Duyên Phận Ngàn Năm 

Tác Giả: Lưu Thiên Thiên

Thể Loai: Xuyên Không

Tình trạng: Hoàn

fvg66tyij

Văn án

Có những cuộc gặp gỡ trở thành định mệnh.

Hạ Tịch Mạn thích Mạc Lương Đình. Là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng hắn chỉ coi nàng là học muội, lại luôn chơi trò ám muội với nàng.

Bất giác xuyên qua, không thể hiểu nổi cứu lấy một soái ca, liền bị sống chết bám theo. Sau đó gặp được Mạc Lương Đình phiên bản cổ trang. Hạ Tịch Mạn liền đau đầu rồi.

Duyên phận qua ngàn năm, mỏng như sa, lại cứ thế bén lên, như ngọn lửa thiêu đốt. Rốt cục là Mạc Lương Đình ôn nhu thâm tình hay Vô Ngạn bá đạo có chút ngây thơ đây?

Đoạn trích 1: tại tửu lâu

Hắn gắp cho ta 1 miếng cá đã được gỡ xương. Ta tự nhiên định ăn, lại bị 1 đôi đũa thò vào bát ăn mất.

Kia… Vô Ngạn… Không lẽ huynh…

Ta nhìn Vô Ngạn, rồi quay sang Mạc Lương Đình.

Không lẽ hắn ghen?

Đầu năm nay đam mỹ rất thịnh hành. Dáng dấp của Vô Ngạn tiêu chuẩn của lạnh lùng lãnh khốc công rồi. Còn Mạc Lương Đình… nữ vương thụ a… 2 người….

Cứ YY hình ảnh 2 người trong đầu, ta không khỏi co rút khóe miệng.

–           Ăn.

Vô Ngạn cứng ngắc gắp cho ta 1 miếng rau.

Nhưng là….

–           Ta nhớ muội không thích rau, để ta ăn cho.

Mạc Lương Đình cũng tự nhiên gắp lại rau trong bát ta.

Ta dương ánh mắt cầu cứu Lệ Viên Ngân. Hắn rất không phúc hậu nhún vai, ý nói không có cách.

2 người muốn gắp cho nhau cứ tự nhiên. Làm ơn đừng lấy ta làm bình phong.

 

Đoạn trích 2: tỏ tình

“Còn muốn ngắm tới bao giờ?”

Ta tròn mắt. Lại thất thần. Vĩnh viễn không thể thoát cái bệnh hoa si khi nhìn mĩ nam. Ta luống cuống muốn thoát khỏi hắn.

“Đừng động.” giọng hắn khàn khàn

Ta cứng ngắc.

Khóc ròng. Tại sao có thể quên nam nhân khi tỉnh dậy dễ bị kích thích nhất cơ chứ. Mà hắn lại ôm trong lòng bông hoa xanh tươi mơn mởn là ta đây, không có phản ứng mới là lạ.

“Ta không động, ngươi thả ta ra đi.” Ta nuốt nước bọt cười

“Để ta ôm nàng một chút.”

Ta nằm yên, cứng đờ nhìn trần nhà.

A, từ bao giờ ta biết nghe lời thế nhỉ?

“Mạn Mạn”

“Ừ”

“Mạn Mạn”

“ơi”

“Mạn Mạn”

“Ta đây”

“Chúng ta thành thân đi”

“….”

“Không phải nói, ta yêu nàng.”

 

Mục Lục

 

 

Chương 1 – Chương 2 – Chương 3 – Chương 4 – Chương 5 Chương 6 – Chương 7 – Chương 8 – Chương 9

Chương 10Chương 11Chương 12 Chương 13 – Chương 14 (end) 

Phiên Ngoại 1

Lượt xem: 33

Số người xem: 29

Mã ID của bài viết này là: 1390

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

11 Comments

  1. avatar

    Đặt ghế…hóng hóng………
    thank

    1. avatar

      cam on nha :))

  2. avatar

    moi doc chuong dau da thay hap dan ,truyen rat hay,thanks ban ,hog hog chuog moi

    1. avatar

      hihi, cu dat gach di. truyen cung ngan y ma

  3. avatar

    Hay mình đặt gạch truyện này của bạn

    1. avatar

      hihi, cam on, se mau hoan thoi

  4. avatar

    Giọng văn mượt mà, hài nữa. Mình rất thích nó đó????

  5. avatar

    Mong có chương mới

  6. avatar

    Ni ơi sắp có chương mới chưa ◑▂◐ mình hóng quá

    1. avatar

      à, để mai đăng nha
      mai nhắc mình mình đăng cho

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!