Chương 49
Trong khi Liên Y đang lâm vào thế lưỡng nan thì tại một nơi khác trong di tích, Phượng Vô Quân lại đang cố gắng vượt qua Vạn năm hàn đàm. Dù hắn là hỏa phượng hoàng nhưng mới chỉ là Huyền vương lục cảnh cho nên Vạn năm hàn đàm này đủ để làm cho hắn bị tổn thương. Nhưng hắn lại không thể không vượt qua. Hắn phát hiện đáy của hàn đàm này có một bụi Thất thải tâm liên. Cái này nếu đem cho Liên Y thì thực lực của nàng sẽ được đề thăng trên một mảng lớn. Hắn quên mất là ngoài hàn đàm, thì ma thú thủ hộ của nơi này mới càng khủng khiếp, suýt chút nữa thì hắn đã mất mạng.
____________

 

 

“Chủ nhân, cái con quái này ngày càng giãy giụa mạnh, ta lo lắng ta giữ không được nó” Thổ tinn linh lên tiếng kêu gọi. Dù nó mạnh nhưng chủ nhân của của nó mới chỉ là Huyền vương lục cảnh cho nên sức mạnh của nó cũng bị áp chế không ít. Bây giờ nó còn chẳng thể phát huy được ba thành lực lượng.
“Thổ tinh linh, biến nơi đó thành sa địa đi.” Liên Y phân phó, nàng bây giờ không thể phân thân được, đành cầm chân Hắc nhuyễn quỷ u vậy. Giải quyết được hắc y nhân này rồi tính.

 

Thổ tinh linh nghe lời nàng, liền tập trung biến đất đá dưới chân Hắc nhuyễn quỷ u thành sa địa, khi nó càng giãy giụa thì nó càng lún xuống, lớp dịch nhày trên người nó đã bị đốt đi không ít.

 

Hắc y nhân lại bắt đầu đợt tấn công mới, lúc này hắn đang cực kì hưng phấn , giết nàng trong đầu hắn bây giờ chỉ lắp đi lặp lại câu đó mà thôi.

 

Liên Y nhìn hắc y nhân rơi vào trạng thái nhập ma liền ngưng trọng. Trong tay, một bên là Hàn Nguyệt kiếm sắc bén một bên là Lôi nguyên tố, nàng đồng thời đánh về phía hắc y nhân. Lôi nguyên tố đúng như suy đoán của nàng, nó làm cho ám văn quỷ dị của Ma ấn chú rút đi một ít.
Cất đi Hàn Nguyệt kiếm, hai tay Liên Y không ngừng kết ấn, trên trán là từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu, khuôn mặt tái nhợt. Phía sau lưng Liên Y mây đen ùn ùn kéo đến, từng cơn lốc xoáy được hình thành vô cùng quỷ dị. Từ trong mây đen, từng tia năng lượng được tích tụ.
Hắc y nhân như nhận ra sự uy hiếp từ đám mây đen đang hình thành, hắn liền ra sức tấn công về phía Liên Y nhưng mà không hiểu tại sao hắn lại không thể nào chạm đến nàng.
Khi kết ấn hoàn toàn hình thành, khóe miệng Liên Y trào ra một tia máu tươi, băng long hoàn toàn rơi vào hạ phong đang dần tiêu tán, thổ tinh linh chẳng thể giữ nổi Hắc nhuyễn quỷ u.
“Ngươi phải chết.” Giọng nói âm lãnh của hắc y nhân vang lên, nhưng nó khác hoàn toàn giọng nói ban đầu của hắn. Liên Y không đáp, trong tay nàng xuất hiện mấy bình ngọc, có phục thương đan, tụ linh đan, nàng cứ thế dốc hết vào miệng, cảm giác mới khá hơn một chút.

 

“Lôi minh cuồng bạo!” Liên Y quát lạnh một tiếng, trong nháy mắt từ đám mây đen xuất hiện ba đạo lôi điện to lớn, đã huyễn hóa một nửa thành giao long màu tím. Ba con giao long cùng lúc bổ về phía Hắc nhuyễn quỷ u, hắc y nhân cùng hắc ma lang.
Hắc y nhân còn tốt, chỉ bị thương một cánh tay đang cầm đao. Còn hắc ma lang do nguyên tố huyễn hóa chịu không nổi một kích trực tiếp nổ tung. Hắc nhuyễn quỷ u thì bị mất một bên chân. Nó vô cùng giận dữ, gầm lên từng tiếng đinh tai nhức óc. Dồn hết lực lượng, nó thoát khỏi sự kiềm chế của Thổ tinh linh. Thân hình béo ục ịch của nó vậy mà lại chạy nhanh như gió, giương cái mồm như bồn máu muốn nuốt chửng Liên Y.
Biết là một kích thì vẫn không thể làm gì được hắc y nhân nhưng không ngờ Ma ấn chú lại mạnh mẽ như vậy. Ngày hôm nay nếu không diệt dược hắc y nhân này thì nàng nhất định sẽ chết. Cắn răng một cái, hai tay kết ấn không ngừng lại mà tiếp tục càng nhanh, càng ảo diệu. Liên Y cũng không biết uy lực một chiêu này sẽ như thế nào, nhưng đây là vũ kĩ thiên giai của Lôi nguyên tố mà cha nàng đã lưu lại trong hộp nhỏ cho nàng.
Đám mây huyền khí càng thêm dày đặc, từng tia lôi điện dần dung hợp thành một lôi long to lớn. Nó không giống băng long khi nãy, lại càng không giống như giao long mới huyễn hóa kia. Lôi long có đầy đủ hình dáng, từ long giác, long thủ, long thân, long vĩ, thậm chí còn rõ trên từng long lân có hoa văn . Khóe miệng Liên Y không ngừng trào ra máu tươi. Huyền khí như đê vỡ thoát ra khỏi đan điền của nàng, lôi long càng thêm ngưng thực.

 

 

Phượng Vô Quân đang cố gắng vượt hàn đàm cũng cảm nhận tháy đau đớn của nàng, một tia máu cũng xuất hiện trên miệng hắn. Phượng Vô Quân lại càng tức giận, hắn nhất định phải mau chóng tìm được chủ nhân. Hơn nữa hắn nhất định sẽ đánh cho cái lão bất tử tạo ra cái di tích khốn kiếp này hôi phi yên diệt.

 

 

Không chỉ Phượng Vô Quân mà Long Dật Hiên đ ng chiến đấu cùng ma thú trong Sắc môn thì trái tim đau nhói như bị ai bóp nghẹt. Ngay lập tức hắn nghĩ đến Liên Y. Nàng khẳng định đã xảy ra chuyện. Nghĩ đến ngày hôm đó nàng toàn thân máu tươi nằm trong lòng hắn mà đôi mắt Long Dật Hiên trở nên đục ngầu. Không thể, nàng không thể gặp chuyện. Ra tay cực nhanh, ma thú trước mặt nhanh chóng hóa thành tro tàn. Hắn không rảnh mà dây dưa. Hắn phải đi tìm nàng.

 

 

Sau khi lôi long hoàn toàn ngưng thực, thì không chỉ miệng nàng trào máu tươi mà đôi tay run rẩy, khuôn mặt tái nhợt, nàng phải dùng kiếm để chống đỡ thân thể không ngã.
“Long Ngâm cửu tiêu”

 

 

Liên Y quát lạnh, lôi long gầm lên một tiếng rung chuyển cả thiên địa, lao nhanh về phía hắc y nhân cùng Hắc nhuyễn quỷ u.

 

 

Trước khi ngã xuống trong vũng máu, Liên Y nhìn thấy ánh mắt vốn vô hồn của hắc y nhân hiện lên kinh hãi, lại nhìn thấy Hắc nhuyễn quỷ u muốn chạy trốn. Nhưng là, khóe miệng nàng khẽ nhếch, đã chậm. Cả hắc y nhân cùng Hắc nhuyễn quỷ u đều chạy không thoát, trực tiếp bị trấn vỡ nát thành tro bụi. Hình ảnh cuối cùng mà nàng nhìn thấy là tử kim trường bào phấp phới, nàng rơi vào một cái ôm quen thuộc. Trong đầu nàng hiện lên suy nghĩ: Hắn làm sao có thể ở đây? Sau đó bất chấp lời kêu gọi của Long Dật Hiên, Liên Y liền chìm vào bóng tối.

 

________________

 

“Liên Y, lại uống thuốc đi.” nhẹ nhàng đặt khay thuốc lên bàn nhỏ trong sân viện, Long Dật Hiên nhìn về phía thân ảnh màu trắng đang đứng dưới tán lê hoa. Nàng xinh đẹp, thanh lãnh lại kiên cường, độc lập. Hắn vui vẻ khi nàng kiên cường nhưng lại đau lòng khikho nàng một mình gánh vác tất cả mà lại không kêu một tiếng.

 

“Long Dật Hiên, đa tạ.” Liên Y bước chậm đến bàn nhỏ, bưng bát thuốc uống một hơi cạn sạch. Nàng ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói với hắn.
“Không cần cảm tạ ta, cũng không cần lo lắng, bằng hữu của nàng sẽ không có chuyện gì.” Long Dật Hiên kiên định nói. Hắn không cần nàng cảm tạ. Như vậy thì quá xa lạ rồi.

 

 

Long Dật Hiên vẫn chưa quên tình trạng lúc ấy của nàng, thật sự đến giờ hắn vẫn sợ hãi. Hắn đem nàng ra khỏi di tích, về biệt viện nhỏ này, giăng kết giới, rồi bắt tay trị thương cho nàng. Hắn lo lắng cùng sợ hãi đến mức dường như đó là sợ hãi cả đời của hắn. Nhìn nàng tùy thời có thể chết, hắn thật hận người bị thương vì sao không phải là hắn. Mãi đến khi kinh mạch nối liền, nàng tỉnh lại thì trái tim treo lơ lửng của hắn mới thật sự thả xuống.
Liên Y cúi đầu cười khổ. Nàng bây giờ như phế nhân. Ngày đó, thi triển Long Ngâm cửu tiêu đối với nàng là quá sức, cho nên kinh mạch thừa nhận không nổi, bị đứt đoạn, không những thế huyền khí cạn sạch, tu vi tụt giảm nghiêm trọng. Khi Long Dật Hiên đến nơi chính là đã thấy cảnh này. Nàng không biết hắn làm cách nào nhưng mà khi nàng tỉnh lại thì nàng đã ở tiểu viện này của hắn. Nàng hôn mê nửa tháng, mới tỉnh lại ngày hôm qua. Nàng kiểm tra thì đã thấy kinh mạch đã được nối lại. Nàng liền biết, Long Dật Hiên lại hao tổn tu vi vì nàng. Nàng kê một đơn thuốc, nhờ hắn mua giúp nàng. Kinh mạch vừa trọng tổ, không thể ngay lập tức tu luyện, cho nên nàng phải gia cố cho chúng. Đan dược thì khó tìm vì nó thuộc đan dược không phẩm cấp, chỉ sợ đã thất truyền. Nhưng dược liệu thì đơn giản hơn. Uống thuốc mấy ngày vậy. Hơn nữa nàng nhờ hắn để ý mấy người Phượng Vô Quân giúp nàng.
“Đừng lo lắng, tuy tu vi suy giảm nhưng là nền tảng không bị mất đi, cho nên chăm chỉ một chút, sẽ lấy lại nhanh thôi. Ta sẽ giúp nàng.” Long Dật Hiên nhìn nụ cười khổ của nàng, nhẹ giọng an ủi. Nàng nên là vui vẻ,nên là giảo hoạt, nên là mạnh mẽ chứ không phải là cái bộ dáng này.
“Ta không sao. Sau ba ngày nữa ta sẽ bế quan. ” Liên Y biết Long Dật Hiên hiểu lầm nhưng mà kệ hắn vậy.
“Được. Nàng cần gì có thể nói với ta. ” Long Dật Hiên gật đầu. Hắn biết nàng là người có chủ kiến, cho nên hắn sẽ không can thiệp vào quyết định của nàng. Hắn chỉ cần tạo không gian cho nàng là tốt rồi.

______________
Trở lại mười lăm ngày trước.

 

 

Khi Liên Y lâm vào hôn mê thì cũng là lúc Phượng Vô Quân xuống đến đáy hàn đàm, lấy được Thất thải tâm liên. Nhưng là hắn đau đớn đến tâm mạch. Hắn biết Liên Y xảy ra chuyện nhưng hắn lại không thoát đi được. Thủ hộ thú của Thất thải tâm liên lại là Băng bích giao long. Hơn nữa nó lạ là Huyền vương cửu cảnh. Phượng Vô Quân biết mình gặp phiền toái rồi. Đem Thất thải tâm liên bỏ vào không gian giới chỉ. Hắn bứng nguyên cả gốc cả rễ cây Thất thải tâm liên này. Chủ nhân nhất định cần nó, nhất là vào lúc này. Sau khi cất đi Thất thải tâm liên, ánh mắt Phượng Vô Quân nhìn Băng bích giao long lạnh đi vài phần. Hắn sẽ không thua. Chủ nhân còn đang chờ hắn.

 

Tác giả:

 

Chương này hơi ngắn, mọi người thông cảm nhé, nhưng ta chỉ có thể ngắt đoạn ở đây. Mấy chương này tương đối chán, cho nên là mọi người thông cảm. Nhưng sắp sang quyển hai rồi chính là quyển Phong Vân vần vũ. Sẽ khác. Mong mọi người ủng hộ. À néu có thể thì bình luận cho ta đỡ tủi thân 🙂

 

Thân gửi:

~Cáo ~

 

 Chương 48 – Chương 50 

 

Lượt xem: 41

Số người xem: 31

Mã ID của bài viết này là: 2517

TÁC GIẢ

Theo đuổi đam mê, thành công sẽ đuổi theo bạn.
Luôn cố gắng, cố gắng.
Không hỏi sẽ nhận được gì mà hãy hỏi đã làm được gì.
Cuộc sống sẽ đền đáp xứng đáng cho công sức của bạn

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

3 Comments

  1. avatar

    hay mà đâu có chán…..đánh đánh quái thu nè…trao dồi tình cảm nè….
    tiếp nha…hóng …hóng
    thank..

    1. avatar

      Hì vì lâu k thấy ai ta tg quên ta rồi a

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!