Hôm nay Đường Miểu đã có nhũ danh gọi là hoa đào , nhưng thực tế từ chính miệng Tiêu Lãng chính là hoa hoa đào đào.

Qua mấy ngày, đoạn cuống rốn dư thừa còn lại cũng đã khô héo mà rụng. Cao thị thấy cuống rốn không lồi ra cũng không lõm vào liền nói với mẹ chồng ” Mẹ , Trang đại nương thật sự có năng lực nha , cắt cuống rốn không dư cũng không thiếu. Đứa trẻ tiểu Bảo của nhà Tam cữu rún đã bắt đầu lồi ra ngoài , có thể dễ dàng bị bệnh .”

Lý thị cười ha hả ” Thím ngươi đã đỡ đẻ bao nhiêu năm rồi ,hơn phân nửa đứa trẻ trong thôn chúng ta đều nhờ nàng cả.”

Ngày hai mươi bốn cho đứa trẻ xoắn tóc , Cao thị để cho Đường Văn Thanh nhặt lại tìm thời điểm làm một cái bút lông *tóc máu. Đợi đến khi con gái xuất giá thì đưa cho nàng.

( *tóc máu là tóc của trẻ sơ sinh mới đẻ í )

Ngày Phật đản đầu tháng tư là đầy tháng của Đường Miểu. Bởi vì hàng xóm láng giềng đều phải bận rộn làm ruộng cho nên Đường gia cũng chỉ làm sơ qua cho nàng , người trong tộc cũng tặng trứng gà tới. Đồng Phương cố ý phái người đưa lễ vật cho Đường Miểu , là một cái áo làm từ tơ lụa . Ở trong thư nói là Tiêu Lãng muốn tặng cho muội muội hoa hoa đào đào , lại làm cho người trong nhà trêu chọc một phen.

Vừa ra đầy tháng, Cao thị liền không ngây ngốc được nữa. Nếu như không phải mẹ chồng cứ nhìn nàng chằm chằm thì một tháng qua nàng đã không chịu ngồi yên trong phòng rồi. Trong một tháng này trong nhà phải nuôi heo, phải nấu thức ăn cho gia súc, phải nấu cơm đưa đến ruộng cho người nhà, mọi việc hỗn tạp đều rơi trên người Vương thị.

Hai ngày sau người nhà mẹ đẻ nàng còn muốn tới chuyển chỗ ở cữ cho nàng, lại còn thêm mười ngày nàng không thể sinh hoạt , làm lòng nàng thực áy náy.

Ngày này sáng sớm các nam nhân đều đi ra đồng trồng cây bông vải, Cao thị một bên cho hài tử bú sữa lại một bên lại bảo Đại Mai đang thêu hoa cùng tiểu cô đi đến đến lu nước nhìn một chút. Vừa mới cho heo ăn nên chắc lu đã cạn , nàng liền đi đến trong sân gánh nước.

Vương thị trong tay mang theo thùng nước đỡ thắt lưng đứng ở bên cạnh giếng không nhúc nhích, Cao thị thấy vậy liền vội vàng nhận lấy cái thùng từ tay nàng nói ” Như thế nào rồi , không thoải mái chỗ nào sao.? Ngươi nghỉ một lát đi , để ta làm cho.”

Vương thị vội vàng từ chối ,” Không cần đâu đại tẩu, ngươi cứ để ta làm được rồi. Chính là nương để ta đi quét dọn chuồng bò, hai con bò này không hiểu sao một đêm lại thải ra không biết bao nhiêu phân, làm ta phải đi quét tước lại lần nữa.Cao thị liền để cho nàng đi.

Cơ bản nữ nhi của Đường gia đều không cần phải làm việc nặng nhọc ,đều nói là phải được yêu thương. Trong nhà có mấy ca ca cũng tẩu tử ,  Văn Thấm lại là con gái nhỏ nhất nên những việc này làm sao có thể rơi trên người nàng được. Lúc mẹ chồng Lý thị vừa gả tới luôn luôn bị bệnh , ngoại trừ sinh con thì nấu cơm cũng là con gái lớn cùng con trai làm. Cho tới bây giờ thân thể của nàng cũng không làm được việc nặng, động một tí sẽ bị nhức đầu cảm mạo. Cộng thêm khí lực nhỏ làm công việc lại chậm , thông thường người trong nhà cũng chỉ để cho nàng phụ trách tắm rửa cho hài tử hoặc là đi đưa một chút cơm các thứ lặt vặt.

Nhà nông đều sử dụng phân là chủ yếu nên chuồng bò cùng chuồng heo lúc nào cũng phải có nhiều hơn đệm đất,khiến chúng nó đạp nát ủ phân. Vì vậy cơ bản mỗi ngày đều phải tới dọn dẹp , tiếp tục làm thêm đệm đất mới . Nếu như làm chậm trễ một ngày thì sẽ bị thiếu một đống phân lớn nha.

Cao thị hiểu rõ ràng việc này , vốn là người không có quyền lợi được hoạt động cũng ngay lập tức đi quét dọn sạch sẽ, chủ yếu là chọn một số loại đất để lót vào. Chỉ làm có một chút mà nàng đã cảm thấy một trận đau lưng , trên đầu mồ hôi đổ không ngừng.

Văn Thấm đi ra nhìn thấy liền vội vàng nói “Trời ơi đại tẩu , ngươi tại sao lại làm công việc nặng như vậy.”

Sau đó nàng quay đầu hướng về phía mẫu thân đang giặt giẻ lau trong phòng kêu ” Nương, ngươi làm sao có thể để cho đại tẩu đi quét dọn chuồng bò như vậy .”

Lý thị từ trong nhà thò dầu ra nhìn một chút , cầm cái giẻ lau trong tay đi ra nói ” Nương Cảnh Phong , ngươi làm gì vậy , mau đi nghỉ ngơi đi. Mấy ngày nữa lại làm , hôm nay trước tiên cứ nghỉ ngơi đã.”

Sau đó lại đi tới trước cửa Đông gian ” Nương Cảnh Lâm ngươi làm sao lại đi vào nhà nữa rồi.?”

Cao thị vịn Văn Thấm đứng ở đó một lúc lâu nói “Không có chuyện gì đâu nương, con đã làm biếng mấy tháng rồi nếu không làm sẽ quen thói mất.”

Văn Thấm lập tức mang đòn gánh cùng cái sọt đặt ở cửa lầu dưới rồi đỡ Cao thị vào phòng.

Vương thị nửa ngày cũng không có lên tiếng làm Lý thị lại kêu lên hai lần ” Nương Cảnh Lâm , ngươi không thoải mái chỗ nào.?”

Chốc lát Vương thị ngượng ngùng từ trong nhà đi ra, Lý thị nhìn nàng một cái ” Ngươi đi ngủ?”

Vương thị dụi dụi mắt nói ” Con không có , chỉ là có chút khó chịu .”

Lý thị ồ một tiếng ” Nếu là không muốn làm thì nhanh đi nghỉ ngơi một chút. Ta nhìn thấy đại tẩu ngươi quét dọn chuồng bò, nếu không phải như vậy thì không có chuyện.”

Vương thị bĩu môi một cái khng nói chuyện liền quay đầu đi vào phòng chính.

Cao thị ôm con đi đến Đông gian, ở một bên vừa cho con bú sữa vừa nhìn Văn Thấm cùng Đại Mai thêu thùa.

Vương thị vào nhà nhìn thấy Cao thị sắc mặt không được tốt hỏi một câu ” Tẩu tử ngươi không thoải mái chỗ nào sao . ! Vừa rồi ta có chút nhức đầu, vốn là muốn đi thay cho ngươi.”

Cao thị cười cuời ” Không có chuyện gì , mau ngồi xuống đi.”

Vương thị nói giống như đùa ” Không ngồi đâu , chỉ là muốn tới nhìn đứa nhỏ một chút thôi , ta không có thời gian nhàn rỗi đâu.” Nàng nói xong liền đi ra ngoài ôm rơm rạ nấu cơm.

Văn Thấm nhíu mày một cái ,cười tươi rói nhỏ giọng ” Nàng còn không có thời gian rảnh rỗi đâu nhỉ.” Rồi hướng tới Đại Mai nói ” Hẳn là vâỵ.”

Đại Mai gật đầu cười nói ” Nương ta lúc không mang thai hoa đào thì nàng có thể nhàn hạ, chỉ có việc nấu cơm mà cũng phải nhắc tới nửa ngày. Người này ăn vài miếng , người kia ăn vài cái , bọn họ ăn giống như ba người vậy , nhưng mỗi lần cũng đều bắt nương ta nấu cơm.”

( cái đoạn trên theo ta là cả nhà Vương thị ăn nhiều nhưng không chịu làm ấy , bắt Cao thị nấu miết -.- )

Cao thị nghe xong liếc nàng một cái thấp giọng quát lên ” Ngươi chỉ là một đứa bé nghe nhiều chuyện như vậy làm cái gì, không được phép nói nữa.”

Sau đó lại quở mắng Văn Thấm ” Ngươi cũng sắp phải xuất giá rồi vậy mà mỗi ngày cứ giống như hài tử vậy.”

Văn Thấm cười đến nghẹn ” Không nói , không nói nữa. Chính là kể chút truyện cười mà thôi , trách làm gì chứ.”

Lý thị đi qua đẩy cửa nhìn các nàng liếc mắt hỏi ” Các ngươi cười chuyện gì vậy.?”

Văn Thấm lắc đầu ” Không có gì đâu nương.”

Lý thị híp mắt cười nói ” Ngươi là quỷ nha đầu.”

Mấy người lại bắt đầu cười lên ha hả, lúc này Vương thị cũng vừa ôm một bó cỏ đi đến, sắc mặt rất không tốt. Lý thị liếc nàng cười cười rồi tiếp tục đi dọn dẹp.

Thời điểm ăn cơm trưa Vương thị nói trong người khó chịu không ăn, sau đó trở về phòng mình nằm. Lý thị đem một số bánh cuốn nhỏ lựa ra rồi dùng vải bọc lại, lại múc thêm một chậu rau xào cải trắng rồi mang thịt trong nồi khều vào, cuối cùng dùng một cái chén lớn đậy lại bỏ vào trong hộp cơm. Làm xong tất cả lại gọi Vương thị đi đến ruộng đưa cơm .

Cao thị thấy vậy liền vội vàng đưa con cho Đại Mai nói ” Nương , để ta đưa cơm cho.”

Lúc này Vương thị từ trong đi ra nhìn thoáng qua rồi lại quay trở về phòng.

Nguyên nhân Cảnh Xuân lúc nào cũng dính lấy Cảnh Phong nên cũng có thể xem như là Cảnh Phong vừa đọc sách vừa trông nôm đệ đệ. Cao thị cũng không cản trở, trước đây Cảnh Phong đều mang theo đệ đệ ăn cơm ở trường, trong nhà cũng sẽ đúng hạn đưa lương thực tới .

Bởi vì Hạnh nhi không có ở nhà nên Cảnh Lâm không có ai chơi cùng , ban ngày liền đi ra ngoài tìm hài tử khác chơi, buổi trưa thì trở lại ăn cơm. Vì hắn là tiểu hài tử nên liền đặt biệt gắp lấy thịt trong thức ăn mà ăn.

Chiếc đũa Đại Mai vừa gắp tới lộ ra một miếng thịt thái hạt lựu, trong nhà tuy nhiều nam hài tử nhưng ca ca đệ đệ đều là người nhu thuận hiểu chuyện nên cũng không có việc tranh giành nhau ăn. Hôm nay không biết vì sao chỉ vừa nhìn khối thịt kia thì muốn ăn liền vội vàng gắp lấy , kết quả bị cánh tay nhỏ bé đen sẫm của Cảnh Lâm chặn lại gắp lấy nhét vào trong miệng.

Nếu như chỉ có việc cướp thịt thôi cũng không có việc gì , Đại Mai cũng sẽ không tức giận như vậy . Nhưng là trên người nàng bị dầu mỡ  trên tay của Cảnh Lâm hắt vào nên ngay lập tức không kiêng nể quát ” Ngươi như thế nào lại tham ăn như vậy ? ”

Cao thị chứng kiến tất cả vội vàng nói Đại Mai đừng khi dễ đệ đệ. Văn Thấm liếc mắt nhìn Cảnh Lâm, thấy hắn hít hít cái mũi liền không khỏi có điểm chán ghét ” Đi ra ngoài mang tiếng là con nhà có ăn học vậy mà lại nhiễm thói hư tật xấu như vậy, ngươi xem đều làm dơ hết quần áo của tỷ tỷ .”

Cảnh Lâm bẹt bẹt cái miệng càng làm cho nước mũi chảy ra , Cao thị vội vàng cầm cái khăn lau cho hắn. Lý thị thì lại vội vàng chọn một miếng thịt khác lặng lẽ bỏ vào trong chén của Đại Mai.

Ở trong nhà đứng đầu hài tử là Cảnh Phong cùng Đại Mai đều là cháu trai , cháu gái trưởng, tự nhiên Lý thị nàng cũng sẽ tự nhiên phá lệ mà cưng chìu họ một chút. Nào biết đâu rằng Cảnh Lâm vừa lúc nhìn thấy liền khóc nháo ồn ào, một tay cầm chén lôi kéo một cái liền đổ bể.

Văn Thấm vội vàng bưng bát bới một chén đồ ăn cùng Đại Mai đi đến Đông gian ăn. Cao thị ở lại dỗ dành Cảnh Lâm , còn Lý thị thì đau lòng cái chén kia, luôn cười híp mắt nhìn hắn thật là doạ người.

Cảnh Lâm lập tức giãy giụa thoát khỏi Cao thị , ô ô khóc lớn chạy tới Tây gian.

Sau đó trong nhà liền vang lên tiếng Vương thị đánh hài tử ” Ta để cho ngươi tham ăn , để cho ngươi hèn hạ , đui mù. Ngươi xem đã làm ra chuyện gì? Ngươi sao không chết đói luôn đi cho xong.”

Cao thị nghe nàng nói càng ngày càng khó nghe liền vội đi khuyên ngăn , đêm Cảnh Lâm từ trong phòng ôm ra lại dỗ dành hắn một phen, đưa cho hắn thêm mấy cục kẹo để ăn. Cảnh Lâm được ăn kẹo liền quên mất chuyện vừa rồi , nhanh chân chạy ra ngoài còn không quên hướng tới Vương thị hừ một hơi ” Ngươi không mua kẹo cho ta ăn…”.

Vương thị tức cành hông liền trở về phòng đem chốt cửa cài lại rồi nằm không chịu đi ra. Cao thị ở trước cửa an ủi nàng một hồi , nhưng mà nàng cũng không thèm để ý tới . Lý thị thấy vậy liền nháy mắt một cái với Cao thị để nàng không cần quan tâm.

Trở về phòng chính, Lý thị hầm hừ tức giận nói ” Nàng mượn dầu mỡ thêu dệt chuyện đừng để ý tới nàng. Ta thấy lần trước từ nhà mẹ đẻ về nàng có cầm chút vải vụn cùng kim chỉ khẳng định là nàng ở trong phòng vụng trộm may vá rồi.”

<< Chương trước >>               << Chương tiếp theo >>

Lượt xem: 14

Số người xem: 12

Mã ID của bài viết này là: 7005

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

2 Comments

  1. avatar
    BÍCH VÂN PHẠM

    ec mụ Vương thị này….sao thấy đáng ghét vậy….
    hừ hừ….vừa làm biếng…vừa …k biết nói sao luôn..
    Thank,…

  2. avatar

    Vuomg thị này như vậy,sau này cuộc sốg chẵn tốt hơn đâu,sau này mới biết khổ,thanks nàg

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!