Chương 52b : Thái tử điện hạ xách giày chạy.
Được lắm, lại hướng Quân Kinh Lan hỏi, lời nói vừa thích thú mang theo ý khiêu khích trắng trợn! Sở Trường Ca hắn nổi danh thiên hạ là hoàng tử ăn chơi trác táng, có nói gì thì người ta vẫn cho rằng tính cách hắn như thế, nên cũng lười để ý. Nhưng Quân Kinh Lan lại trái ngược, mỗi lời nói và hành động của hắn, đều đại biểu cho Đông Bắc, nếu hắn đồng ý với lời của Sở Trường Ca, đó là muốn đối địch với Đông Tấn, mà nếu không đồng ý thì lại không nể mặt Đạm Đài Hoàng, hôn sự này cũng không thể thành!
Đáng tiếc, việc nhỏ như vậy, lại không làm khó được Quân Kinh Lan.
Chỉ thấy hắn buông chén rượu, lơ đãng giơ tay lên, tay áo to rộng bị trượt xuống khủy tay, da thịt trắng như ngọc lộ ra, so với ánh trăng còn trong trắng đẹp đẽ hơn nhiều. Nhưng, đây cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là trên cánh tay hắn quấn một băng vải! Chốc lát, hắn lười nhác mở miệng: ” Đông Tấn công chúa làm việc phóng túng, quỳ một chút, cũng có điểm tốt!”
Trong nháy mắt, mọi người liền nghĩ đến ngày đó Chung Ly Hàm muốn ám sát Đạm Đài Hoàng, vị thái tử Bắc Minh này đỡ hộ Đạm Đà Hoàng một mũi tên, vết thương trên cánh tay vẫn còn chưa khỏi hẳn, giờ đây không giữ mặt mũi cho Đông Tấn, nói ra cũng rất hợp lý. Hoặc có thể nói, hắn không hỏi tội Đông Tấn, cũng là rất nể tình rồi!
Vì thế, kế hoạch chia rẽ Quân Kinh Lan với Đạm Đài Hoàng của Sở Trường Ca, nháy mắt thất bại……
Nhưng mỗi người một câu của họ, đã cắt đứt hy vọng muốn đứng lên của Chung Ly Hàm! Trong lúc nàng đang phiền muộn, một giọng nói thánh thót của nữ nhân vang lên : ” Có chuyện gì vậy? Thật náo nhiệt nha!”
Mọi người vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy, người tới là Đông Lăng công chúa, Hoàng Phủ Linh Huyên!
Mọi người đều mở miệng chào hỏi. Mà Đạm Đài Hoàng vừa nhìn thấy Hoàng Phủ Linh Huyên, lập tức nhớ tới lời nói hùng hồn ngày đó của nàng, trong lòng rất thưởng thức, liền mỉm cười gật đầu với nàng.
Hoàng Phủ Linh Huyên vừa trở về lễ độ chào mọi người, lại hướng về phía Đạm Đài Hoàng cười tươi, sau đó mới hành lễ với Hoàng Phủ Hiên : ” Bái kiến hoàng huynh!”
“Ừm, đứng lên đi!” Giọng nói của Hoàng Phủ Hiên vẫn lạnh nhạt như thường, nhưng vẻ mặt cũng dịu đi, hiển nhiên hắn rất yêu thương muội muội của mình.
“Tạ ơn hoàng huynh!” Hoàng Phủ Linh Huyên đứng dậy, mỉm cười khéo léo quay đầu lại, liền thấy Chung Ly Hàm quỳ gối ở chính giữa, kinh ngạc nói, “Đây là?”
Người hầu bên cạnh mở miệng giải thích : ” Công chúa, vị này chính là Đông Tấn trưởng công chúa, thái tử Bắc Minh và tam công chúa Mạc Bắc đang bàn bạc hôn sự, Đông Tấn công chúa quỳ ở đây cầu Mạc Bắc tam công chúa, để cho nàng………để cho nàng làm thiếp!”
Cái này, cho dù da mặt Chung Ly Hàm có dày đến mấy, khuôn mặt cũng nhịn không được bị thiêu đến nóng rát! Nhưng, người hầu nói chính là sự thật, nàng căn bản không thể nào phản bác. Bất quá, với tính cách của Hoàng Phủ Linh Huyên, nghe xong lời này, có khi còn có thể giúp mình. Nàng là công chúa của một nước cầu xin làm thiếp, Đạm Đài Hoàng không đồng ý, nghiêm túc mà nói, chính là Đạm Đài Hoàng không biết nể mặt người ta!
Người nào cũng biết, Huyên công chúa Đông Lăng ghét cái ác như kẻ thù, xưa nay hay làm việc thiện, diệt trừ cái ác, diệt kẻ mạnh giúp đỡ kẻ yếu, Chung Ly Hàm tuy rằng không biết xấu hổ, nhưng bây giờ cũng coi như kẻ yếu, có lẽ Huyên công chúa này sẽ giúp đỡ nàng đi? Ừm, có trò hay xem rồi!
Ai ngờ, Hoàng Phủ Linh Huyên nghe xong, mặt mày liền hớn hở, Đạm Đài Hoàng gả cho Quân Kinh Lan, không phải nàng muốn cùng Sở Trường Ca sao? Vốn nàng rất thích tính cách Đàm Đài Hoàng, vì thế ấn tượng bây giờ với nàng hiển nhiên cũng tốt, nàng nhấc chân bước đến trước mặt Đạm Đài Hoàng, có chút khinh thường liếc mắt nhìn Chung Ly Hàm một cái, mở miệng nói : ” Khuynh hoàng công chúa vẫn chưa vào cửa, còn không biết xấu hổ muốn tới xin làm thiếp, thật đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ, chuyện hoang đường nhất thiên hạ! Khuynh hoàng công chúa đừng để ý, tiện nhân đều như thế.”
Một câu này, có thể nói là không hề cố kỵ giáng vào mặt Chung Ly Hàm!
Hoàng Phủ Hiên lập tức lạnh lùng quát : ” Linh Huyên, không được hồ ngôn loạn ngữ!”
Hoàng Phủ Linh Huyên nhìn hắn một cái, thè lưỡi, không có một chút ý nghĩ nhận sai.
“Đúng vậy, tiện nhân đều là như thế!” Đạm Đài Hoàng nói tiếp, ánh mắt nhìn sang Quân Kinh Lan! Nếu không phải con cừu non Chung Ly Hàm tới hỏi ý nàng, chuyện này căn bản không liên quan đến nàng! Hắn không phải tiện nhân thì là gì?
Ánh mắt chạm nhau, ánh mắt Quân Kinh Lan chứa vài phần trêu tức. Chợt, nhàn nhạt mỉm cười, nụ cười kia, rất là ôn hòa……
Đạm Đài Hoàng nhếch môi, rất khinh thường.
“Hoàng Phủ Linh Huyên, Đạm Đài Hoàng! Các ngươi……” Chung Ly Hàm vốn là công chúa, từ nhỏ đến lớn đều được nuông chiều, chưa từng phải chịu nhục nhã như thế này? Lập tức đứng lên, vươn ngón trỏ hung hăng chỉ về hai người các nàng.
Một tiếng thét này, Hoàng Phủ Linh Huyên cười lạnh : ” Bản công chúa làm sao? Ngươi là ai mà dám hô to gọi nhỏ với bản công chúa! Ta Hoàng Phủ Linh Huyên là muội muội của hoàng đế, dựa theo bối phận còn hơn ngươi rất nhiều, muốn giáo huấn ngươi vài câu thì sao? Chẳng lẽ bản công chúa nói sai?”
Hoàng Phủ Linh Huyên là muội muội song sinh với hoàng đế, địa vị tôn quý, tất nhiên không thể nghi ngờ. Trừ bỏ Mạc Bắc khuynh hoàng công chúa được Mạc Bắc đương phượng hoàng nuôi dưỡng, hai công chúa đại lục đều xem như là địa vị thấp hơn, không thể bằng thân phận của nàng. Cho nên lời của nàng, rất hợp tình hợp lý!
Cái này, ánh mắt mọi người đều đặt trên người Đạm Đài Hoàng, chờ xem nàng sẽ nói gì.
Mà Đạm Đài Hoàng rất bình tĩnh quét mắt nói với Chung Ly Hàm, nói một câu không liên quan: “Chúc mừng, ngươi rốt cục cũng tìm được cơ hội để đứng lên!”
“Phốc—”
“Khụ Khụ….”
Mọi người phun nước, ho khan. Lời nói này so với bây giờ rất sát phong cảnh, cũng tuyệt đối càng khiến Chung Ly Hàm mất hết mặt mũi!
“Ha ha ha….” Sở Trường Ca là người đầu tiên cười ra tiếng, đôi mắt cong lên, kín đáo tán thưởng nhìn Đạm Đài Hoàng, nữ nhân này thật thú vị, luôn đánh bất ngờ!
Quân Kinh Lan liến mắt mỉm cười, hứng thú nhìn nàng.
Chung Ly Hàm quả thật muốn chết, mà ngay lúc này, nàng lại phải chịu một kích khiến thần kinh nàng sụp đổ !
——-Tiểu Tinh Tinh Đồng Hài dính xong lá sen liền trở về, hai chân trước che mặt, chân sau uể oải bước đến bên này, mặt mũi Tinh gia hôm nay xem như mất hết rồi! Đi tới, liền đụng chân vào một người!
Ngẩng đầu nhìn thấy, là Chung Ly Hàm. Chung Ly Hàm cũng biết nó là sủng vật của người trong lòng, tự nhiên cũng không dám đắc tội, vì thế nhường đường, tránh sang bên trái Ngự Hoa Viên.
Ngôi sao nhỏ cũng chuẩn bị đi đường vòng, vì thế cũng hướng sang phía bên trái Ngự Hoan Viên mà đi.
Lại lần nữa đụng phải!
Chung Ly Hàm tránh sang bên phải, ngôi sao nhỏ đồng thời cũng đi sang phải. Lặp lại như thế vài lần, Tinh gia rốt cuộc mất hứng ngẩng đầu! Sau đó, nhấc chân sau lên…..
“Tí tách……”
Một mùi hương khó ngửi bay vào mũi mọi người.
Chung Ly Hàm không dám tin mắt mở lớn, con vật này thế mà dám đi tiểu lên chân nàng!
Đi tiểu xong, Tinh gia tự nhiên thu chân lại, ngẩng đầu ưỡn ngực, vòng qua nàng, kiêu căng ngạo mạn đi đến chỗ Quân Kinh Lan, xem ngươi còn dám cản đường Tinh gia nữa không, Tinh gia tiểu tưới chết ngươi!
Đây là lần đầu tiên Đạm Đài Hoàng cảm thấy con hồ ly lang này thoạt nhìn còn có chút thuận mắt.
Tới lúc này, lần tính kế này của Chung Ly Hàm lại khiến nàng ta trở thành người để người ta chê cười!
Một công chúa cao quý, cứ như vậy ở trước mặt công chúng, nhận lấy lời chế nhạo của người ta, không ai nói giúp mình ngay cả một con súc vật cũng muốn khi dễ nàng!
Nàng nâng tay chỉ chỉ nửa ngày, nhìn mọi người xung quanh vẻ mặt hoặc khinh thường, hoặc xem kịch vui, hoặc vui sướng khi người gặp họa, rốt cuộc cảm giác choáng váng đầu óc, trợn trắng mắt, lập tức hôn mê bất tỉnh!
Lượt xem: 14
Số người xem: 13
Mã ID của bài viết này là: 13786