Chương 25: Nguyên tác có biến

Nghĩ nghĩ một lát, tôi liền có quyết định, có lẽ tôi phải nhắc nhở bác sĩ Cổ một tiếng. Nhắc nhở cậu Cương một tiếng. Còn có madam Nhu nữa. Chị ấy cái gì cũng tốt, chỉ tội quá bao che và nóng tính.

Và tôi cũng không biết, bởi vì lần nhắc nhở này của tôi, mà nội dung của phim bắt đầu có biến.

Bởi vì ngay sau đó vài ngày, bác sĩ Cổ trực tiếp nói chuyện với madam Nhu về vấn đề cậu Cương, nói rằng cậu Cương đã lớn, cần phải để cậu ấy đích thân ma sát với đời, mới có thể trưởng thành.

Ma dam Nhu bị ảnh hưởng từ lời khuyên của tôi, lúc này thế nhưng lại đồng ý với bác sĩ Cổ. Sau đó, bác sĩ Cổ cùng madam Nhu cùng nhau dẫn cậu Cương đi vũ trường. Thời điểm ở vũ trường, cậu Cương bị một cô gái tới mời gọi, nhưng cũng nhờ lời nhắc nhở của tôi, cậu Cương cương quyết từ chối, còn bắt đầu dùng lời lẽ khuyên nhủ dạy dỗ cô gái, kêu cô ta đừng có làm những chuyện không tốt nữa.

Madam Nhu nhìn thấy tình huống này, càng thêm tin tưởng vào quyết định lần này, bắt đầu học cách quan tâm từ xa, quan sát từ xa , nhìn cậu Cương từng chút từng chút một ma sát với dòng đời mà trưởng thành.

Lại cũng vì chuyện này, madam Nhu càng thêm quý trọng và nghe theo khuyên nhủ của bác sĩ Cổ, tình cảm của hai người chẳng những không đổ vỡ, mà tựa hồ càng lúc càng ‘thâm’.

Tôi không biết, thực sự không biết chỉ vì tôi gợi ý nhắc nhở một chút, lại có sự thay đổi nghiên trời lệch đất tới như vậy.

Ma dam Nhu không chia tay với bác sĩ Cổ, rồi thì làm sao tới được với sếp Cao bây giờ?

Mà bác sĩ Cổ không chia tay với madam Nhu, vậy cô nhóc Thinh Thinh phải làm sao đây?

Tôi rối rắm… rối rắm… nhưng đó là chuyện một vài tháng tới, trở lại hiện tại, tôi vẫn là tôi, còn đang ngồi ăn mừng cùng đồng nghiệp vì đã phá được vụ án.

…..

Cũng trong lúc tôi bị thương ở chân này, trong tổ lại tiếp nhận một vụ án mới, đó là vụ án xác chết dưới cống thoát nước.

Vừa nghe chị Thục Hoàn nói về vụ án này, tôi liền nhớ ra ngay. Nói thật, trong tất cả các vụ án trong phim, tôi có ấn tượng nhất là vụ án này. Bởi vì cách phát hiện ra xác chết rất đặc biệt, cùng với câu chuyện đằng sau vụ án khiến cho tôi rất cảm động, cho nên tôi vẫn nhớ khá rõ.

Nhưng vì tôi còn bị thương ở chân, sếp Cao không cho tôi theo vụ án này mà để tôi ở lại tổ phụ trách hỗ trợ các loại xét nghiệm này nọ. Bởi thế tôi không cách nào cùng mọi người ra ngoài điều tra án, cũng như không thể chỉ điểm giúp họ phá án nhanh hơn.

Bất quá, dù có tôi hay không, vụ án cũng sớm được giải quyết, sự thật vẫn được phơi bày.

….

Tôi tới nơi này cũng đã lâu, sau một thời gian làm việc ở phòng pháp chứng, bây giờ tôi cũng đã có tiền dư. Cho nên tôi quyết định sẽ tổ chức một bữa tiệc ngoài trời đãi mọi người trong phòng pháp chứng, cùng với đám người bên tổ điều tra.

Thời gian qua mọi người chiếu cố và giúp đỡ tôi rất nhiều, ở đất nước xa lạ, thời không xa lạ, con người xa lại này, nhờ vào bọn họ, cuộc sống của tôi mới êm đềm và tốt đẹp như vậy. Tôi rất biết ơn điều này.

Bữa tiệc ngoài trời, nói cho hoành tráng vậy thôi chứ thật ra cũng không có món ăn gì quý giá. Đồ uống thì có nước suối và bia, món ăn thì có rau củ quả nướng, xâu que nướng, thịt nướng, hải sản nướng. Mấy thứ này ngoại trừ tôm và mực, mấy món khác tương đối rẻ tiền.

Nơi tổ chức tiệc ngoài trời của tôi là sân thượng tòa nhà nơi tôi trọ. Ở chỗ này rộng rãi thoáng mát, trời đêm còn sẽ có gió. Chỉ cần bê một tấm đệm lên trải xuống nền gạch là coi như có một không gian bữa tiệc ngoài trời rồi.

Thời gian qua tôi dựa vào nguyên tác mà lập được khá nhiều công trạng, người trong tổ pháp chứng rất coi trọng tôi, tôi lại có giao tình tốt với mấy anh chị bên tổ điều tra, tự nhiên ai nấy đều sẽ nể mặt. Nghe tôi mời đi ăn tiệc ngoài trời, liền đồng ý ngay.

Hôm chuẩn bị tiệc, tôi tan làm sớm, Thinh Thinh và chị Thục Hoàn cũng cùng tan làm sớm với tôi, là tới hỗ trợ tôi chuẩn bị bữa tiệc.

Bên tổ điều tra thì có Tâm Di và anh Thắng tới hỗ trợ. Có nhiều người phụ giúp, vừa vui, vừa nhanh chóng.

Bảy giờ đêm, các mọi người đều tề tụ đông đủ, bác sĩ Cổ cũng tới, và còn có anh Kiện; chồng chị Thục Hoàn.

Lúc mới tới nơi này, lần đầu tiên gặp mặt chồng chị Thục Hoàn, tôi đã từng nghĩ, về sau có cơ hội, nhất định phải giúp đỡ nhắc nhở chị Thục Hoàn và bí mật tìm anh Kiện xa gần nhắc nhở. Nhưng cho tới hiện tại, rốt cuộc tôi cũng chưa có làm được cái gì. Một phần vì công việc trong sở bận rộn làm tôi không có thời gian trống, một phần là bởi vì tôi không thể hẹn gặp anh Kiện chồng chị Thục Hoàn được. Thời gian qua, thứ mà tôi có thể làm chỉ là âm thầm ẩn ý khuyên nhủ chị Thục Hoàn, từ từ khai thông cho chị, để chị không bởi vì ám ảnh hồi tuổi thơ mà chọn cách không sinh con.

Cho tới hiện tại, tuy rằng chị ấy vẫn khăng khăng nói không muốn sinh con, nhưng tôi biết, chỉ cần anh Kiện chồng của chị thành thật mặt đối mặt nghiêm túc nói chuyện với chị, rằng muốn có con, thì chị ấy sẽ chuyển ý.

Nhìn hai vợ chồng anh chị lúc này thân thiết, anh anh em em, gắp thức ăn, đút nhau ăn, nhìn ngọt ngào hạnh phúc. Tôi chỉ hy vọng, cuộc hôn nhân của họ sẽ không đổ vỡ.

Nghĩ nghĩ, hiện tại thời gian qua lâu như vậy, theo nguyên tác, bộ phim đã đi gần một nửa, mà vợ chồng chị Thục Hoàn ly dị cũng là khoảng thời gian hơn nửa bộ phim. Lúc ấy người tình bên ngoài của chồng chị Thục Hoàn mang thai, cho nên anh Kiện mới kiên quyết cùng chị Thục Hoàn ly hôn.

Vừa nghĩ tới vấn đề này, tôi liền căng thẳng. Thầm nghĩ nhất định phải tìm mọi cách giúp đỡ chị. Nếu không, đợi cho tới lúc cô tình nhân bên ngoài của chồng chị Thục Hoàn mang thai, sợ rằng sự việc khó mà cứu chữa.

Bởi thế, trong lúc ăn uống vui chơi, tôi liền làm bộ vô tình nhưng cố ý hỏi xin số điện thoại của anh Kiện chồng chị Thục Hoàn. May mắn, anh cho tôi danh thiếp. Bởi thế cho nên, sau khi buổi tiệc kết thúc, vào ngày hôm sau, tôi lấy danh nghĩa chị Thục Hoàn hẹn gặp anh.



“Cô Đông, cô hẹn tôi ra đây là có chuyện gì sao?”

Tôi ngồi ở một chiếc bàn nằm khuất trong một góc ở quán nước cách sở làm một đoạn đường, nhìn người đàn ông trước mặt, nhẹ mỉm cười, giơ tay bắt tay anh, rồi mời anh ngồi vào ghế, sau đó nghiêm túc nói:

“Trước tôi cảm ơn vì anh đã tới đây, hôm nay tôi hẹn anh ra đây đúng là có chuyện muốn nói với anh!”

“Là chuyện gì?” Anh Kiện ngồi vào ghế liền hỏi. Thái độ của anh lúc này lịch thiệp, không phải thân thiết, nhưng cũng đủ lễ phép.

Tôi suy nghĩ một lát, liền nói thẳng.

“Là chuyện liên quan tới chị Thục Hoàn và anh… anh Kiện, xin lỗi vì tôi xen vào chuyện gia đình của anh. Nhưng chị Thục Hoàn là người chị tôi rất quý mến, cùng với… tôi cảm thấy anh Kiện và chị Thục Hoàn là một đôi trời tác hợp, hai người rất đẹp đôi. Hợp tuổi nữa. Anh xem, hai anh chị ở cùng với nhau, mọi chuyện điều thật thuận lợi, công việc của chị thuận lợi, công việc của anh cũng rất thuận lợi, anh đã trở thành một luật sư mà bao người hâm mộ.”

Chương kế>>>

Lượt xem: 23

Số người xem: 21

Mã ID của bài viết này là: 17191

TÁC GIẢ

Thích đọc các loại sách tài liệu về các lĩnh vực như, sử, y...
Thích ngôn tình, phim ảnh, nghe nhạc
Thích sáng tác truyện.
Ghét: Ồn ào, giả tạo, tham sân si..., mặc dù bản thân đôi khi cũng sẽ có mấy loại tính xấu này, nhưng vì thế nên càng thêm chán ghét và cố tu tâm dưỡng tính tốt.

TRUYỆN ĐƯỢC ĐỀ XUẤT

2 Comments

  1. avatar

    Tại sao lại giúp cái anh này? Một người chồng tệ bạc, một người mặt dày như vậy thì nên bỏ đi. Người tốt như chị Thục Hoàn sau này cũng tìm được người đàn ông khác mà.

    1. avatar

      ta cảm thấy chị Thục Hoàn vẫn hợp với chồng chỉ hơn. anh chồng này thực tình đâu có tệ đâu, trong phim ảnh tệ, là vì ảnh còn thương chị Thục Hoàn cho nên mới không hết lòng với cô vợ sau. Ta không ác cảm với anh này lắm.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

error: Content is protected !!