Lúc này Văn Thấm đang dùng một cái mền nhỏ bao lấy đứa bé đi đến trước cửa Đông gian cười nói ” Cha , ngươi mau đến nhìn xem nàng. Là mạng *sáu lượng cửu tiền” đấy, về sau chắc chắn sẽ được gả vào nhà giàu làm thiếu phu nhân.”
Lão gia tử từ trước đến nay đều yêu thích trẻ con, chỉ ngại không tiện bước đến phòng ngủ của vợ chồng lão Đại , mặt khác lại không thể để cho đứa bé ra khỏi phòng, nay vừa thấy nữ nhi ôm đứa bé hướng mình mang đến liền lập tức đi lên nhận lấy. Nhìn thấy đứa bé mặt tuy còn nhiều nếp nhăn nhưng thần sắc lại điềm tĩnh , nằm ngủ vững vàng không quấy phá.
Hắn cười nói ” Nha đầu này nhìn vậy nhưng lại thật có phúc , bộ dạng không có chút ưu sầu nào.”
Lão Tứ cùng lão Tam sau khi mang cá giao cho Vương thị để nàng làm thì cũng tắm rửa sạch sẽ đi lại gần . Lão tứ cười nói ” Cha , nàng cũng chỉ vừa mới ra đời, làm sao người có thể nhìn ra được chứ.?”
Lão Tam nhìn thoáng qua cười hì hì, cong ngón tay búng lên cái miệng nhỏ nhắn của đứa bé một cái. Đường Miểu đang ngủ say, đột nhiên cảm giác bị người quấy rối liền miễng cưỡng mở mắt, hai con mắt đảo quanh một vòng. Tuy là vẫn chưa nhìn thấy rõ nhưng lại có thể nghe rõ âm thanh , sau đó hơi hơi hé miệng “Oa ” một tiếng khóc rống lên.
Nàng vẫn chưa tiếp thu được sự thật rằng mình đã trọng sinh thành một đứa bé, quan trọng là nàng lại có ký ức của tiểu hài tử này, điều này thật là khủng khiếp.
Lão gia tử luống cuống không biết làm sao lại muốn vén cái mền lên hỏi ” Có phải hay không là đã tè ?”
Văn Thấm vội vàng đi qua nhận lấy đứa bé , nhẹ nhàng dỗ dành ” Ngoan, không khóc , không khóc . Cha, ở bên ngoài dù sao cũng đang lạnh ngươi làm sao có thể vén mền lên như vậy được chứ.!”
Lão gia tử cười cười ” Hài tử của chúng ta , ai cũng đều khoẻ mạnh sợ cái gì .”
Buổi chiều, người trong tộc cùng nàng dâu nghe nói nhà lão Đường mới có thêm cháu gái đều nhao nhao muốn tới xem một chút. Lý thị gọi thêm vài người cháu dâu ngày thứ hai sang hỗ trợ mình làm bánh bao . Sau đó lại bảo Vương thị sang nhà hàng xóm đổi lấy ba mươi cân bột mì về để làm thêm mì sợi.
Ban đêm đúng là trời trút xuống một cơn mưa lớn kéo dài cả đêm, lão gia tử kích động đi ra ngoài suy tính, lượng nước không sâu có thể trồng hoa màu .
Lão gia tử vui mừng dứt khoác nói cháu gái này là một tiểu quý nhân , lúc sinh ra không khóc không nháo còn mang đến một cơn mưa đúng lúc. Đường Miểu trong lòng còn chưa hết giận, khi còn nhỏ bát tự của nàng thấy bói nói là ngũ hành nhưng không có nước vì vậy ba mới gọi nàng là Đường Miểu ( có nghĩa là mênh mông ), giờ thì hay rồi …mênh mông đem nàng dìm cho chết đuối luôn . -.-
Bây giờ vừa nghe nói trời mưa trong lòng nàng liền hoảng sợ, hơn nữa thân thể của nàng còn nhỏ không thể cử động được làm nàng rất buồn bực, chỉ có thể cau mày ngậm miệng mà ngủ.
Ngày thứ hai Lý thị cùng các nàng cháu dâu đã làm xong hai mươi cái banh bao lớn ,ở bên trong nhân bọc hạt dẻ , táo đỏ cùng đậu phộng, còn ngoài da bánh thì chấm một điểm đỏ. Trứng gà cũng luộc xong ngâm vào nước nhuộm màu đỏ đặt trong một cái chậu lớn chờ để dùng.
Sáng sớm lễ tắm ba ngày , Lý thị sai con trai lớn mang theo hai mươi cái banh bao lớn cùng khăn tay thêu hoa đi đến nhà sui gia báo tin mừng, bảo hắn đi nhanh về nhanh. Đường Văn Thanh cũng không dám làm chậm trễ lấy chiếc xe kéo lừa đi . Hạnh nhi sáng sớm đã kích động chạy tới chạy lui không ngừng trêu chọc muội muội , Cao thị sợ không trông nôm được nàng liền bảo cha nàng mang nàng theo.
Bởi vì muội muội phải tắm ba ngày nên Đường Cảnh Phong cũng không dẫn đệ đệ ra ngoài đọc sách,cũng như Đại Mai ở bên trong phòng tiểu cô thêu thùa.
Lý thị cùng người nhà đã cán kỹ sợi mì , để cho lão Tứ cùng lão Tam hai người dùng cái hộp nâng đến nhà người trong tộc mời bọn họ buổi trưa đến dùng cơm, cho hài tử tắm ba ngày. Lại tự mình đi mời Trang ma ma chủ trì lễ tắm ba ngày cho cháu gái, Trang ma ma còn đặc biệt ăn mặc một phen , nói với Lý thị tiểu hài nhi đúng là một quý nhân , mang đến trận mưa này làm cho tất cả mọi người đều vui vẻ.
Đến buổi trưa Đường Văn Thanh đã báo xong tin vui, mang theo mười chín cái trứng gà đỏ cùng hai chén gạo kê trở lại. Trên đường gặp phải vài người trong thôn liền đưa mấy cái trứng cùng mấy nắm gạo kê, còn dư lại đều giao cho mẫu thân.
Trang ma ma để cho Đường Văn Thanh đi trộn bùn nhão dùng để làm vài cái bánh bao bùn treo lên trước cửa sổ mà Cao thị ở cử ( cái này ta không hiểu , chắc để trừ tà -.- ). Việc này là tập tục Đường Văn Thanh đã làm qua vài lần , rất nhanh liền chuẩn bị tốt , đứng cách cửa sổ cùng vợ hỏi ” Nha đầu đã ngủ chưa?”
Cao thị nhìn qua hài tử , nha đầu này đang cau mày thần sắc có vẻ không vui, cười nói ” Ừm đã ngủ , bộ dáng giống như rất bất mãn.”
Đường Miểu trong lòng buồn bực , việc như vậy xảy ra thử trên người ngươi xem ngươi có vui được không.
Nàng đến bây giờ cũng không có nhận thức cha mẹ , ngược lại có một cảm giác bài xích họ. Dù sao hai người này cũng là người xa lạ , đột nhiên mình lại biến thành con của con bọ , thật sự là không thể nào tưởng tượng nổi.
Thời điểm dùng cơm trưa , các nàng dâu của người trong tộc đều đến xem đứa bé , tặng nào là đường đỏ , nào là trái cây , trứng gà cùng các thứ dành cho sản phụ ở cữ. Đông gian Tây gian chia ra mỗi bên một bàn , nam nữ chia ra, Lý thị để cho Trang ma ma làm người chủ lễ , lại mời mọi người vào nhập tiệc. Tập tục ở địa phương khi dùng bữa không cần quá phong phú , chỉ cần một con cá và một mâm thịt là đủ.
Sau khi ăn cơm, Trang ma ma liền bắt đầu làm lễ tắm ba ngày cho đứa bé. Trước hết để cho cha đứa nhỏ đi đốt tiền mừng cho các vị thần tiên, Đường Văn Thanh tất nhiên là thành thạo làm nhanh tay, dùng con dao đâm vỡ đồng tiền lại để cho Văn Thấm lấy giấy đỏ đã cắt sẵn gói lại. Chuẩn bị xong liền phân chia ra cho ông Táo , thần giường , ông Địa , cạnh giếng là thần Thanh Long , kế cối xay là thần Bạch Hổ , bên chuồng lợn là thần Bảo ( chắc là thần Tài @@ , còn cái thần giường là thần gì thì ta chịu ) , còn có trông coi hài tử tinh nghịch là thần Lửa.
Đốt xong tất cả tiền mừng , lại đi đến gian phòng phía Tây Cao thị ở cữ đặt lên cái bàn nhỏ một chén mì, dâng lên cho thần Tinh Nghịch . ( thật sự là edit xong cái đoạn này não ta muốn xoắn lại ngàn lần ). Ở thời điểm cúng bái, Đường Văn Thanh yên tĩnh suy nghĩ , nha đầu kia không khóc cũng không nháo , nếu như thần Tinh Nghịch không chịu chiếu cố nàng ,có khả năng sau này nàng có phải không sẽ không nói lời nào .
Kết quả Đường Miểu bị khói của giấy tiền vàng bạc đang đốt hun đến khó thở, liền há miệng khóc oa oa lên. Đường Văn Thanh vui vẻ cười nghĩ , nha đầu kia giống như hiểu được tâm tư của hắn , bây giờ khóc lên rồi.
Cúng bái xong thần Tinh Nghịch , tất cả mọi người đều vào phòng xem lễ tắm ba ngày cho đứa bé.
Đường Miểu bị bọn họ huyên náo đến mơ hồ, mở mắt to cố gắng nhìn xem chuyện gì , vẫn là không thấy rõ chỉ có thể mơ màng nghe người nói chuyện.
Lúc này nàng cảm giác có hai cây gậy đang hướng đến sau gáy mình đánh tới làm nàng sợ đến bất động.
Trang ma ma cười nói ” Tiểu nha đầu , có ta ôm lấy ngươi còn sợ cái gì .!”, sau đó Đường Miểu cảm thấy có cái gì đó chạm vào sống mũi của mình , nghe Trang ma ma cười ” Lải nhải cái gì , lải nhải cái mũi ; Lải nhải cái gì , lải nhải cái mũi .!”
Đường Miểu nhịn không được trở mình liếc nhìn nàng một cái , thật sự là khi dễ tiểu hài tử. Chỉ mới sinh ra ba ngày đã mang đi hun khói , lại còn dùng cây gậy chọc chọc cái mũi , hài tử ở cổ đại thật là đáng thương… Chỉ hi vọng bọn họ đừng mang nàng ném vào trong nước là tốt rồi.
<< Chương trước >> << Chương tiếp theo >>
Lượt xem: 15
Số người xem: 12
Mã ID của bài viết này là: 6841
Haaaa , chị tắm thật khổ a , chị cũng khéo tưởng tượng
Cảm ơn nàng đã ủng hộ <3
Đọc chương này mà chết cười hj. Mog nữ 9 nhah thjk nghi với hoàn cảnh mới hj. Thank nàg
Cảm ơn nàng đã ủng hộ <3
HahahA….cầu được ước thấy….nàng sẽ được quoăng vào thau nước lạnh phải k nè….
Thank….
Cảm ơn nàng đã ủng hộ <3
Lễ tắm ba ngày phức tạp quá các vị thần thì nhiều vô kể có vị thần lần đầu tiên biết đến không biết thần giường có công vụ gì đây
Dọc chương này ta thấy khá vui,cực khổ cho nàg đã văc óc edit chưong này,thanks nàg