Chương 12b

Editror: Nhung

Biên Tập: Ni

Đinh di nương đau lòng thay con gái, vừa ôm vừa vỗ về Yên Nhiên. Đợi cho con gái ổn hơn một chút, bà nâng con gái ở trong lòng dậy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp rồi chậm rãi nói, giọng điệu hết sức kiên định:

“Con nhớ rõ, lúc ấy con chỉ đứng xa nhìn Ngũ tiểu thư một mình khóc ở trên mặt băng. Con đang định đi tới dỗ muội muội thì đột nhiên Ngũ tiểu thư trượt một cước rồi rơi xuống hố băng. Lúc đó tuổi con còn nhỏ, nhìn cảnh tượng như vậy thì sợ tới choáng váng, tới nỗi không thể động đậy được. Không biết qua bao lâu thì cả người con cũng đông cứng, những chuyện sau đó con cũng không nhớ gì hết. Con nhất định phải nhớ kĩ lời ta nói.”

“Sợ tới choáng váng? Không thể cử động được?” Yên Nhiên thì thào, “Liệu phụ thân có tin con không?”

“Lão gia sẽ tin, ông ấy nhất định sẽ tin con của mình.” Giọng nói của Đinh di nương rất dịu dàng, khiến Yên Nhiên cảm thấy rất dễ nghe, cảm giác tự tin cũng tăng lên thấy rõ.

“Nếu sự việc bại lộ, con nhất định phải nói như vậy. Còn nếu như không có ai hỏi tới chuyện đó, con phải coi như không có chuyện gì xảy ra. Lão gia là người dễ tin, chỉ cần con thể hiện được sự hiền lương thục đức, hiếu kính trưởng bối, thân thiết với tỷ muội, dần dần lão gia nhất định sẽ yêu thương con, tiền đồ của con lúc đó cũng sẽ rộng mở vô cùng. Nếu con thật sự muốn đối phó với người nào thì trước tiên con phải nhẫn nhịn, chờ thời cơ đến rồi tiến hành một đòn chí mạng.”

Yên Nhiên uể oải đáp, “Ta không muốn đối phó với ai cả, chỉ hi vọng lão thái thái, phụ thân, phu nhân, di nương đều yêu thương ta, thay ta suy nghĩ.”

“Vậy sao?” Đinh di nương mỉm cười, “Nếu như thế, vì sao con sai tiểu nha đầu tới phòng Ngũ tiểu thư thám thính tin tức, biết Ngũ tiểu thư không biết thêu thùa may vá liền chạy tới nói cho lão thái thái biết?”

Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đinh di nương, làm sao bà có thể biết rõ ràng chuyện của mình? Chẳng lẽ ở đây có người bà sắp xếp?

“Ta vốn chỉ đang hỏi con thôi, nhưng vẻ mặt của con cho ta biết, ta đoán không sai.” Đinh di nương chậm rãi nói, trong ánh mắt chỉ toàn là vẻ thất vọng, “Con làm như vậy thì có lợi được gì chứ? Chẳng những không khiến nhân bất lợi, ngược lại không khéo còn còn tổn hại tới mình.”

“Là con không phục, Du Nhiên cũng là thứ nữ mà sao lại được phụ thân sủng ái tới vậy? Cho nên con mới nghĩ cách để nàng ta bị tổ mẫu quở trách, khiến nàng ta gặp phải xui xẻo.” Yên Nhiên nói, không hề che dấu sự ghen tị cùng thù hận trong lòng.

“Đại nạn không chết tất sẽ nhận được hạnh phúc vào cuối đời. Du Nhiên trải qua chuyện như vậy, lão gia thương con bé nhiều hơn cũng là chuyện thương tình.” Đinh di nương kiên nhẫn khuyên bảo, “Con làm mấy chuyện này, rốt cuộc là có dụng ý gì? Cho dù cha con không hướng về Du Nhiên, nàng ta bị lão thái thái răn dạy một chút, nhiều lắm cũng chỉ bị phạt nhẹ, chuyện này đối với con đâu có tác dụng gì? Chuyện tổn nhân bất kỉ lợi như vậy, con làm vậy đâu có tác dụng gì.”

Yên Nhiên chau mày. Đinh di nương bỗng thấy căng thẳng, bà là mẹ mà lại nói như vậy, chỉ sợ con bé không vui.

“Vậy người muốn con làm sao bây giờ? Rõ ràng là con không hề thích nàng ta, chuyện đó người cũng biết mà.” Yên Nhiên cực kì phiền não, “Kì thật con cũng không ghét nàng ta nhiều quá, chỉ là không phục khi thấy nàng ta vui vẻ như vậy nên mới cùng Di tỷ tỷ bày trò một phen.”

“Thật sao?” Đinh di nương định nói thêm nữa nhưng lại thôi. Yên Nhiên nhìn bà đầy khó hiểu.

“Có gì thì người cứ nói đi,, dù sao người cũng đã nói nhiều như vậy rồi.”

Đinh di nương chần chờ một chút, rồi vẫn quyết định nói ra: “Tiểu thư Di Nhiên của tam phòng, về sau con vẫn nên tránh xa nó một chút.”

“Vì sao?” Yên Nhiên thốt lên, “Di tỷ tỷ đối với con tốt lắm đó.”

Đinh di nương nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Yên Nhiên, cân nhắc dùng từ, “Di Nhiên vốn ở người tam phòng, nhưng lại ở chi thứ hai, khó tránh khỏi sẽ …” Yên Nhiên nhanh nhẹn cướp lời bà: “Thấy bản thân ăn nhờ ở đậu?”

Đinh di nương thở hắt ra, liên tục gật đầu.

Yên Nhiên hơi nghiêng đầu, “Con biết rồi ạ.”

Đinh di nương nhân tiện, rèn sắt luôn khi còn nóng, “Nếu thấy tam thẩm con nhất định phải cung kính, thân mật, nhưng bà ta nói cái gì, con phải cân nhắc.”

“Con biết.” Yên Nhiên không thích Hồ thị, vả lại, từ bé nàng cũng biết Hồ thị không thích nàng. Không chỉ nàng, mà toàn bộ các tiểu thư khác ở nhị phòng bà đều không thích.

“Phụ thân chỉ có một, tỷ muội lại nhiều như vậy. Lão gia thương con hơn, thì lại yêu các tỷ muội khác ít đi; yêu các tỷ muội khác nhiều hơn, thì lại thương con ít đi. Bởi vậy, tỷ muội các con tranh đấu nhau là điều không thể tránh được. Mặc kệ tỷ muội đang tranh đấu ra sao, không cần phải sợ ai hận con con hận ai, trên mặt con nhất định phải luôn nở nụ cười, khiến đối phương không phòng bị rồi mới có thể hành động được. Con nhất định không được biểu hiện tâm trạng qua nét mặt được.”

Yên Nhiên gật đầu đáp ứng, Đinh di nương lại cùng nàng nói chuyện thêm vài câu, hỏi cuộc sống hàng ngày của nàng ra sao, biết đám nô tỳ hầu hạ nàng hết sức cẩn thận chu đáo, bà mới yên tâm rời đi.

….

Du Nhiên được Mạnh Lãi cho đi theo tới Đắc Ý lâu uống rượu, lại nghe nói Đắc ý lâu làm hải sản vô cùng ngon, tôm hùm nướng hương bay mười dặm, cháo tôm cũng tuyệt vời. Quả thật nàng vừa nghĩ tới đã thèm nhỏ dãi.

Mạnh Lãi gõ nhẹ lên cái mũi nhỏ của Du Nhiên, “Thật là con mèo nhỏ ham ăn.”

“Rốt cuộc là có đi hay không ạ?” Du Nhiên sốt ruột, nhưng vẫn có chút nghi ngờ.

Mạnh Lãi cười to, “Đi. Người một nhà chúng ta phải thật vui vẻ.”

Du Nhiên vỗ tay khen hay.

Người một nhà? Vậy có bao gồm Hoành Hinh không? Lại nhắc, về nhà mấy ngày, nhìn Hoàng Hinh ngày càng tiều tụy, Du Nhiên lại cảm thấy đau lòng. Ba năm qua đều là một mình ở cạnh cha, vậy mà nay…

Nhưng nàng có thể làm gì được chứ? Thê tử của Mạnh Lãi là Chung thị, chỉ duy nhất vợ cả mới có thể đứng cùng một chỗ với cha.

Làm sao để Hoàng Hinh có thể được vui vẻ đứng cùng Mạnh Lãi đây? Du Nhiên nhất thời đã quên đi chuyện ăn uống, ngơ ngẩn suy nghĩ vấn đề này.

 

<<           >>

Lượt xem: 17

Số người xem: 15

Mã ID của bài viết này là: 6777

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

2 Comments

  1. avatar

    Người một nhà chắc là mẹ con Du Nhiên với ML ah….
    Thank

  2. avatar

    Mẹ thường dạy con những luân thường đạo lý dạy con cách sống sao cho tốt òn Đinh di nương này đẻ ra loài rắn rết còn muốn huấn luyện cho thành tinh. Rồi mẹ con nhà bày sẽ phải trả giá đắt

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!