Chương 7a: Mọi Việc Lấy Cẩn Trọng Làm Đầu

Editor: Jyn

Biên Tập: Nước Biển Xanh

“Cô nương, ngủ tiếp không tốt đâu, cần chuẩn bị để tham gia gia yến(yến tiệc trong gia đình).” Mạc Liên ở bên giường, khuyên Du Nhiên rời giường rửa mặt chải đầu.

Du Nhiên đã muốn tỉnh ngủ nhưng vẫn ôm gối đầu tiếp tục nhắm mắt thêm chút nữa, dưới sự thúc giục của Mạc Đào đành chậm chạm bước xuống giường.

Thường thường Mạc Liên kêu nàng rời giường nàng có thể không để ý tới, vì nàng ta kêu 1 lần sẽ rời đi, qua chốc lát mới quay lại kêu lần nữa. Nhưng Mạc Đào lại không giống, Du Nhiên không tỉnh dậy, nàng sẽ kêu 1 lần lại 1 lần, cho dù muốn ngủ thêm nữa cũng không được, còn không bằng ngoan ngoãn rời giường.

Chuông báo vang một tiếng vẫn có thể ngủ, chuông báo vang lên không ngừng thì có muốn nướng thêm cũng không nổi. Mạc Liên là chuông báo chỉ vang lên 1 tiếng, còn Mạc Đào chính là cái chuông vang lên không ngừng.

Mạc Liên hầu hạ Du Nhiên rửa mặt chải đầu xong xuôi, tiểu nha đầu bên ngoài bẩm báo “Đại cô nương đến, Quách ma ma đến “

Du Nhiên bước ra ngoài cửa tiếp Duyệt Nhiên tiến vào, để cho Duyệt Nhiên ngồi xuống mới kêu nha đầu bưng trà lấy điểm tâm.

Bên người Duyệt Nhiên là Quách ma ma, niên kỷ vào khoảng trên năm mươi, tóc tai chỉn chu, gương mặt thập phần nghiêm túc. Quách ma ma được mời ngồi lên 1 chiếc ghế nhỏ.

Duyệt Nhiên cười hỏi “Ngũ muội muội mới tới, đã quen hay chưa? Hảo Viên đã lâu không có người ở, nếu thiếu cái gì thì kêu nha đầu tới tìm tỷ tỷ.” Du Nhiên cười nói “Đa tạ đại tỷ tỷ nhớ thương , về sau nếu thiếu cái gì cũng không thể mặt dày tới làm phiền tỷ tỷ.” Nụ cười kia thập phần thu hút, Duyệt Nhiên nhất thời có chút thất thần.

Du Nhiên mặc 1 chiếc áo ngắn màu xanh nhạt, trước ngực thêu 1 đóa hồng hoa lạc tiên mỹ lệ, bên dưới là váy dài màu nguyệt, trên đầu là 2 búi tóc đáng yêu, trên búi tóc có gắn 1 cây trâm ngọc bích. Du Nhiên cẩn thận hé ra khuôn mặt tuyết trắng nhỏ nhắn, mặc dù tuổi đang còn nhỏ nhưng đã đẹp tới mức làm tim người khác đập thình thích.

Duyệt Nhiên ổn định tâm thần, ôn hòa mở miệng, “Đây là Quách ma ma trong phòng lão thái thái, hầu hạ tổ mẫu lão nhân. Nghe nói buổi chiều Quách ma ma có đến thăm qua muội muội?”

Du Nhiên le lưỡi, “Đại tỷ tỷ, ta vừa tới tỉnh dậy, không biết gì đâu.” Mạc Liên vội vàng đỡ lời “Buổi chiều Quách ma ma có tới thăm cô nương, nhưng cô nương giữa trưa mới ngủ cho nên chúng nô tỳ không dám đánh thức.”

Trên gương mặt già nua của Quách ma ma hiện lên vẻ tức giận “Có lòng tới xem cô nương, ngược lại lại bị 1 con nhóc đuổi đi, cô nương thực biết dạy nha đầu mà!”

Mạc Liên cúi đầu đứng bên người Du Nhiên, 1 tiếng cũng không nói.

Du Nhiên đưa tay nhẹ nhàng ngăn Duyệt Nhiên đang muốn hòa giải, sẵng giọng với Mạc Liên “Ta ngủ tất nhiên là không thể đánh thức, nhưng ngươi sao không biết mời Quách ma ma ở lại dùng trà?” Mạc Liên vẻ mặt ủy khuất, “Chính là Quách ma ma không muốn.”

Du Nhiên vẻ mặt hoà nhã cười nói với Quách ma ma, “Quả thực ta thường ngày sợ nhất là ngủ không yên, nha đầu nhìn thấy ta ngủ sẽ không dám làm phiền. Ma ma hầu hạ lão thái thái đã lâu, chắc cũng giống như lão thái thái khoan dung độ lượng và yêu quí tiểu bối, sẽ không so đo với 1 tiểu nha đầu đâu.”

Quách ma ma ỷ vào là nha hoàn hồi môn của lão thái thái, thường ngày ngay cả các phu nhân cũng phải nhường nàng 3 phần, ở Mạnh gia không người nào dám đắc tội. Hôm nay Du Nhiên trờ về Mạnh phủ, ngoài miệng nói là tới Hảo Viên vấn an cô nương, nhưng nói trắng ra chính là tới kiếm chỗ tốt. Ai ngờ ngũ cô nương để cho nàng ngồi ở sảnh chờ nửa canh giờ, trà cũng đã thay mới vài lượt mà ngũ cô nương còn chưa ra mặt.

Nàng đâu thể nào chịu nổi, tức tới nỗi cả người phát run, rời khỏi Hảo Viên, 1 đường hùng hùng hổ hổ muốn tìm lão thái thái tố khổ “Già rồi, không còn dùng được, chẳng ai để vào trong mắt, cảm thấy không còn mặt mũi mà ở trong phủ.”

Sớm đã có người báo cáo với đại cô nương. Duyệt Nhiên liền vội vàng lại đây, mang theo mặt cười, sống chết giữ chặt Quách ma ma, khuyên nửa ngày. Cuối cùng khuyên giải không được đành phải kéo Quách ma ma tới Hảo Viên. Nghĩ Ngũ muội muội bồi 1 cái lễ, nói chuyện 1 hồi, hồ lộng cho qua chuyện là tốt rồi.

Nàng lại không biết, Du Nhiên chỉ là nói nhẹ nhàng bâng quơ vài vâu, ngay cả câu mềm mại cũng không chịu nói.

Quách ma ma nghe thấy Du Nhiên rất hợp tình hợp lý nói “Ta ngủ tất nhiên là không thể đánh thức”, lại còn ” không so đo với 1 tiểu nha đầu”, máu nóng trong người lại lần nữa dồn dập.

Nàng là người đi theo lão thái thái, trong phủ này có khi nào đã từng bị khinh thị như vậy?

Chính là trong lời nói của Du Nhiên, nàng nhất thời không thể phản bác được gì.

Khí thế của Quách ma ma có thịnh nhưng tài ăn nói của nàng lại không tốt.

Không khí nhất thời trầm xuống.

Du Nhiên chậm rãi uống trà, tinh thần thanh thản, cười meo meo cầm lấy 1 khối điểm tâm đưa cho Duyệt Nhiên, “Đại tỷ tỷ nếm thử, mặc dù tên gọi là mỡ heo cao, kỳ thật lại chẳng hề có chút mỡ heo nào.”

Mỡ heo cao trắng noãn trong suốt, nhu nhuyễn ẩm ướt, Duyệt Nhiên căn 1 ngụm chỉ cảm thấy ngọt mà không ấy, rất ngon miệng, cười khen ngợi vài câu.

Mạc Đào tiến vào bẩm báo, “Phu nhân phái người đến tặng đồ.”

Một bà tử tiến vào, mỉm cười làm lễ, cầm một cái hạp cẩm nho nhỏ, nói “Phu nhân nói, nguyên hôm kia mới ra 1 mẫu quyên hoa, kêu đưa cho cô nương dùng. “

Du Nhiên đứng dậy cảm tạ, kêu Mạc Liên tiếp lấy hạp cẩm, lại kêu Mạc Đào lấy 5 xâu tiền thưởng cho bà tử.

Bà tử mừng rỡ, dập đầu cảm tạ, “Làm cô nương phải tiêu tốn rồi, tạ cô nương đã thưởng.”

Bà tử mặt mày hớn hở rời đi , Du Nhiên lấy quyên hoa ra đưa cho Duyệt Nhiên xem, cười nói, “Thật là đẹp mắt. Phu nhân quản 1 cái nhà lớn như vậy, mỗi ngày có bao nhiêu chuyện phải lo, còn nhớ đưa tặng quyên hoa cho ta. Phu nhân quả thực thiện tâm, đổi lại là ta, thực không thể nhớ nổi đâu.”

<<           >>

Lượt xem: 16

Số người xem: 14

Mã ID của bài viết này là: 6682

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

2 Comments

  1. avatar
    BÍCH VÂN PHẠM

    Mụ Quách ma ma gì ah….chờ đi xem Du Nhiên “xử tốt hòa nhã” với mụ ah…..tưởng DN là quả hồng mềm định kiếm chát ah….mơ tưởng ah
    thank…

  2. avatar

    Thanks 2 ban,1 ngươi eđit, 1người beta truyện,2 nàg cố lên ta se vao đoc truyên,và nhận sét truyện,cái gì cái nàg thấy hợp thì theo

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!