Chương 16: Bị bỏ rơi
……
Trưởng phòng PR Chương Thường nhảy dựng, hùng hổ đáp trả: “Cậu nói như vậy là không đúng rồi, đối với việc quảng bá cho album Go Go lần này phòng của chúng tôi cũng là làm theo công tác quảng bá giống với những nghệ sĩ khác, sao lại lại đổ lỗi cho chúng tôi? Tôi là thấy, nguyên nhân ở đây là nằm ở nhóm IMB các người. Bọn họ vốn dĩ không tạo được tiếng tăm gì, ra mắt đã gần một năm nhưng chẳng có nhiều show, toàn là ngồi không hưởng lương của công ty. Album của họ lần này không tạo được tiếng vang, tôi cảm thấy là do họ chưa đủ nổi bật chưa đủ tốt. Tôi thấy công ty không cần đầu tư vào nhóm IMB theo kiểu nghệ sĩ thần tượng, mà để các cậu ấy chạy theo các show biểu diễn ở hội chợ, có khi còn kiếm được tiền.”
Đại diện Bách nghe vậy cũng đập bàn nổi giận: “Anh nói như vậy là ý gì hả? Sao có thể để các cậu ấy đi theo hướng nghệ sĩ hội chợ như vậy chứ? Các cậu ấy đều là nhân tài được lựa chọn kỹ lưỡng từng các top thực tập sinh, đều là người đứng đầu trong nhóm các thực tập sinh, tụi nhỏ tài năng như vậy, anh kêu tôi đem một nhóm nhạc được đào tạo bồi dưỡng tốt như vậy đi làm nghệ sĩ biểu diễn ở hội chợ? Anh cảm thấy điều này thiết thực sao?”
Chương Thường lại thản nhiên khoanh tay tựa lưng vào ghế, nhếch môi khinh thường nói: “Có gì mà không thiết thực? Tôi thấy cậu mở miệng cứ nói nhóm IMB là nhân tài này nọ, nói thiệt tôi rất buồn cười. Họ là nhân tài thì đã sao? Thực tập sinh bị loại trong chuyến chọn người lần trước của cậu kia lúc này người ta đã ra mắt, dù là ra mắt sau nhóm IMB, nhưng ít nhiều người ta cũng đã chạy show kiếm được lợi nhuận cho công ty, còn có một lượng fan nhất định để hỗ động đưa đón. Còn mấy người nhân tài ngàn người tuyển một của cậu kia, họ vẫn là những con sâu bị ủ trong lá, chẳng ai biết tới. Nói là nhân tài, tôi thấy có tài cũng là kiểu vô dụng mà thôi. Đều nói hay không bằng hên, tôi thấy câu này thực hợp với nhóm IMB dưới trướng của cậu đấy!”
Đại diện Bách sa sầm mặt, cúi đầu đang tìm lời muốn đáp trả, nhưng Chương Thường lại đoạt lời mà nói thêm:
“Mà tôi nói này, cái nghề này của chúng ta tuy rằng coi trọng người tài, nhưng quan trọng nhất cũng chính là sự may mắn. Tôi thấy nhóm IMB kia là không có duyên với nghề này, không có duyên với sân khấu, cho nên dù có làm tốt cách mấy thì cũng không được khán giả yêu thích. Trong giới này, đẹp trai, hát hay, nhảy tốt hơn nhóm IMB cón hiều đi, nhưng chẳng phải có rất nhiều người có tài nhưng không nổi tiếng đó sao? Cho dù có làm tốt thế nào, đã không có duyên với nghề này, không được ông trời ban tặng cho chén cơm trong nghề này, dù có cố tới đâu cũng không nổi tiếng được. Tài giỏi hơn người thì đã sao? Không có thời rồi thì cũng chỉ là một người không ai biết tới!”
Dừng một chút lấy hơi, lại
cười cười ra vẻ thông cảm mà nói tiếp: “Tôi nói
thật cậu đừng có giận, cậu Bách à, cậu cũng nên
tỉnh táo lại đi, đừng có mơ tưởng viễn vông nữa,
cho dù cậu có muốn làm người đại diện cho một nhóm
nhạc nổi tiếng cách mấy, cũng nên sống cho thực tế
vào. Cậu cứ khăng khăng ôm mấy thằng nhóc đó giữ nó
sạch nó đẹp ở trong nhà, không cho chạy mấy show nhỏ
lẽ rẻ tiền, rồi cứ dùng tiền của công ty đi bồi
dưỡng mấy đứa đó, thật…. chẳng khác gì là đem
tiền ném vô mấy cái động không đáy, tôi cảm thấy
mấy thằng nhóc đó thích hợp với mấy show kiểu hội
chợ sân khấu chợ trời kia. Cho đi chạy show vài năm,
chờ tụi nó sức tàn lực cạn không chạy nổi nữa, thì
cho tụi nó giải nghệ.”
Nói xong liền cười khẩy một cái, thấy đại diện Bách bị mình nói tới không trả lời được, Chương Thường cười thầm trong bụng, lại bồi thêm một câu:
“Tôi tính ra, không tính thời điểm họ thực tập, chỉ tính từ lúc nhóm IMB ra mắt, đã gần một năm, nhưng cho tới bây giờ họ còn chưa kiếm đủ tiền phí dụng sinh hoạt nữa thì nói gì kiếm tiền lời trả cho công ty. Công ty ngược lại mỗi tháng phải xuất tiền nuôi bọn họ, còn thuê chỗ ăn thuê người làm nấu nướng cho họ. Tôi thấy tốt nhất vẫn là đem đám nhóc đó hạ bậc thành nghệ sĩ cấp Z, rồi ném tới mấy show thực tế kiểu thử thách cực hạn nào đó, rồi nhận show ở các hội chợ vùng miền quê nào đó, để bọn họ chạy show kiếm tiền bồi trả lại công ty, chờ chúng trả đủ tiền rồi, liền cắt hợp đồng. Khỏi phải tăng thêm gánh nặng cho công ty, cho các phòng ban khác.”
Lại cười ra vẻ thông cảm mà nói: “Nếu cậu cảm thấy luyến tiếc, có thể giữ lại cái cậu nhóc họ Cao gì đó, tuy rằng cậu nhóc đó nhảy tệ một chút, nhưng giọng hát vẫn tính ổn đi. Tìm nhóm nhạc nào đó đang nổi của công ty rồi nhét cậu nhóc đó vào, dù rằng như vậy cậu sẽ không thể làm người đại diện nữa, xong cậu vẫn có thể trở thành quản lý của thằng nhóc đó mà, tính ra còn tốt hơn đi nuôi một đám không cho lợi nhuận. Cậu Bách à, cậu cũng nên học cách buông bỏ đi ah, buông bỏ cũng là tạo cơ hội cho đám nhóc đó, còn tốt hơn là để công ty phí tiền đi nuôi đám nhóc không có lợi nhuận ah, tôi thì không nói, nhưng những nhóm nhạc khác người ta sẽ phân bì ah. Không khéo người của các phòng ban khác sẽ xầm xì nói cậu ỷ vào việc có cổ phần trong công ty rồi ỷ quyền hoành hành không xem ai ra gì. Công ty chúng ta từ trước tới nay luôn được danh tiếng tốt là công bằng liêm chính, cậu đừng vì một nhóm nhạc không tên tuổi mà làm ảnh hưởng tới danh tiếng của mình và công ty chúng ta ah.”
Đại diện Bách nghe tới đây, sắc mặt nghẹn đỏ vì tức giận, liếc mắt nhìn về phía giám đốc Bào, phát hiện hình như anh cũng đang bị lời của của Chương Thường đả động, liền thốt lên:
“Giám đốc Bào, anh đừng nghe cậu ta nói bậy xuyên tạc, đám nhóc IMB kia vẫn làm rất tốt, càng lúc càng tiến bộ, không phải trước đó anh cũng đã khen bọn nhóc này có thể nổi tiếng hay sao? Còn muốn bồi dưỡng tụi nhỏ…”
Những người khác thì cúi thấp đầu không nói. Mà giám đốc Bào nãy giờ vẫn im lặng trầm mặt ngồi ở đó lắng nghe trưởng phòng PR cùng đại diện Bách người tới ta đi, cãi tay đôi giữa một bàn người. Lúc này đang gõ gõ tay nhịp vào bàn như suy ngẫm, một lát ông mới nói:
“Tôi cảm thấy cậu Chương nói không phải không có đạo lý, dường như đám nhóc IMB kia không có duyên với cái vòng này. Tôi thừa nhận đám nhóc đó có thực tài, xong… đúng như cậu Chương nói, ‘hay không bằng hên’. Tôi nghĩ có thể làm thử theo cách cậu Chương đề nghị, trước rút Cao Từ ra khỏi nhóm IMB, có thể tìm xem một nhóm nhạc nào đó đang nổi nhét cậu nhóc đó vào, để cậu nhóc đó có không gian tốt để phát triển, hoặc nếu cậu cảm thấy không cam lòng, tôi có thể xí xóa tạm chấp nhận để thằng nhóc đó solo một mình, cậu vẫn là người đại diện của thằng bé, thằng bé vẫn sẽ được hưởng cấp bậc D. Cậu thấy thế nào?”
Đại diện Bách sửng sốt, hoàn toàn không tin được điều này thực sự sẽ xảy ra, mới mấy ngày trước thôi công ty còn ra quyết định bồi dưỡng nhóm IMB, chỉ mới mấy ngày mà thôi, sao có thể thay đổi đột ngột như vậy?
“Anh Bào, anh hãy suy nghĩ lại đi, đừng đưa ra quyết định vội vã như vậy, hay là chúng ta lại chờ đợi thêm một thời gian nữa, anh cho đám nhóc kia thêm một cơ hội nữa… có được không?”
Trưởng phòng Chương nhếch môi cười phì, dáng vẻ biểu cảm là khinh bỉ và cười nhạo, những người khác thì vẫn cúi gầm mặt, mà giám đốc Bào lại là có chút chần chừ, nói thật, ông cũng không nỡ đem những đứa trẻ tài năng kia vùi dập như bông hoa dại ở ven đường.
“Được rồi, hiện tại cậu nhóc Cao Từ kia đang ở đâu? Gọi thằng bé tới đây đi, chúng ta hỏi ý cậu ta xem thế nào, nếu cậu ta muốn solo, thì rút thằng nhóc đó ra khỏi nhóm IMB ngay lập tức, dốc toàn lực đầu tư cho thằng nhóc, nhóm IMB sẽ hạ bậc lương xuống Z, họ sẽ chuyển ra ký túc xá nhỏ hơn, công việc chạy chương trình thì cứ y theo lời của cậu Chương mà làm. Còn nếu thằng nhóc đó muốn lưu lại nhóm IMB, cùng tiến cùng lùi, vậy tôi sẽ cho nhóm IMB một cơ hội nữa. Tuy rằng mức lương hạ xuống Z, nhưng chỗ ăn chỗ ở vẫn sẽ giữ nguyên, cô ty vẫn sẽ đầu tư tiền cho họ học tập kỹ năng, nhưng sẽ không phát lương.
Dù sao tôi là thực sự coi trọng thằng nhóc Tiểu Từ kia của cậu. Được rồi, chuyện này tới đây thôi. Mọi người trở về vị trí làm việc đi. Cậu Bách, cậu cũng không cần đích thân đi đón thằng nhóc kia, cứ gọi điện thoại kêu Tiểu Lý đưa thằng nhóc đó tới. Cậu… đi theo tôi về văn phòng đi, chúng ta bàn bạc một chút về nhóm IMB.”
Lượt xem: 19
Số người xem: 17
Mã ID của bài viết này là: 21105
Đâu ra ông họ Chương đáng ghét,lên sàn những nhân vật pản diện,cho truyện kịch tính đây,thanks nàng