Chương 7: Hấp Thu Nạp Linh Ngọc
Editor: Tre Bên Hông Nhà
Biên Tập: Đại Vân
Lão nhân nói xong này đó, hư ảnh liền dần dần mờ đi.
Tức khắc trong lòng Cảnh Vân Chiêu dâng lên một dự cảm không tốt, vội vàng quỳ xuống nói:
“Vãn bối nhất định sẽ tuân theo lời lão tổ tông dạy bảo, nếu có vi phạm, nhất định chết không tử tế!”
“Được rồi, nên nói lão phu đã nói, ngươi tự giải quyết cho tốt, đúng rồi, thời gian trong không gian này so với bên ngoài chậm năm lần, lúc ngươi đi trở ra cũng không cần kinh hoảng. Phương pháp ra vào cũng đơn giản, chỉ cần tập trung tinh thần là có thể…”
Cảnh Vân Chiêu đem sở hữu lời nói đều ghi tạc ở trong lòng, hướng về phương hướng hư ảnh bái thật sâu bốn cái.
Trời cao ưu ái cho nàng, làm cho nàng một đời này có thể sống tốt.
Mím môi, Cảnh Vân Chiêu từ trên mặt đất đứng lên, dựa theo lời lão tổ tông nói, dùng phương thức kia làm một lần. Vừa mở mắt, liền thấy bản thân đã đứng ở trong phòng của mình.
Bất quá cùng lúc đó, bụng lại ục ục vang lên, tức khắc nhớ tới trước khi tiến vào không gian đã uống chén cháo kia.
Trong bụng sông cuộc biển gầm, nếu nàng nhớ không sau, đêm ngày hôm nay nàng phải thừa nhận đi thống khổ đi tả, hơn nữa sáng hôm sau bởi vì thức suốt đêm đi xí mà phát sốt, cả người bệnh nặng một hồi, phải hơn một tuần mới khỏe.
Hơn nữa cũng trong một tuần đó, Diệp Cầm qua đời. Lúc tham gia tang lễ, nàng sức lực đều không dó, làm cho người Kiều gia cùng thân thích bằng hữu của Diệp Cầm lên án thật lâu. Sau lại mặc dù bị ủy khuất, nhưng cũng không ai để ý tới.
Cảnh Vân Chiêu khó chịu ôm bụng, lao ra cửa phòng, lại phát hiện cửa buồn vệ sinh đang đóng chặt, hiển nhiên bên trong đang có người.
“Là chị sao? Ngượng ngùng quá, bụng ta không thoải mái, ngươi ở bên ngoài chờ một lát đi!” Thanh âm Kiều Hồng Diệp rõ ràng mang theo ý cười.
Kiếp trước mình không có làm ầm ĩ mà uống cháo, bởi vậy nhưng thật không có sự tình này. Bất quá hiện tại cũng không quá lo, trong đầu nhớ tới không gian, liền trở về phòng rồi lần nữa đi vào.
Bất quá khi vào không gian xong, bụng hiển nhiên không còn đau nhiều như trước.
Nghĩ nghĩ, Cảnh Vân Chiêu liền đem cuốn sách kia mở ra, ở trang đầu tiên, nàng nhỏ xuống một giọt mái tươi.
Nháy mắt, lục quan tụ lại, tức khắc Cảnh Vân Chiêu cảm thấy một trận hoảng hốt, trước mắt hình như có thật nhiều văn tự không ngừng sắp thành từng tổ hợp. Nhưng rất nhanh, những văn tự kia lại chạy nhanh chuôi vào đầu óc nàng. Trong đầu lúc này cũng cảm giác có rất nhiều kỳ kỳ quái quái đồ vật.
Nàng chưa từng cảm thấy đại não còn có thể thao tác như vậy. Dường như những cái văn tự đó giống như một cái tủ sách khắc sâu vào đầu, chỉ cần tưởng tượng, liền sẽ tự động hiện lên.
Cảnh Vân Chiêu tâm niệm một cái, nhìn vào một chút, kia vừa nhìn, trong lòng liền cả kinh.
Trách không được lão tổ tông nói không thể tham nhiều, này chỉ một trang linh ngọc, nhưng đồ vật bên trong lại là hơn một ngàn quyển sách.
Trong cháo Kiều Hồng Diệp bỏ tào một ít thuốc xổ, Cảnh Vân Chiêu không ngừng sưu tầm tìm kiếm ở trong đầu. Liền tìm ra thật nhiều phương thuốc trị liệu. Bất quá trong lòng lại bất đắc dĩ vài phần. Phương thuốc đều là thứ tốt, mà nàng hiện tại cái gì cũng không có, đi nơi nào mà tìm dược?
Tìm kiếm một hồi, thậm chí còn cần tới đồ đựng mới có thể ở không gian sắt thuốc.
Dược liệu đương nhiên là có thể đi mua, mấu chốt là, nàng hiện tại không một xu dính túi!
Nước xa khó chữa được lửa cháy gần, mặc kệ là trung dược hay là thuốc tây, lúc này dù muốn cũng không có mà dùng.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu hỗn độn, cưỡng bách chính mình trấn định suy nghĩ, để ý trí nghiêm cẩn. Trong đầu quả nhiên lại hiện ra những thứ khác.
Mát xa huyệt vị!
Khép lại năm ngón tau, đẩy hạ cổ tay ở phần bụng mềm, Thiên Xu, quang nguyên, đại tràng du….
Cảnh Vân Chiêu vội vàng dựa theo chỉ thị của linh ngọc mà làm, thẳng tới cảm giác được ấn bộ vị có chút đau nhức, lúc này mới cảm giác được bụng đã tốt lên rất nhiều, trong lòng vui vẻ, lại tiếp tục mát xa.
Không bao lâu, càng thêm bình tĩnh, hoàn toàn có thể yên lòng.
Nhớ tới bên ngoài Kiều Hồng Diệp còn thủ ở trong buồng vệ sinh, Cảnh Vân Chiêu cười lạnh.
Nàng thích ở trong buồng vệ sinh ngốc? Kia tốt lắm, đêm nay cũng không cần đi ra nữa.
Lượt xem: 14
Số người xem: 12
Mã ID của bài viết này là: 8699
Truyện hay lắm nàg ơi. Hóg hóg