Duyên Phận Ngàn Năm – Phiên Ngoại 1

Phiên ngoại 1     Giang hồ mấy năm gần đây có gì náo nhiệt? Là Mạc công tử xưng danh đệ nhất họa sư lui về ở ẩn? Là Vô Ngạn sơn trang tẩy trắng, chỉ nhận làm ăn thông tin mà không giết người? Hạ Tịch Mạn ngồi trên xích đu, nghe tiếng […]

Duyên Phận Ngàn Năm – Chương 14 (Hoàn)

Chương 14   Ta lâm vào trong giấc ngủ thật sâu, trong đó linh hồn như phiêu bồng trở lại nơi nhộn nhịp của đô thị. Ta thấy điện thoại vang trong khu nhà ta, nhưng ta lại không thể nghe máy. Ta đi bộ trên những con phố nhộn nhịp, nhưng lại chẳng ai […]

Duyên Phận Ngàn Năm – Chương 13

Chương 13     Nhiếp Tiểu Thiến không an phận, hắn biết. Nhưng lá gan lớn như vậy, cũng là do hắn bất cẩn. Vô Ngạn ôm nữ nhân của mình trong lòng, thỏa mãn chôn sâu vào mái tóc nàng. Tóc nàng rất đặc biệt, không hề giống nữ nhân bình thường, nhưng phi […]

Duyên Phận Ngàn Năm – Chương 12

Chương 12     Ta mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, lại giật mình bởi vì không thể cựa được. Hoảng hồn thấy Vô Ngạn ôm cứng mình, ta giật giật khóe miệng. Không phải giận sao? Cho ngươi giận chết đi. Ta nghiêng người nhìn hắn. Hàng mi hắn rất dài, rất cong. Khi […]

Duyên Phận Ngàn Năm – Chương 11

Chương 11     Người ta nói cấm có sai. Không bữa ăn nào là miễn phí cả. Cứ nhìn mà xem. Sau khi Vô Ngạn hắn giải được câu đối vào quán, chúng ta được ăn 1 bữa rất “mê hồn”. Sao nữa, đích thân bà chủ người ta ra tiếp đó. Ta khiếp […]

Duyên Phận Ngàn Năm – Chương 10

Chương 10   Có lẽ ta là 1 nhân vật xuyên không khá là thất bại. Nhìn đi nhìn đi. Không phải mấy câu chuyện nhảm nhí nữ chủ là vạn người mê sao? Nam chủ không hoàng thượng cũng là vương gia, không thích khách cũng là cao thủ võ lâm thần y gì […]

DUYÊN PHẬN NGÀN NĂM (CHƯƠNG 9)

Chương 9     Mỗi ngày ta không ngừng nghĩ có thể trở về hay không. Thực ra với ta mà nói, trở về hay không cũng vậy. Cha mẹ ta là công chức nhà nước. Sinh ta ra thì vứt ta cho ông bà nuôi. Về thành phố được vài năm, ta không hề […]

Duyên Phận Ngàn Năm – Chương 8

Chương 8   Vô Ngạn trầm ngâm nhìn ngắm bầu trời đêm. Rừng mưa phía bắc Duệ quốc sao? Hắn khinh bỉ cười. Thì ra mình không phải người duy nhất được nàng cứu. Như vậy nàng có từng kề miệng đút thuốc cho hắn? Như vậy nàng có từng lấy thân sưởi ấm cho […]

Page Reader Press Enter to Read Page Content Out Loud Press Enter to Pause or Restart Reading Page Content Out Loud Press Enter to Stop Reading Page Content Out Loud Screen Reader Support
error: Content is protected !!
icons8-exercise-96 chat-active-icon