cũng sẽ nói Cảnh Vân Chiêu kiên cường hiếu học, nàng không có vì vậy mà ngốc.

“Cảnh Vân Chiêu, ngươi nhanh đem chén cháo kia uống vào. Lão tử cung ngươi ăn cung ngươi uống, ngươi lựa ba chọn bốn cũng liền thôi, ngươi còn khi dễ em gái. Ngươi là cái thứ không có lương tâm bạch nhãn lang!”Kiều Úy Dân bất mãn cả giận nói.

Bất quá trong lòng hắn lúc này lại hiện lên một tua cảm xúc khác thường.

Nha đầu này là hắn cực cực khổ khổ nuôi lớn, nhớ năm đó bất quá chỉ là một con nhóc xấu xí, không nghĩ tới hiện tại trưởng thành nhưng thật là càng ngày càng xinh đẹp.

Cảnh Vân Chiêu so với Kiều Hồng Diệp cao hơn một chút, gầy hơn một chút. Kia vẻ gầy yếu trông qua có chút đáng thương. Bất quá địa phương cần phát dục nhưng thật không tệ. Bởi vậy nhìn qua cũng là lả lướt hấp dẫn.

Hơn nữa nàng có một mái tóc dài, màu đen óng ả, cùng với da thịt trắng hồng cực đẹp. Cùng Kiều Hồng Diệp so sánh, xác thật xinh đẹp hơn nhiều.

Chỉ tiếc kiếp trước Cảnh Vân Chiêu chịu khổ quá nhiều, đặc biệt là thời điểm cao trung. Kiều Hồng Diệp thấy nàng được nam sinh hoan nghênh, liền lén lúc động tay động chân không ít. Bên ngoài đều đồn đãi nàng là người bất kham. Hơn nữa sau khi Diệp Cầm chết, nàng nghỉ học đi làm công, một người làm thật nhiều việc, làn da vì thế càng ngày càng kém, thậm chí một đầu tóc dài đều bị Kiều Hồng Diệp cắt không còn một cọng.

Không chỉ như vậy, lúc nàng bị bỏ tù, Kiều Hồng Diệp còn không chịu buông tha cho nàng, ả ta cùng những tù nhân khác liên hệ. Kia chỉ cần tóc nàng vừa ra dài một chút, liền bị họ túm lại cạo sạch.

Cảnh Vân Chiêu lúc này nghẹn lửa giận ở trong lòng: “Các ngươi liền cứ như vậy không hỏi xanh đỏ đen trắng sao? Nhiều năm như vậy, cho là nuôi chó thì cũng nên có tình cảm. Ta là người sống sờ sờ, liền so với chó đều không bằng sao?”

“Bang!” Cảnh Vân Chiêu vừa dướt câu, Kiều Úy Dân đã đánh tới một cái tát.

Tức khắc trên mặt của nàng ấn rõ ràng những ngón tay màu đỏ.

Nếu là kiếp trước bị đánh, nàng sẽ ủy khuất, sẽ khóc. Nhưng hiện tại nàng lại vô cùng thanh tỉnh.

“Uống!Nếu ngươi không uống, hôm nay lão tử đánh chết ngươi!” Kiều Úy Dân hung hăng gầm lên.

 

Trong lòng Cảnh Vân Chiêu rõ ràng, trên luật pháp, Kiều Úy Dân cùng Diệp Cầm là người giám hộ của nàng, hiện tại nàng chỉ mới mười lăm tuổi, muốn đi ra ngoài tự lập môn hộ căn bản là không có khả năng. Huống hồ nàng vừa mới trọng sinh vào hôm nay, còn chưa kịp chuẩn bị cái gì. Càng không một xu dính túi.

Dưới tình huống như vầy, nàng không thể tùy tiện ra ngoài.

Đi khẳng định là sẽ đi, nhưng này không thể đối nghịch với luật pháp.

Đời trước ở kiều gia, họ làm nàng thân bại danh liệt. Một đời này, vô luận là như thế nào, nàng đều muốn báo thù thay cho kiếp trước.

Mà cái tát này… rất tốt, nàng xem như có thêm bằng chứng để lợi dụng!

 

Một bình luận trong “TRÙNG SINH THẦN Y NỮ – CHƯƠNG 4

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Page Reader Press Enter to Read Page Content Out Loud Press Enter to Pause or Restart Reading Page Content Out Loud Press Enter to Stop Reading Page Content Out Loud Screen Reader Support
error: Content is protected !!
icons8-exercise-96 chat-active-icon