Chuong 09: Tử huyệt.
Edit: Daniel.
Beta: Hoa Anh Túc Độc.
Hoa lão đầu mặt đen như đít nồi, gân cổ mắng Hoa Lôi: “Còn không mau đem nương ngươi nâng về đây.”
Hoa Lôi cũng gân cổ lên nói: “Ta còn muốn mời thầy thuốc xem cho nương nữa.”
“Nâng về đây trước!”
“Mời thầy thuốc trước!”
Ông cháu hai người liền đối đầu nhau, đám người lại nói Hoa Lôi bất hiếu không biết nghe lời dạy của người già, người biết rõ nội tình thì hiểu rõ rằng hắn trong tay không có tiền.
Hoa Vũ nghe vậy liền kêu lên: “Tổ phụ, tổ mẫu, nương giờ tội nghiệp thế nào a, hai người thương chúng cháu với, đừng để cho chúng cháu không có nương a. Không có nương đứa nhỏ đáng thương cỡ nào, không có nương cực khổ cỡ nào… Người nào lại nỡ để cho chúng cháu không có nương được, ác nhân đó nhất định sẽ bị thiên lôi đánh…”
Đừng thấy Hoa Vũ ngày thường hung hăng, đó chỉ là với mấy đứa nhỏ trong nhà thôi, trước giờ không có đối nghịch với người lớn. Bởi vì Hoa lão đầu sĩ diện, Hoa Trường Niệm với Vạn thị bị ức hiếp cũng không dám phản kháng, lại không dám nháo ra bên ngoài cho người ta biết, chuyện liên quan đến đứa nhỏ cũng tự nuốt vào bụng. Lúc này là lần đầu tiên Hoa Vũ mới dám ở bên ngoài mắng Lý thị trước mặt mọi người, trong lòng nàng đúng là cực kỳ sảng khoái a, đem lời nói của Lý thị hằng ngày học toàn bộ, lòng dạ rắn rết độc ác bị thiên lôi đánh cho chết không tử tế đều mắng một lần.
Vạn thị nghe được sợ đến run rẩy, mắng rồi đến khi về nhà thì biết làm sao đây? Bà nhắm mắt lại, lại cảm thấy một bàn tay nắm lấy tay mình, bà biết đó chính là Hoa Vân, trong lòng bà đột nhiên yên tĩnh lại.
Không được thì đi thôi.
Lý thị cùng mấy người phía sau đều im lặng, ai cũng biết đứa nhỏ này đang rủa bà sống không được tốt. Cũng không khác gì mắng thẳng vào mặt là mấy. Hoa Vũ chỉ nói ác nhân, có ai tự thừa nhận là mình đâu?
Lão thái bà cách vách nghe được hận không thể chuyển băng ghế cầm hạt dưa, vui tươi hớn hở lại hỏi Lý thị: “Bà Lý, ngươi nói xem nhà ai có phúc khí lấy phải khuê nữ của ngươi vậy?”
Lý thị lạnh lùng liếc nhìn bà một cái, biết rõ lão thái bà vô liêm sỉ này nếu không thấy được cảnh nhà mình không tốt thì lại muốn phá hư danh tiếng tiểu nhi nữ của bà mới vừa lòng.
“Đừng nghe đứa nhỏ nói bậy, mọi người không cần tin chúng nó…”
“Ai da da, bà cũng đừng nghĩ rằng ta bị mù. Một cái lỗ thủng to như vậy sao lại không thấy. Ta đều thấy rất rõ, đây không phải là con gái ngươi muốn giết chị dâu đấy chứ?”
“Im cái miệng thối của ngươi lại, đừng có nói láo. Hoa gia chúng ta rất hòa thuận, đâu ai giống ngươi cho rằng chúng ta ngày nào cũng hành hạ con dâu, trở về nhà ngươi đi, đừng ở đây khiến nhà ta chướng mắt.”
Nếu chuyện mình bức mấy đứa nhà này truyền đi, mấy đứa cháu bảo bối của bà sao cưới vợ được a. Đại tôn tử năm nay đã mười lăm rồi.
Mọi người liền cười, hòa thuận sao? Chắc là trừ một nhà Hoa Trường Niệm đi.
Hoa lão đầu nghe được những tiếng châm biếm liên tục, nét mặt già nua không khỏi ửng hồng.
“Hoa Lôi, đi về nhanh!”
“Mời thầy thuốc!”
Lão thái bà cách vách lại cười rộ lên, đúng là bà chỉ ước lão bà họ Lý đó sống không tốt.
“Chao ôi, nếu không ai muốn cưới con gái ngươi thì để ta đi mười dặm bát hương giúp ngươi hỏi thăm.”
Lý thị thiếu chút nữa là đã hộc máu, lão tặc bà này thật muốn phá hư danh tiếng của Phương Nhi à? Không được, chuyện này không được truyền đi. Lý thị bây giờ chỉ muốn cứu lại danh tiếng của Hoa Trường Phương, danh tiếng người khác nàng mới không thèm để ý tới. Vừa quay đầu lại, ánh mắt âm hàn lướt qua mấy người con dâu, khiến mấy người không tự chủ co rụt lại.
Cuối cùng dừng lại trên người Trương thị, người con dâu này rất nhanh nhẹn dũng mãnh, có thể lợi dụng được.
Trương thị cảm giác lạnh cả sống lưng, bà tự dưng sinh ra một cỗ cảm giác kỳ quái.
“Các ngươi đều là nam nhân cũng biết Phương nhi nhà ta cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, sao lại có thể ra tay đánh người được. Là Trương thị và Vạn thị to tiếng một chút thôi.”
Trong lòng Trương thị lạnh xuống, bà bà nói như thế, sau này mình làm người ra sao? Con trai bà còn phải làm mai, nếu chuyện này truyền đi, cô nương tốt còn ai dám gả? Ánh mắt không khỏi oán hận nhìn về phía Lý thị.
Lý thị lạnh lùng trừng mắt, ý tứ uy hiếp hàm xúc mười phần. chỉ cần có nhiều lễ cưới sao sợ không lấy được cô nương tốt? Nếu Trương thị không dám chịu trách nhiệm, thì tự mình kiếm tiền cho con trai cưới vợ đi.
Trương thị cúi đầu, dưới sự thúc giục của Lý thị, thanh âm tựa như muỗi: “Đại tẩu ta chỉ đùa cùng ngươi một chút, ngươi sao lại không tránh ra?”
Mấy đứa nhỏ tức giận đến xù lông.
Lão thái bà liên tục bĩu môi: “Ngươi cùng Hoa Vân cũng là đùa giỡn?”
“Con ngốc kia …” Trương thị nói nhỏ: “Ta chỉ hù dọa nó một chút, nhưng nó cũng không biết trốn.”
Dù sao ôm một chuyện cũng là ôm, ôm hai chuyện cũng là ôm, không bằng để cho bà bà vì chuyện này mà đối xử với nhị phòng tốt hơn một chút.
“Các ngươi nghe thấy rồi chứ, đều tại Trương thị đùa giỡn nháo ra chuyện, không liên quan đến Phương nhi nhà ta.”
Mọi người: “…” Thật coi chúng ta là mù à?
Lão thái bà nhổ miệng, chưa từ bỏ ý định, con ngươi đảo đảo.
“A, lão bà họ Lý kia, ta thấy máu của con dâu ngươi chảy đầy đất rồi. Ngươi sao có thể mặc kệ không quan tâm đến? Ha ha, đúng là thật độc ác nha. Có phải ngươi nghĩ là đợi con dâu chết, cũng vứt bỏ mấy đứa nhỏ không? Chậc chậc, thật độc nha, bất quá, ai bảo ngươi …”
“Câm miệng!” Lý thị tức đến sắp điên. Lão thái bà này thật muốn đấu với bà đến cùng phải không?
“Cũng không biết có mẹ chồng nào như bà không, nửa đêm canh ba không ngủ được liền quấy rồi chuyện tốt của vợ chồng son. Hừ, vậy mà bà cũng không sợ tuyệt tử đoạn tôn.’’
Lão thái bà trừng mắt nhìn Lý thị.
Mặt Hoa Vân đều đen lại, cứ thế này thì không được a, Vạn thị vẫn còn đang chảy máu đó. Còn tưởng lão thái bà kia có sức chiến đấu cường hãn có thể khiến Lý thị cúi đầu, ai ngờ hai gái có chồng không coi ai ra gì mà đánh nhau, làm gì còn nhớ tới người bị thương trên đầu chứ. (Daniel: Vãi cả hai gái có chồng, nguyên văn tác giả đó J)
Hai người này chắc đã sớm muốn đánh nhau rồi?
Trong lòng Hoa Lôi cũng nóng như lửa đốt, nghe lời của Đại muội, kêu to một tiếng, mặt sung huyết đỏ bừng chỉ nhìn Hoa lão đầu.
“Tổ phụ, ngươi nói đi! Ngươi có phải giống với lời Thái nãi nãi nói không, khiến một nhà chúng ta chết? Chỉ cần ngươi gật đầu một cái, bốn người chúng ta liền một sợi dây treo cổ ở trước cửa nhà để ngài xem cho hết giận. Dù sao nương ta chảy máu như thế một lát nữa cũng không sống được, chúng ta cũng không muốn sống nữa. Các vị đại gia đại nương, thúc thúc thẩm thẩm, bố thí cho chúng ta một sợi dây thừng rắn chắc, chúng ta muốn thắt cổ.”
“Ngươi ngươi ngươi…” Hoa lão đầu tức giận đến tay chân run cầm cập. Hắn không giỏi nói chuyện, bản năng đi tìm Lý thị, Lý thị đang cãi nhau tới đỏ mắt với lão thái bà, căn bản không nghe thấy động tĩnh bên này. Người bên cạnh liền nhìn không được: “Đúng là vậy a, không quan tâm là con gái ngươi hay con dâu ngươi đã hạ thủ. Con dâu trưởng của ngươi nằm như thế đã lâu, máu chảy ào ào, ngay cả đại nam nhân cũng không chịu nổi. Nhà các ngươi lại làm giống như không thấy. Thật đúng như Thái thẩm tử nói sao? Muốn bức tử một nhà này?”
Đã có người cảm thán: “Hoa Trường Niệm sao thế này? Hắn thấy thế cũng không đau lòng sao? Có phải hay không?”
Nét mặt Hoa lão đầu đen lại, gấp rút kêu Hoa Trường Quang: “Không có mắt sao? Nương tử ngươi đả thương đại tẩu, còn không mau mời thầy thuốc. Nhanh đi!”
Hoa Trường Quang trong lòng không vui nhưng lại không thể không đi, chậm rãi đi ra bên ngoài.
Hoa Lôi lý sự: “Nhị thúc yên tâm, nếu nương ta có mệnh hệ gì, toàn gia chúng ta đều treo cổ ở cửa phòng ngươi, Nhị thẩm muốn giỡn thì chúng ta cùng nhau giỡn.”
Hoa Trường Quang liếc mắt, hắn mới không tin đâu.
“Nương a, người chớ vội đi, đợi chúng ta, chờ nhi tử đem người hại người chém chết thì chúng ta cùng lên đường a.”
Hoa Lôi nói xong, đứng dậy chạy tới bên người Hoa Trường Quang, ánh mắt hung hăng hận không thể ăn thịt người.
Hoa Trường Quang thấy khí thế hắn như vậy run một cái:
“Ngươi đừng tới đây, người đập nương ngươi không phải là ta.”
“Không phải tổ mẫu nói là Nhị thẩm đập sao? Là Nhị thẩm đập.”
“Ngươi – -.” Ám hiệu của Lý thị Hoa Trường Quang cũng xem hiểu, lúc này mà nói chẳng phải là công dã tràng? Tức phụ đã giội cho mình một gáo nước đục, sao có thể không mò chút chỗ tốt?”
“Nhị thúc – -.”
“Ta liền đi mời thầy thuốc cho ngươi.”
“Ta đi với ngươi, sợ nhị thúc không biết rõ đường.”
Hoa Trương Quang không muốn cũng không có biện pháp, nhìn Hoa Lôi lúc này cũng là bộ dạng muốn cùng hắn đồng quy vu tận, không dám mè nheo, một đường chạy đi.
Hoa lão đầu để Hoa Vân đem Vạn thị đỡ về, dĩ nhiên là tỷ đệ ba người không muốn. Biết không được nhưng không thể ngăn cản, còn ngăn cản Hoa lão đầu liền cho Trương thị đến đỡ, nếu vào trong sân nhỏ rồi đóng cửa lại, Vạn thị thật lành ít dữ nhiều.
Hoa lão đầu nói tất cả mọi người tự đi về nhà mình, ai để ý đến hắn a, trong thôn khó có được mấy chuyện bá quái, không phải nên xem cho đã mắt sao?
Lão thái bà đỡ thắt lưng về nhà mình, Lý thị thở hồng hộc cũng trở về, ba người xem nhau như cừu nhân thật sự.
Hoa Vân thật sự không sợ bà, nàng nhìn ra, tử huyệt của Lý thị chính là Hoa Trường Phương a, điểm này có thể lợi dụng được.
Lượt xem: 17
Số người xem: 15
Mã ID của bài viết này là: 12324
thanks, tiếp đi nàng
Thank