Chương 52A : Thái tử điện hạ xách giày chạy.
Sau khi Đạm Đài Hoàng nói ra lời này, những người khác đều sửng sốt! Chung Ly Hàm thì choáng váng tại! Nàng bị bỏ đói quỳ ở đây?
“Được rồi, các vị đại nhân đừng nhìn nữa, không phải chỉ là ăn một bữa cơm hay sao? Chúng ta dùng bữa đi thôi!” Đạm Đài Hoàng tươi cười tiếp đón mọi người, đối phó với kỹ nữ hồng trà, càng khách khí, các nàng lại càng không biết xấu hổ mà lên mặt!
Mọi người nuốt nước miếng, công chúa Đông Tấn người ta quỳ gối chỗ đó, bọn họ lại dám ăn cơm sao, điều này hợp lý không?
Sở Trường Ca đứng một bên quay sang, ” Phụt!” cười, mở miệng khen ngợi: “Khuynh hoàng công chúa quả nhiên không giống người thường!”
Lời vừa nói ra, mạt mũi Chung Ly Hàm liền đen lại, chớp mắt trông rất khó coi! Cắn môi dưới, quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy khuất nhục, đầu gối như bị mấy cây châm chọc vào, chọc đến cả người nàng đều đau! Nhưng, điều đáng vui mừng, Đạm Đài Hoàng nói như vậy, cũng đồng nghĩa với việc Quân Kinh Lan trước mặt thừa nhận ghen tị với nàng!
Nhất định là vậy, nàng quay nhanh đầu nhìn về phía Quân Kinh Lan, chờ hắn phản ứng.
Mà Quân Kinh Lan thế nhưng lại không mảy may mỉm cười, mở miệng nói với Sở Trường Ca : “Gia Thái tử, đương nhiên không giống người thường!” Khi nói chuyện, ánh mắt đều vô ý đảo qua đảo lại trên người Chung Ly Hàm.
Lời vừa nói ra, Chung Ly Hàm cảm thấy chớp mắt mình như bị vạn tiễn xuyên tim, ngực cũng bị đâm đến máu thịt lẫn lộn! Bàn tay hung hăng nắm chặt, nháy mắt, trên khuôn mặt biểu lộ hận ý sâu đậm!
Đạm Đài Hoàng! Đều do Đạm Đài Hoàng! Tất cả đều vì nữ nhân chết tiệt! Nàng cướp hết tâm tư mọi người, còn bắt nàng không thể không quỳ gối ở đây, thậm chí khiến cho nàng không thể nào đứng lên!
Đúng vậy, không thể đứng lên! Nếu đứng lên, chính là tự vả vào mặt mình! Nhưng, không đứng lên, chẳng lẽ thật sự quỳ đến chết đói ở đây sao?
Hiện giờ trong lòng nàng rất mâu thuẫn, khó xử đến cùng cực.
Mắt đào hoa của Đạm Đài Kích nheo lại, chăm chú nhìn sang Đạm Đài Hoàng, vẻ mặt rất lạnh lùng. Rõ nhận thấy là vô cùng tức giận, nha đầu kia, cho dù muốn thành hôn, cho dù không muốn bẩm báo với phụ vương, ít nhất cũng nên báo cho mình một tiếng, cứ tự mình chủ ý, quả thật không ra thể thống gì!
Nghĩ ngợi xong, ho nhẹ một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía Quân Kinh Lan:
“Bắc Minh thái tử, hôn sự là chuyện trọng đại, lệnh của cha mẹ, lời bà mai, bổn điện hạ muốn xin chỉ thị từ phụ vương, mới có thể quyết định!”
Lời vừa nói xong, Đạm Đài Hoàng nhất thời cảm thấy vui vẻ! Suýt chút nữa cao hứng nhảy cẫng lên, hóa ra hôn sự còn phải xin ý kiến của phụ vương chưa được thấy mặt trong truyền thuyết của mình, chỉ cần lão cha không đồng ý, cho dù nàng đồng ý, chuyện này cũng không thể diễn ra! Ai nha, tin tức tốt, tin tức tốt nha! Nhưng, nàng vẫn chưa kịp cao hứng xong…..
Liền nghe thấy Quân Kinh Lan nhàn nhã mở miệng: ” Vương huynh yên tâm, đêm qua bổn Thái tử đã phái người thông báo cho Thừa tướng, thay bổn Thái tử đi Mạc Bắc cầu hôn, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả!”
Nói xong , vẫn tựa tiếu phi tiếu quét mắt nhìn Đạm Đại Hoàng một cái, giống như muốn nói với nàng, ngươi đừng có đắc ý quá sớm!
Vì thế, gương mặt còn đang cười tươi của Đạm Đài Hoàng bỗng nhiên cứng đờ, người này, lại còn dám mưu tính sâu xa như thế sao?
Sắc mặt Đạm Đài Kích bắt đầu đen lại, đôi mắt ưu nhã hoa lệ chứa vài phần lạnh lẽo: “Nếu đã như vậy, chúng ta đành chờ ý chỉ của phụ vương thôi, chỉ là trước khi hôn sự được diễn ra, xin Bắc Minh thái tử đừng nói lung tung ra ngoài, làm vấy bẩn danh dự Hoàng Nhi!”
Thái độ và ý tứ của hắn vừa nói ra, mọi người đều có phần kinh ngạc! Phản ứng của Đạm Đại Kích, nói một cách nghiêm túc, dường như có hơi quá kích động, một chút cũng không giống phản ứng của một Vương huynh bình thường nên có, hơn nữa chỉ dựa vào thanh danh của Đạm Đài Hoàng kia, lấy Quân Kinh Lan tuyệt đối là trèo cao, hắn còn có gì không hài lòng đây?
Bắt gặp ánh mắt kỳ quái của mọi người nhìn mình, Đạm Đại Kích rốt cục ý thức được mình đã thất lễ, bổ sung một câu: “Danh tiết của cô nương gia vô cùng quan trọng, nếu để cho phụ vương biết, tất nhiên sẽ trách cứ bổn điện hạ!”
Mọi người lúc này mới lộ ra biểu tình ” Thì ra là thế”, thu hồi ánh mắt kinh ngạc.
“Vương huynh yên tâm, nếu nhạc phụ đại nhân trách tội, mọi chuyện bổn điện hạ sẽ gánh vác!” Thái Tử gia nhàn nhạt mở miệng, cũng giơ tay muốn nâng chén với hắn.
Hắn vừa nói xong, Tiểu Tinh Tinh Đồng Hài đi dính lá sen đã trở về, nhưng đợi một lúc lại nghe thấy một câu! Lập tức từ một con sói trở thành vẻ mặt con ngựa, kích động dẫm chân: “ngao ô” Chủ nhân, ngươi chưa từng nghe qua hôn nhân đại sự phải theo ý cha mẹ, luật lệ của Tinh gia sao?
Tinh gia vẫn chưa có đồng ý đâu!
Quân Kinh Lan cúi đầu, nhìn thấy nó bởi vì quá mức kích động, mà rơi cả lá cây từ trên người mình xuống, hài hước cười nói:” Ngôi sao nhỏ!”
“Ngao ô!” Gì chứ? Ngươi cho rằng chỉ cần ôn nhu kêu Tinh gia, thì Tinh gia sẽ đồng ý hôn sự của ngươi sao? Nằm mơ!
” Ngực của ngươi lại lộ…..”Giọng nói rất ôn nhu.
Tiểu Tinh Tinh Đông Hài cúi đầu nhìn thấy, nháy mắt rơi lệ, ôm ngực bỏ chạy, mất mặt….. Không, mất mặt họ sói, mất rồi! Mọi người bây giờ mới hiểu được vì sao con sói này lại dán hai tấm lá sen, hóa ra trước ngực nó không có lông, thật buồn cười! Mà càng làm cho mọi người ngạc nhiên đó là, con sói kia chạy đi rất xa, lại quay trở lại!
Thoắt một cái, nhanh như sét đánh không kịp bưng tai nó vươn chân nhặt lên hai tấm lá sen kia, rồi lại xoay người chạy…… Đừng tưởng rằng Tinh gia không biết các người muốn trộm nội y của Tinh gia, hừ…….
Đạm Đài Hoàng không nói gì nhìn trời, dáng vẻ rất không kiên nhẫn nhìn, con sói này thực giống hồ ly nha! Những người khác cũng không dám nhìn thẳng.
Tinh gia chạy đi rồi, Đạm Đại Kích nghe xong lời Quân Kinh Lan, cũng không phản bác lại, mặt lạnh ngồi lại chỗ của mình. Cũng không thèm liếc mắt nhìn Đạm Đại Hoàng một cái…
Mặt khác mọi người đều tự ngồi xuống, hai bên chỗ ngồi, chia Ngự Hoa Viên thành hai nửa.
Trong Ngự Hoa Viên, cảnh sắc vui mừng, từng cơn gió thoảng hương thơm cây cỏ cuốn vào mũi, thỉnh thoảng lại vài cánh hoa anh đào bay tới, rơi trên người mọi người.
Chỉ có điều, so với phong cảnh đẹp, vậy mà ở trung tâm, Chung Ly Hàm vẫn còn quỳ gối, hướng tới Đạm Đại Hoàng!
Nhóm sứ giả rốt cuộc cũng nghĩ kỹ, bọn họ lo lắng gì chứ, đây chính là trò hay, làm người ngoài cuộc, bọn họ nên vừa ăn cơm vừa thưởng thức là được rồi! Vì vậy cũng không nhẫn nhịn nữa, thản nhiên nhàn nhạt tươi cười. Nhưng Hoàng Phủ Hiên làm chủ nhà lại thật đau đầu, hắn có thể trục xuất Chung Ly Thành và Chung Ly Hàm về nước vì hành vi của họ, nhưng Chung Ly hàm lại chạy tới đây, còn quỳ gối trong hoàng cung của hắn, hắn không thể nào mặc kệ được!
Chần chờ một lát, thanh âm lạnh lẽo rốt cục cũng vang lên : ” Trưởng công chúa Đông Tấn, mặt đất lạnh lẽo, nàng vẫn nên đứng dậy trước đã! Có chuyện gì, thương lượng sau.” Nếu không phải các sứ giả các nước đều ở đây, phải nể mặt họ, hắn đã phẩy tay áo bỏ đi rồi, làm gì có thời gian và tâm trạng ngồi đây hòa giải!
Lời vừa nói ra, tâm trạng xấu hổ của Chung Ly Hàm cũng giảm bớt, đang chuẩn bị thuận lí đẩy thuyền, đứng lên trước, nhưng lại suy xét đến chuyện khác, lại nghe thấy Đạm Đài Hoàng mở miệng : “Đông Lăng hoàng đế, ngài đừng miễn cưỡng nàng ấy, cái gọi ai có chí người nấy, có người chỉ muốn quỳ xuống, còn dốc sức quỳ với thần thái động lòng người và tư thế kinh người, chúng ta cũng nên thành toàn cho loại người như vậy! Ngài làm vậy là ép buộc nàng ấy phải đứng lên sao? Hơn nữa công chúa Đông Tấn đã bày tỏ nguyện vọng lớn như vậy, phải tuyệt thực cũng muốn quỳ thẳng không đứng dậy, chúng ta nhất định phải ủng hộ nàng, và giúp nàng hoàn thành được tâm nguyện cả đời mình, như vậy mới chứng tỏ chúng ta là những người bạn tốt, không phải sao?”
Đạm Đài Hoàng từ trước đến này luôn cho rằng người kính nàng một thước, nàng kính trọng một trượng! Cho nên một chút mặt mũi nàng cũng không muốn cho, nửa điểm tình cảm cũng không để lại!
Chung Ly Hàm vừa nghe xong, sắc mặt lập tức xanh lét! Chân đang nâng một nửa định đứng lên, lại phải hạ xuống quỳ tiếp……
Mọi người xung quanh nghe được ho khan một trận, muốn cười lại không dám cười, quỳ gối là tâm nguyện cả đời của Chung Ly Hàm. Miệng tam công chúa Mạc Bắc thật đúng là tức chết người không đền mạng!
Khóe miệng lạnh lùng của Hoàng Phủ Hiên không ngừng run rẩy, xem như hắn đã hiểu, nữ nhân này có thù tất báo, không cần là nhắm vào mình, mà người khác cũng như thế! Chẳng qua là Chung Ly Hàm muốn tính kế nàng, nàng liền khiến người ta mất mặt không có chỗ trốn, cho nên trước đấy mình bị trộm giấy vệ sinh, vẫn còn là chuyện bình thường !
Sở Trường Ca ngồi bên phe phẩy chiếc quạt ngọc câu môi cười nhạt, mi mắt cong cong, vô cùng đồng ý gật đầu mở miệng:” Lời của công chúa rất có lý, quân tử nói được là làm được, bản điện hạ nghĩ, Đông Lăng hoàng đế cũng nhất định nguyện ý thành toàn cho trưởng công chúa Đông Tấn! Bắc Minh thái tử, ngài nói có đúng không?”
Lượt xem: 13
Số người xem: 11
Mã ID của bài viết này là: 13785